Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm - Chương 852
Cô dùng khăn lau mồ hôi trên cổ, lúc nãy cầm điện thoại lên xem, lượng người hâm mộ đã lên đến hơn triệu, cô không để ý lắm, kéo xuống xem phần bình luận.
“Thái độ của cư dân mạng thế này có hiền lành quá không?”
Bạch Lộc Dư hừ khẽ một tiếng: “Không hiền lành như những gì em nghĩ đâu, cũng có khá nhiều người mắng chửi, đều bị anh giải quyết hết rồi. Dám mắng em gái anh, bọn đó phản hết rồi mà!”
Nam Mẫn khá là hứng thú hỏi: “Mắng em cái gì thế?”
“Nói em kiêu ngạo, ương ngạnh, có chút tiền bẩn đã không biết mình họ gì, còn muốn khống chế cả mạng xã hội này nữa hả? Nói chung là vẫn có mấy người ghét người giàu như thế, hoặc là cư dân mạng nhìn ai cũng thấy khó chịu ấy”.
Bạch Lộc Dư sợ em gái mình không chịu được nên quay san an ủi: “Không sao, mặt trời cũng có mặt tối mà, cả anh ba là ảnh đế có cả đức cả tài cũng có người ghét kia kìa, em nghĩ thoáng lên”.
“Em đâu có sao, bọn họ thích ghét thì cứ ghét, tim em đâu phải thủy tinh. Cãi nhau thật thì chưa chắc họ đã cãi lại em”.
Nam Mẫn không hề có chút sợ hãi nào, đây không phải là lần đầu tiên cô trải qua bạo lực mạng rồi.
Bạch Lộc Dư chậc chậc lắc đầu: “Từ nhỏ đã bận rộn giúp em che giấu bản thân, đúng là chưa quen để em công khai thân phận trước mặt tất cả mọi người, lòng cứ thấy căng thẳng, run rẩy, cứ có cảm giác bảo bối mình giấu hơn hai mươi năm bị người ta đào ra”.
Anh ta than thở, lại quay sang nhìn Nam Mẫn: “Em đã suy nghĩ kỹ chưa, thật sự muốn dùng cách này để ép Tiêu Ân ra mặt hả?”
Nam Mẫn thản nhiên “ừm” một tiếng, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lùng đầy mỉa mai.
“Em sợ tên đó không tìm thấy em, không có phương hướng xác định nên dứt khoát giúp đỡ một phen”.
Ngôn Uyên đã đào ra tung tích của bố mẹ từ miệng Kiều Lãnh, nhưng lời hắn nói là thật hay giả thì không ai biết được, chỉ có Tiêu Ân biết.
Tuy Kiều Lãnh là con nuôi của Tiêu Ân, nhưng bàn về thủ đoạn và tâm cơ thì còn chẳng bằng một ngón út của hắn.
Về vụ tai nạn xe cộ đó, cái đám ô hợp như Kiều Lãnh với Trác Huyên không thể tạo ra một kế hoạch khổng lồ như vậy, Vương Bình lại dễ dàng dứt ra khỏi chuyện này không để lại dấu vết, sau lưng chắc chắn có thế lực lớn hơn, không thể thoát khỏi liên quan tới Tiêu Ân.
Cô chán ghét không muốn chơi trò mèo vờn chuột với hắn, cũng không muốn người bên cạnh vì bảo vệ cô mà mất mạng, cô phải ép Tiêu Ân ra mặt, sau đó đánh một trận sống còn với hắn, tốt hơn là dây dưa kéo dài rất nhiều.
Cùng lắm thì cô xuống gặp bố mẹ sớm hơn một chút thôi.
Cô được bố mẹ và các anh bảo vệ lâu như vậy rồi, so với việc làm đóa hoa trong nhà kính sợ gió sợ nắng, thì cô muốn cuộc sống sau này của mình có thể tắm dưới ánh mặt trời, sinh trưởng trong điều kiện hoang dã, thoải mái tung hoành.
Chuyện này Nam Mẫn đã bàn bạc với anh các trong nhà rất lâu, mới cố gắng khuyên được họ đồng ý cho mình làm như thế.
Bạch Lộc Dư thở dài: “Bọn anh không thể ngăn được em, nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là lần này anh cả cũng đồng ý cho em làm vậy”.
Hai mắt Nam Mẫn chợt tối sầm, bởi vì anh cả hiểu cô và có cùng suy nghĩ với cô.
Người mà họ yêu nhất đều chết trong tay Tiêu Ân, thù này không báo thì không phải quân tử, họ nhất định phải khiến Tiêu Ân trả một cái giá đầy máu!