Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 276
Cho dù ông ta muốn cứu, cũng không thể góp sức, hiện giờ mọi ánh mắt đang
nhìn chằm chằm, nhân chứng vật chứng đểu có, đây là tội danh giết người.
Lúc Trình Hoa trông thấy ông cụ chuyển ánh mắt không chịu nhìn mình, tâm đã lạnh thấu rồi.
Cô ta nhìn xung quanh, phát hiện những người đói đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào mình.
Giết người không thành sẽ như thế nào?
Tù có thời hạn hay là tù chung thân.
Nhưng có một điểm chắc chắn là, cô ta sẽ ngồi tù.
Đường đường là cô chủ nhà họ Trình, thế mà lại đi tù, quả thực chính là trò cười vô cùng lổn.
Cho dù cô ta chết, cô ta cũng sẽ không ngồi tù!
Trình Hoa bất thình lình đứng lên, định nhảy xuống biển.
Nhưng Cố Yên đã dự đoán được từ trước, cô ấy lập tức ra tay.
Cô ấy chế trụ vai Trình Hoa, kéo người cô ta quay lại.
Trình Hoa ngã xuống sàn, không ai cảm thấy cô ta đáng thương, trái lại còn vỗ tay bảo hay với hành động của Cố Yên.
“Không thể để cho kẻ sát nhân này giải quyết như thế, thật sự là quá nhẹ rồi!”
“Tuổi còn trẻ mà lại ác độc như thế, thật là làm cho người ta thấy đáng sợ!”
“Loại người này, ngồi tù cũng không đủ để bù đắp lại chuyện ác của cô ta!”
“Sao nhà họ Trình lại giáo dục ra đứa con gái như thế này cơ chứ?”
Cuối cùng, trước mặt Trình Hoa tối sấm, triệt để ngất đi.
Ồng cụ Trình muốn tiến lên xem xem sao, lại bị Cố Gia Bảo ngăn lại.
“Cậu ba đã nói rồi, nợ máu phải trả bằng máu, chuyện này cứ giao cho cảnh sát xử lý, ông đừng nhúng tay vào nữa.”
“Cố Gia Bảo, chúng ta đã làm bạn nhiều nằm, lẽ nào ông muốn trơ mắt…”
“Vậy ông trơ mắt dung túng cho cháu gái ông, hại con dâu của tôi sao?”
Cố Gia Bảo lạnh lùng cắt ngang lồi ông ta, giọng nói trầm thấp mang theo lệ khí ngoan độc.
Cục tức này đừng nói là Cố Gia Huy không nuốt trôi, ông ấy cũng không nuốt trôi được.
Tinh cảm nhiều năm nay của nhà họ
Trình, làm sao bì được vổi tính mạng của con dâu mình. Mạng của cháu gái ông ta là mạng, mạng của con dâu ông ấy thì không phải là mạng chắc?
Cố Gia Huy ngồi trên ca nô, ôm chặt Hứa Minh Tâm.
Mặc dù trên người đã đắp một cái áo thật dày, nhưng cơ thể cô vẫn rất lạnh.
Trong khoang mũi toàn là mùi máu tươi, sau gáy cô còn đang liên tục chảy máu.
Sắc mặt cô tái nhợt đáng sợ, không có một tí huyết sắc nào, cả ngưồi đều bay bổng, một chút trọng lượng cũng không có.
Cô vẫn không nhúc nhích, yên lặng nằm trong lòng anh, hô hấp càng ngày càng mỏng.
Trái tim của Cố Gia Huy như bị tiếng hít thở của cô nhéo lại vậy, nếu thật lâu cô không thở ra, anh cũng không dám thở mạnh.
Anh chỉ mong nhanh chút, nhanh chút, lại nhanh hơn chút.
Hứa Minh Tâm sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Lúc Cố Gia Huy cập bò, xe cấp cứu được thông báo trưđc cũng vội vàng chạy tới, nhanh chóng đưa người tới bệnh viện.
Cô đã đeo cái chụp dưởng khí và được đưa đến phòng phẫu thuật vđi tốc độ nhanh nhất.
Cánh cửa phòng phẫu thuật đóng lại kêu bịch một tiếng, đèn bên trên cũng đã sáng lên.