Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 526
Cũng là người đề xuất triệu tập hai mươi tám cao thủ người nước ngoài này.
Anh ta nhìn cô gái mặc giáp đen, nhắc nhở: “Hoa Anh Đào, đừng có khinh thường, thực lực của Hắc Long hơn hắn sức tưởng tượng của cô.”
Uỳnh! Uỳnh!
Phía trước truyền tới một tiếng nố vang rền.
Mọi người nghe tiếng đều nhìn lại.
Một người đàn ông cao chừng một mét nám sải bước tiến tới.
Mặc dù chiều cao của anh ta khá khiêm tốn, nhưng mà bước chân lại rất mạnh mẽ, mổi một bước chân đều truyền tới âm vang ầm ầm, giống như là một vật nặng ngàn cân đang nghiền ép trên mặt đất.
“Hắc Long dám xuất hiện, Thố Hành Tôn tôi đây châc chân sẽ khiến anh ta mất mạng ở chỗ này.”
“Đúng.1
Cùng lúc đó, từ một hướng khác cũng truyền tới một ảm thanh như chặt đinh chém sát.
Quỷ Vương nhìn thấy mấy kẻ mạnh ngông cuồng tự đại này, vẻ mặt giấu bẽn dưới lớp mặt nạ lại càng thêm nghiêm túc.
Những người này đều là kẻ mạnh tới từ nước ngoài, thực lực quả là không thôi chê được.
Chỉ là bọn họ vốn dĩ không biết Hác Long mạnh mẽ như nào, chưa từng nhìn thấy được bản lĩnh của Hắc Long.
“Hi vọng đừng lật thuyền trong mương.”
Trong lòng anh ta thầm thở dài.
Cùng lúc đó.
Giang Thần đã tiến sáu vào trong núi, anh giống hệt một con khỉ vô cùng linh hoạt, không ngừng xuyên qua từng nhánh rừng rậm, những cây cố thụ cao mấy mét mà anh lại di chuyến nhanh đến độ tướng chừng có thê’ bay qua vậy.
Vách đá cheo leo với anh mà nói lại giống nhưng một mặt phẳng.
Giờ phút này, anh thấy được trên bầu trời là máy bay không người lái.
Giang Thần nhanh chóng dựa sát vào vách núi, cũng không nhúc nhích.
Mãi cho đến khi máy bay không ngừng lái bay qua một đoạn khá xa, anh mới bắt đầu hành động.
ở phía đối diện núi Thiên Sơn là một ngọn núi vách đá cheo leo.
Giang Thần xuyên qua núi rồi rừng, đi tới đỉnh núi của ngọn núi đối diện Thiên Sơn.
Anh ở Nam Hoang mười năm, vốn dĩ hiểu rất rõ địa hình cúa vùng ngoại ô Thiên Sơn. Anh biết muốn cứu Tiểu Hắc ra thì không thể hành động lỗ mãng thiếu suy nghĩtrước sau.
Anh biết giờ phút này, trên đỉnh ngọn núi Thiên Sơn là hang hùm miệng cọp.
Anh nấp ở dưới một gốc cây trên vách núi, lấy ống nhòm ra quan sát thật kỹ tình hình trên đỉnh Thiên Sơn.
Nhìn thấy có rất nhiều lính đánh thuê ăn mặc vũ trang, cả máy bay chiến đấu và xe tăng, còn có pháo hạng nặng, đều là những vũ khí có lực sát thương cực lớn.
Nhìn thấy tình hình trước mắt, anh khẽ nhíu mày.
Tình hình phòng vệ trên đỉnh Thiên Sơn nghiêm ngặt như thế, muốn cứu Tiếu Hâc ra ngoài mà thần không biết quỷ không hay thì e là khó như lên trời rồi.
Mà một khi anh xuất hiện, nhất định sẽ xảy ra một trận ác
chiến.
Anh không sợ chiến đấu.
Anh chỉ sợ là trong lúc chiến đấu, kẻ địch lại dùng Tiếu Hắc mà uy hiếp anh.
Sau khi quan sát tình hình phía đối diện, Giang Thần lặng lẽ rời khỏi vách núi, chậm rãi tới gần đỉnh Thiên Sơn.
Không lảu sau đó, anh đã nhìn thấy trước mặt cỏ một đam lính đánh thuê ăn mặc vũ trang.
Anh quan sát kỹ bốn phía, nhận ra chỗ này có vài điếm mập mờ, còn tiềm tàng rất nhiều tay đánh lén.
Đường đi lên núi có không ít người đang ấn nấp.
Chỗ này đă bày sẵn thiên la địa võng, một khi tới thì chỉ có con đường chết.
Không đi thì Tiếu Hắc sẽ gặp nguy hiếm đến tính mạng.
Tiếu Hắc đã theo anh nhiều năm, anh làm sao có thể trơ mắt nhìn Tiểu Hắc chết ở Thiên Sơn được.
Sau khi quan sát địa hình xong xuôi, Giang Thần yên lặng không một tiếng động mà rời đi.
Không lâu sau đó anh lại xuất hiện ở trước một cây cổ thụ to, mà trong bụi cỏ ở dưới gốc cây lại có một tay đánh lén đang nấp.
Giang Thần duổi tay ra sau lưng, lấy ra hai cái ngân châm.
Anh giơtay vung lên. Vút!
Hai cái kim châm lao vút ra.
Tên đánh lén ở trong bụi cỏ dưới tàng cây cũng đẫ mất đi tri giác, đến cả kêu cũng không kịp kêu lên một tiếng.
Sau khi giải quyết xong một trạm gác, Giang Thần lặng lẽ rời
đi.
Anh không dám tùy tiện đi tới, mà là đi vài bước thì lại quan sát vài bước.
Lợi dụng địa hình trong rừng núi mà không ngừng ấn nấp, tìm những tay đánh lén đang nấp, sau đó lại giết mà không có lấy một tiếng động.
Cứ thế diền ra, số lượng kẻ đánh lén đã chết trong tay anh đã vượt qua năm mươi người.