Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 638
Ngô Ân nhìn bọn họ với ánh mât khiếp sợ, lẽ nào trẽn thực tế, hai bọn họ đều có tinh cảm với nhau, cho nèn cố Gia Huy mởi ngầm chấp nhận qua lại với Hứa Minh Tâm.
Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này, cỏ cám thấy rất là buồn cưỡi.
Sao lại biến thành mình theo đuổi Cổ Gia Huy, Cố Gia Huy cũng nhìn trúng mình vậy?
Cố Gia Huy hoàn toàn không để ý đến Ngô Ân, anh bế cô ra ngoài, sau đó lấy va ly ra.
Thím Ngô, chú Ngô nghe thấy tiếng động, nhưng lại không thế ngăn cản, Cố Gia Huy đê’ lại tiền ở trọ mây ngày này, sau đó rời
đi đầu không ngoảnh lại.
Thím Ngó tát Ngô Ân một cái thật mạnh: “Con đang làm cái gì vậy, mẹ đã nói là đừng làm bừa nữa mã, sao con còn gây mâu thuẫn rồi lảm người ta bỏ đi thế hả? Anh trai con sau này vần phải nhờ cậy Cố Gia Huy đấy!”
“Anh trai, anh trai, mẹ chí biết anh trai, sao mẹ không suy nghĩ cho con? Hạnh phúc cả đời của con gái, mẹ không quan tầm sao?*
“Mẹ thấy con đang mơ tướng hão huyền đấy, con là người nào mã cũng đôi gả vào nhã giàu! Con cút về cho mẹ, ngày mai đi xin lỗi với mẹ, đúng là càng ngày càng càn quấy.”
Thím Ngô tức giận nói, bà ta quay người rời đi.
Ngô Ân tức đến nồi chây nước mẳt, cô ta siết chặt nám đấm, cô ta không cam lòng.
Cô ta nhất định có thế thượng vị thành công, dù sao thì người kia sẽ hồ trợ mình, châc chắn!
Hứa Minh Tâm ngồi trên valy, trong tay còn cầm một túi đồ ăn vặt, vừa đi vừa ăn.
Cố Gia Huy chịu khó khoác túi xách của cô, bên trong toàn là đặc sản ở đây, trong tay còn cầm túi đồ ăn vặt của cô nữa.
“Cậu ba Cố… việc gì anh phải đi ra, đêm khuya đi đâu tìm chỗ ở
đây. Bây giờ lả ba ngày nghỉ lề, người tới chơi đông lầm.”
“Rồi sẽ tìm được thôi, không phái em nói là chí còn kém mỗi đi thuẽ khách sạn với tôi ã? Bây giờ như ý nguyện rồi.”
“Anh… anh nghe thấy hết rồi à?”
“Hiệu quả cách âm của phòng đấy không tốt, nghe rõ mồn một luôn.” Cố Gia Huy mỉm cười: ‘Không ngờ em sốt ruột thuê khách sạn cùng tôi như thế đấy? Làm tôi thụ sủng nhược kinh đấy.”
“Mới… mới không có đâu…” Hứa Minh Tâm đỏ mặt nói.
Vốn dĩ cô cho là Cố Gia Huy không tìm được phòng, nhưng không ngờ anh đã nhanh chóng tìm được rồi, bởi vì anh đã trả gấp ba.
Qủa nhiên, trên đời này có tiền không phải vạn năng, không có tiền thì vạn vạn không thế.
Nhưng… chủ khách sạn cũng chỉ có thế dành cho một phòng thôi, phòng đó vốn là để lại cho họ hàng của mình ờ, mười hai giờ đêm xe tới. Nhưng nể mặt Cố Gia Huy ra giá cao, cho nên đã nhường ra.
Tóm lại bọn vần phải ngủ cùng nhau, nhưng mà ngủ ở khác sạn ván là lần đầu.
Nếu lân đầu tiên bọn họ gặp nhau, cố Gia Huy đã muốn mình,
vậy thì bọn họ cũng được tính là đã thuê phòng một lân rồi, nhưng mà anh đã rời đi.
Bồng nhiên, cô nhớ đến, cô không nhịn được hỏi: “Cố Gia Huy, lần đầu tiên tôi và anh gặp nhau, tôi vốn định tặng quà cho anh, tại sao anh không cân’
“Sao tự nhiên em lại hỏi cái này?”
“Bởi vì lần đầu tiên thuê phòng không tốt đẹp, anh bỏ đi trước, giờ mới là lần thuê phòng tứ tế cúa chúng ta. Tôi nhớ đến nẽn hói. Lúc đõ, sao anh lại có lương tâm, thả tôi vậy?”
“Em muốn biết à?”
“ừ ừ.”
Hứa Minh Tâm gật đầu như đáo tói.
“Ngay từ đầu tôi đã biết là em đưa tới, em vừa mới mười tám tuối, đối với tôi mà nói thì em quá nhỏ. Tôi không có ý định chạm vào em, cũng không có ý định thu nạp em làm người phụ nữ cúa tôi, bởi vi đối với tôi thi phụ nữ lã một trói buộc phiền phức.”