Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 290
cố Gia Huy cũng là một người thường.
Cũng sẽ sợ hãi, cũng sẽ yếu đuối, cũng sẽ cầu xin mình…
“Cố Gia Huy… người anh đang run à… anh cũng biết sợ à?”
“Không cho phép vạch trân tôi.”
Giọng nói rầu rĩ của cố Gia Huy truyền tới, có chút hờn dồi.
Hứa Minh Tâm không nhịn được bật cười, cô tò mò hỏi: “Thế anh đã khóc vì tôi sao?”
“Không có.”
Cố Gia Huy nói như đinh đóng cột, nếu mà không tính hai mắt ươn ướt của anh.
“Thất vọng quá…”
Hứa Minh Tâm còn tưởng là Cố Gia Huy sẽ khóc rống khóc sướt mướt cơ, nhưng cô nghĩ nghĩ, cố Gia Huy là ai, sao anh có thê’ tùy tiện rơi nước mắt cơ chứ.
“Tôi là đàn ông, không đến một bước cuối cùng, tôi sẽ không thỏa hiệp.”
Anh chờ hết hai mươi bốn tiếng, Hứa Minh Tâm vẫn hôn mê không tỉnh, lúc đó anh chỉ muốn đế cho người nhà họ Trình bồi táng, nào còn quản được nhiều như thế.
Anh chỉ biết, xử lý xong chuyện này, anh sẽ đi xuống hoàng tuyền tìm cô.
Nước mắt có tác dụng gì?
Từ trước đến nay anh đều theo phong cách mạnh mẽ.
“Cậu ba Cố… anh đừng ôm tôi nữa, tôi còn chưa có ăn no…”
cố Gia Huy vốn còn đang cảm thấy bầu không khí này rất phiến tình, anh vẫn muốn ôm ôm cô cơ, nhưng nghe thấy lời này, anh không khỏi trầm mặt.
Sát phong cảnh…
“Trong mắt em chỉ ăn, không có tôi à?”
“Đối với tôi thì anh cũng là đồ ăn mà.”
“Ồ, vậy sao?”
“Bữa tiệc nhan sắc ấy! Anh ôm tôi, thì sao tôi nhìn anh được? Tôi ăn no đồ ăn, cũng nhìn no mắt, đây gọi là hai không chậm trễ.”
“Em ngụy biện lại rất nhiều đấy.”
Cố Gia Huy mỉm cười nói.
Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhò nhắn của Hứa Minh Tâm, trong lòng âm thầm ra quyết định.
Chỉ cần xử lý xong chuyện của anh hai, anh sẽ đưa cô rời đi.
Cô muốn đi đâu thì sẽ đi chỗ đó, thích cuộc sống như thế nào thì sẽ sống cuộc sống như thế đó.
Trước đây, anh truy danh trục lợi, nhưng bây giờ… anh muốn đuối theo người mình yêu mến.
Hứa Minh Tâm ở bệnh viện suốt mười ngày, người nên tới đều đã tới, kế cả người nhà họ Hưa.
Chẳng qua lần này, Hứa Văn Mạnh đã khách khí với cô hơn rất nhiều.
Cứ như thể chuyện xảy ra ở phòng trang điếm lần trước, toàn bộ đều là mơ, Hứa Văn Mạnh không nói đến một chữ, trái lại còn hỏi han cô ân cần.
Hứa Minh Tâm biết ông ta đạo đức giả, nhưng không ngờ lại đạo đức giả đến thế.
Cô cũng tỏ ra rất dửng dưng, tùy tiện đuổi ra.
Bọn họ ờ đây thì chỉ sẽ làm ảnh hường đến tốc độ ra viện của cô.
Cô nhìn tin tức thì mới biết, Trình Hoa đã bị tòa án phán án, cô ta phải ngồi tù mười năm.
Trình Hoa là thiên kim tiểu thư tâm cao khí ngạo như thế, lúc nào cũng tự cho mình là siêu phàm.
Lúc đến dạy dỗ mình thì lúc nào cũng ngấng cac đầu, vênh mặt hất hàm sai khiến.
Lại không ngờ, rơi vào kết cục như thế này.