NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 517

  1. Home
  2. Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn
  3. Chương 517
Prev
Next

Hỏi cô và An Vũ Dương có quan hệ gì;

Hay là hỏi rốt cuộc thân phận của cô là gì…

Cô nghĩ anh không chỉ có một chuyện muốn hỏi cô.

“Mát em đỏ như vậy, là vì người đàn ông mù kia sao?” Hạng Chí Viễn bóp mạnh cằm cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô.

“Anh muốn hỏi chuyện này?”

Giang Ninh Phiến không bao giờ nhìn thấu được Hạng Chí Viền.

“Đúng, tôi chỉ cần biết đáp án của câu hỏi này.” Hạng Chí Viễn nói.

Giang Ninh Phiến nhìn mặt anh, sau đó lắc đầu.

Cố nghĩ anh khống chỉ có một chuyện muốn hỏi cô.

“Mắt em đỏ như vậy, là vì người đàn ông mù kia sao?” Hạng Chí Viễn bóp mạnh cằm cô, ánh mât nóng bỏng nhìn cô.

“Anh muốn hỏi chuyện này?”

Giang Ninh Phiến không bao giờ nhìn thấu được Hạng Chí Viển.

“Đúng, tôi chỉ cần biết đáp án của câu hỏi này.” Hạng Chí Viễn nói.

Giang Ninh Phiến nhìn mặt anh, sau đó lăc đầu.

Đôi môi của Hạng Chí Viền lập tức cong lên thành một nụ cười quyến rũ vô song, hài lòng ôm cô đặt xuống bên cạnh, vươn tay đưa cho cô một đôi đũa.

Anh cũng biết, tên mù đáng chết đó đã lừa anh!

Cái gì mà nước mắt của Giang Ninh Phiến rơi xuống chỉ vì tên mù đáng chết kia, tất cả đều là nói dối!

Giang Ninh Phiến cầm lấy chiếc đũa.

Dạ dày trống rỗng.

Không hề có giác thèm ăn.

Hạng Chí Viễn vươn tay gáp thức ăn cho cô.

‘Cậu Hạng…’

Cô Minh Thành ba lần bốn lượt đấy cửa vào xem, muốn thúc giục họ lễ đính hôn sẳp bắt đầu, mọi người đang chờ khai tiệc, nhưng lần nào đáp lại anh ta cũng là cái trừng mắt lạnh lùng của Hạng Chí Viễn.

“Tôi không muốn ăn.” Giang Ninh Phiến định đặt đũa xuống. “Ăn đi, em đói rồi!”

Giọng điệu Hạng Chí Viễn như ra lệnh, ngay sau đó anh lại dịu giọng dỗ dành: “Ngoan, ăn một chút đi.”

Giang Ninh Phiến nhìn vào ánh mát cưng chiều của anh, lòng đau như có kim đâm.

Anh không hề biết cô quay lại là muốn làm gì…

Anh không hề biết cô quay lại chính là vì muốn đối phó với anh.

Cô thà rằng Hạng Chí Viển la máng cô một trận.

Chứ không muốn anh cứ giả bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra… tại sao anh còn đối xử tốt với cô như vậy?

“Há miệng.’

Thấy cô không động đũa, Hạng Chí Viễn gáp một ít cơm đưa đến miệng cô.

Giang Ninh Phiến không còn cách nào khác, đành phải mớ miệng.

“Ngoan quá.”

Hạng Chí Viển cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cô. “Hạng Chí Viễn, anh còn chuyện gì khác muốn hỏi tôi không?” Giang Ninh Phiến nhẹ giọng hỏi.

Cô đã chạy trốn hai lần, còn cố ý che giấu việc mình quen biết An Vũ Dương, làm sao anh có thế cái gì cũng không muốn hỏi…

“Mấy ngày nay… em ăn có ngon miệng không?”

Hạng Chí Viễn giúp cô gắp thức ăn, hạ mắt nhìn thật sâu vào cô, giọng nói trầm thấp gợi cảm.

Giang Ninh Phiến ngậm miếng cơm trong miệng, nhất thời nuốt không trôi.

Giống như bị mắc kẹt trong cố họng.

Cô cho rằng cơn giận của anh rất nghiêm trọng, cho nố cả

bệnh viện Đệ Nhất, bát cha mẹ cô và An Vũ Dương, nhưng cuối cùng, anh không trách không mắng, chỉ hỏi cô ăn có ngon miệng không?

Hạng Chí Viễn, rốt cuộc là anh có ý gì…

“Câu hỏi này rất khó trả lời sao?” Hạng Chí Viễn nhìn chằm chằm vào cô.

Giang Ninh Phiến vẫn ngậm miếng cơm, đáp: “Không ngon.” Cô nói vậy.

Như thê’ đã phải chịu đựng rất nhiều uất ức, giọng nói nghẹn ngào lại khàn khàn, nước mát từ hốc mát rơi xuống.

Mấy ngày này cô ăn không được ngon.

Tay nghề nấu nướng của mẹ Vương kém xa anh, anh biết cô thích ăn mặn ngọt, mẹ Vương không biết; khỉ nấu anh không bao giờ cho bột ngọt, đồ mẹ Vương nấu luôn cho rất nhiều bột ngọt…

Cô thật sự ăn không quen.

Mặc dù cô đã nhiều lần cảnh cáo bản thân đừng nghĩ đến chuyện này nữa, nhưng mỗi khi ăn cô lại nghĩ đến anh, cứ ăn một miếng lại nghĩ về anh…

“Sao lại khóc?” Hạng Chí Viễn vươn tay lau nước mắt cho cô, cưng chiều nói: “Ai bảo em chạy lung tung, lần sao có chạy trốn nữa không, hả?”

Không chạy trốn.

Cô không cần chạy trốn nữa.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 517"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Tháng 3 10, 2022
tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut-co-hao-hao-full
Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút- Cố Hảo Hảo (Full)
Tháng 10 26, 2021
Bảo Bối Của Tổng Tài Ác Ma (Full)
Tháng 10 30, 2021
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Tháng 2 1, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com