Vị Hôn Phu Ngọt Ngào - Chương 6
6.
Rõ ràng anh ấy đã bị chọc tức.
Anh ngửa đầu hít một hơi thật sâu để giữ lại vẻ bình tĩnh trên gương mặt.
“Em ra ngoài hỏi thử đi, có kim chủ nào rảnh rỗi đến mức chơi trò thay đồ thật với chim hoàng yến, không đổi đến khi cô ấy hài lòng thì không được lên giường ngủ không?”
“Có kim chủ nào thay toàn bộ nội thất trong nhà theo sở thích của chim hoàng yến, ngày nào cũng nằm trên sofa hồng, ga trải giường hồng không?”
“Có kim chủ nào khi chim hoàng yến nổi giận lại không chút tự tôn, viết kiểm điểm 5,000 chữ mà còn phải đổi nội dung mỗi lần không?”
Tôi nhỏ giọng phản bác.
“Em cứ tưởng đó là gia vị tình yêu chứ.”
Vệ Ninh Lãng mở to mắt, không thể tin được.
“Ôn tiểu thư, em sắp biến tôi thành cún con mất rồi, mà còn gọi là tình thú sao?”
Anh im lặng hai giây, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh.
“Giờ em hiểu chưa?”
“Tôi không phải kim chủ, tôi là bạn trai của em, là chồng tương lai của em.”
Tôi khẽ gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn chút bất an.
“Nhưng em nghe nói… anh muốn liên hôn với người khác.”
“Nghe ai nói?”
Vệ Ninh Lãng bĩu môi, vẻ mặt như đã nhìn thấu mọi chuyện.
“Nghe chị họ của cô em gái hàng xóm của chị giúp việc kể lại…”
Vệ Ninh Lãng: …
“Trời đất ơi, bà cô của tôi ơi, em chịu khó nghe tôi nói nhiều hơn có được không?”
“Thế là anh không liên hôn?”
Nghe tôi hỏi, anh xoa nhẹ đầu tôi.
“Không phải còn anh trai tôi sao? Một mình anh ấy liên hôn là đủ rồi.”
“Chẳng ai dám quản tôi cả.”
Hả???!!!
Thật là… hiếu thảo quá mà!
“Còn gì muốn hỏi thì hỏi luôn đi, để khỏi phải bỏ chạy thêm lần nào nữa.”
Giọng anh dịu lại, mềm mỏng đến bất ngờ.
Cái đầu nhiều mưu mẹo của tôi lập tức bật ra một câu hỏi nguy hiểm.
“Lần đầu tiên gặp em, tại sao anh lại giúp em? Nhìn trúng sắc đẹp của em sao?”
Vệ Ninh Lãng suy nghĩ một chút rồi bật cười.
“Liệu có thể là vì giữa một đám yêu ma quỷ quái, lại có một chiếc bánh ngọt nhỏ dễ thương chỉ biết mạnh miệng nên mới nổi bật không?”
Tôi nheo mắt, “Ý anh là em không xinh đẹp à?!”
Anh ghé sát lại, trong mắt ngập tràn ý cười.
“Xinh đẹp. Và ngọt ngào nữa.”
Hương thơm mờ ảo, mang chút cảm giác xà phòng dịu nhẹ quấn quanh, làm mũi tôi nóng bừng.
Này này này, anh đang liếm cái gì thế?!
Đồ lưu manh, a a a a a!!!
…