Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 514
“Mày, tháng khốn nạn, vợ mày sáp sinh rồi, chỗ nào cũng cần tiền, mày còn ờ bên ngoài đánh bạc! Mày… cho dù mày phá nát cái tiệm này, tao cũng sẽ không đưa cho mày một xu đâu!”
“Ông, cái lão già chít tiệt! õng muốn giữ lại tiền và không cho tôi có đúng không?”
Người đàn ông túm áo ông chủ, rồi ném ông ấy xuống đất.
Làm cho cả nồi bát gáo chậu cũng đổ theo.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy, ông chủ mặt mũi bầm dập, trông giống như bị ngược đãi.
Ồng chủ vừa bị ném ra không lâu, không ngờ một bà bầu bụng to cũng bị ném ra nữa.
“Mày, thằng khốn này!’
ông chú kinh ngạc hô lên một tiếng, sau đó vội vàng đứng lên khỏi mặt đất, rồi đi đỡ người phụ nữ đó.
“Con bé là vợ mày đấy, nó đã bụng to chín tháng rồi, sao mày có thể đối xử với nó nhưthế hả, rốt cuộc mày có còn lương tâm nữa hay không!”
“Con trai ông sáp bị bọn cho vay nặng lãi chém chết rồi, ông hỏi tôi là có lương tâm không ư, tôi là con ruột của ông, ông lo cho tôi, thì tất nhiên tôi sẽ quan tâm vợ!”
“Tao… tao phải kiện mày!”
Ông chú tức giận nói.
“Ông dám, nếu ỏng mà dám kiện tôi, tôi sẽ tìm các anh em đến quấy rối, khiến nửa đời còn lại của ông không được yên bình.”
“Mày…mày…”
Ông chú tức đến nỗi cả người run rấy, một cảu hoàn cảnh cũng không nói được.
Đúng lúc này, sản phụ chợt đỡ bụng, thân dưới đã thấy máu.
“Bố… con… bụng con đau…”
Ông chú nghe vậy thì không có thời gian phí lời với con trai nữa, lòng nóng như lửa đốt, lúc này ông ấy đang không biết phải làm sao mới tốt.
Hứa Minh Tâm không nhìn nổi nữa, cô vẫy một chiếc taxi, sau
đó nhanh chóng đưa bọn họ đến bệnh viện.
Khi chiếc xe lăn bánh rời đi, con trai ông ta vẫn chửi mắng ở đằng sau.
“Ông đây cứ ở đây chờ ông về đấy, không cho tiền, thì đừng mong mở tiệm!”
Trên xe, ông chủ khóc nức nở, ông ấy luôn miệng nói là mình đã sai, mình chưa dạy con trai cho tốt, nuôi ra cái đứa nghịch tử như thế.
Cô con dâu đang đau lắm, còn phải an ủi bố chồng.
Hứa Minh Tâm cũng không tiện nói xen vào, cuối cùng đã tới bệnh viện, nhưng bệnh viện đang rất đông.
Không biết vì sao, hỏm nay sản phụ sáp sinh ở khoa sản rất đòng, không sáp xếp được giường.
Hứa Minh Tâm nghĩtới Lệ Nghiêm đang ở bệnh viện này, cô vội vàng gọi điện cho anh ta.
Sau đó Lệ Nghiêm đã sắp xếp một phòng bệnh VIP, ông chủ vừa nghe thấy là phòng Vip, ông ấy sợ đến nỗi cả người run rấy.
Ồng ấy can răng nói: “Có thể để cho con dâu tôi sinh trước không, tôi đi xoay tiền!”
Con cái là việc lớn, không thế bởi vì tiền liền từ bỏ chổ nằm khó có được như này.
“Không sao, tôi đóng trước.”
Hứa Minh Tâm đi ra quầy lễ tân đóng phí.
Tinh hình thai phụ không tốt lám, vị trí bào thai không chuẩn, lại cộng thêm cuống rốn đã quấn đầu của đứa bé, sinh non càng nguy hiếm.
Lệ Nghiêm không phải bác sĩ khoa sản, cũng không thể vào hổ trợ được.