NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 289

  1. Home
  2. Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn
  3. Chương 289
Prev
Next

Nhân sinh, con đường này quá cô độc, anh đã nếm được ngọt ngào, thì không ăn được khố nữa.

Đế anh chịu đựng những ngày không có Hứa Minh Tâm, quá giày vò.

“Xin lồi, đều là tôi không tốt, nếu tôi đi xuống cùng em thì em đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy.”

Cố Gia Huy tự trách nói, mấy hôm nay nội tâm anh đã chịu dày vò.

Anh mong rằng người đang nằm lên giường, sống chết chưa rõ là mình. “Tôi không nghĩ như thế… Trình Hoa hận tôi, hơn nữa oán hận tích tụ đã lâu, chắc chắn sẽ không buông tha tôi. Lần này không ra tay được, có lẽ lần sau cô ta vẫn sẽ ra tay. Đến lúc đó, anh cách tôi xa như thế, càng không thế đến cứu tôi. Nên là tôi vẫn rất vui mừng, chí ít… anh đã tới, tôi cũng tin là anh sẽ

tới.”

Hứa Minh Tâm bình tĩnh nói. Cho dù người khắp thiên hạ đều mặc kệ mình, nhưng cô tin, chắc chắn Cố Gia Huy sẽ cần mình!

“Em tin tưởng tôi như vậy, tôi lại tới trễ, tôi càng đáng chết.”

Cố Gia Huy vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt nhỏ đã gầy đi của cô.

Hứa Minh Tâm đối diện với phượng mâu của anh, bên trong thâm thúy, giống như bầu trời sao mênh mông vô biên, bên trong lấp lánh ánh sáng khác thường.

Mình phản chiếu vào trong đó, lộ ra nhỏ bé như vậy, nhỏ bé không đáng kế.

Nhưng thế thì có sao, trong mắt anh chỉ có mình, chỉ có bóng hình nho nhỏ của mình thôi.

“Tôi hy vọng… sau này đều là tôi xảy ra chuyện, anh không cần xảy ra chuyện.”

“Đừng nói linh tinh, tôi là đàn ông, tôi gánh vác được.”

“Nhưng mà… tôi không chịu đựng được.”

Hứa Minh Tâm khẽ cụp mắt, nhấn mạnh từng chữ.

Lời này gõ vào trong lòng cố Gia Huy, khiến cho thân mình anh khẽ run rẩy.

Anh nhìn cô thật sâu, nơi mềm mại ở trái tim hung hăng sụp đô’ một khối. “Anh mạnh như vậy, tôi mà xảy ra chuyện thì chắc chắn là anh chống đỡ được. Nhưng mà nếu anh xảy ra chuyện.

Chắc chắn tôi sẽ hoang mang lo sợ, chỉ biết khóc lóc kêu cha gọi mẹ, cầu thần bái phật. Tôi không chịu được đả kích, cho nên vần là tôi xảy ra chuyện đi, anh yên ốn là được. Mặc dù cơ thế đau đớn thì rất khó chịu đựng, nhưng còn tốt hơn là đau… trong lòng…

Một âm cuối cùng của cô còn chưa rơi xuống hết, cơ thể nhỏ nhắn đã hoàn hoàn vùi vào trong ngực của cố Gia Huy.

Anh ôm cô cấn thận từng ly từng tí, không dám dùng sức sợ làm đau đến cô.

Nhưng lại không dám buông lỏng tẹo nào, phảng phất như là sợ cỏ chạy mất vậy.

“Sao em biết là tôi chịu được đả kích? Sao em biết tôi sẽ không hoang mang lo sợ? Sao em biết… trái tim tôi không đau?”

“Tôi vốn không tin thần linh, nhưng vào lúc tính mạng của em như sợi chỉ treo chuông, tôi hận không thê’ van cầu các thần linh hãy cứu em, cho dù là lấy tuổi thọ của tôi đế đối!” “Hứa Minh Tâm, tôi tưởng tôi rất kiên cường cơ trí, trước kia vài lần ở bên bờ sinh tử tôi cũng đều có thể ung dung đáp trả, nhưng bây giờ tôi không được nữa rồi…. phàm là chuyện liên quan đến em, tôi liền không còn là Cố Gia Huy của trước kia nữa. Tôi chỉ biết, người mà tôi yêu nhất bị thương rồi, cho dù tôi có bản lĩnh thông thiên, tôi cũng không cứu được em, tôi cũng không có cách nào chịu được thay cho em.”

“Thời điếm đó, tôi chỉ là một người bình thường, coi như là em thương xót tôi đi, em đừng nói lại những lời như này nữa.”

Cố Gia Huy nặng nề nói nghiêm túc, quanh quẩn bên tai thật lâu không thôi.

Cơ thê’ Hứa Minh Tâm cứng đờ, trái tim cũng run lên.

Thế mà cơ thế anh lại đang khẽ run, anh… đây là đang sợ sao?

Trong ấn tượng của cô, cố Gia Huy luôn luôn là không gì không làm được, cực kỳ cường đại.

Rõ ràng vấn đề khó chết đi được, trước mặt cố Gia Huy thì liền trở nên vô cùng đơn giản, anh làm dễ như trớ bàn tay.

Anh cho là anh là người khổng Tô, cho dù trời có sập xuống, thì anh cũng sẽ không ngã.

Nhưng không ngờ….

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 289"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

troi-ban-co-vo-ngo-muc-nhat-tieu-giang-kieu-vy-full
Trời Ban Cô Vợ Ngố – Mục Nhất Tiếu – Giang Kiều Vỹ (Full)
Tháng 10 26, 2021
phu nhân mất trí nhớ rồi
Phu nhân mất trí nhớ rồi
Tháng 4 1, 2022
Yêu Em Đến Tận Xương Tủy
Truyện Yêu Em Đến Tận Xương Tủy
Tháng 12 30, 2021
Bảo Bối Có Đôi: Tư Tổng Sủng Vợ Vô Độ – Tô Thiển
Tháng 10 30, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com