Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 644
Mẳt thấy quần của cô cũng bị cởi ra, đúng lúc này, mấy người đó đều cảm thấy trên người đau nhức, giống như là bị kim đâm vậy.
Sau đó… đều ngã xuống, nhưng chỉ cỏ một người vẫn đứng, hoàn hảo không tồn hao gì.
Anh ta chậm rãi mặc quần vào, sờ soạng trên người Hứa Minh Tám, chậm rãi tăng thèm lực đạo, đế lại một vài vết xanh vết tím.
Cố Tử Vị nhìn thấy cánh này, trong lòng hung hăng run lên.
“Bọn họ… bọn họ sao vậy?” ‘Tôi không biết, tôi chỉ biết là nhiệm vụ của tôi, là làm theo lời dặn của anh, đến đây làm bấn cô gái này. Cơ thế cô ấy đúng là tuyệt VỜI, xúc cám rất tốt, chắng trách có thế làm cho anh nhở mãi không quèn, lần lượt bí quá hóa liều. Người khác là vì tài tử, còn anh là chết dưới váy hạt lựu của phụ nữ, cố Trác Đông
có đứa con trai như anh, thật đúng là làm cho trái tim người ta lạnh lẽo mà.’
“Nếu tôi mà là bố của anh, cái đẽm có anh đó, đúng thật là do xúc động rồi.”
“Anh… rốt cuộc anh là ai, con mẹ nó anh châm chọc gì tôi chứ.’
“Cũng đáng thương cho anh, nếu bản thân mà còn có một ít
năng lực, thi đã có thế tự mình ra trận rồi, chí tiếc a!”
Anh ta để lại đủ nhiều dấu trên người Hứa Minh Tâm xong, sau đó chậm rì rì lôi ba người kia ra đầng sau hộp giấy.
Cố Tử Vị cũng không phải kẻ ngốc, lúc này còn không chạy thì còn chờ đến lúc nào?
Anh ta liêu mạng chạy về phía cửa, không ngờ chiếc cửa sât nặng nê đó lạch cạch lạch cạch, chậm rãi đóng lại.
Vào khoảnh khâc chiếc cứa hoàn toàn đóng lại đã phát ra một tiếng rầm.
Cố Tử Vị nghe thấy tiếng chạy, trái tim hung hăng run lên.
Anh ta phần nộ quay người lại, rồi nói: “Rốt cuộc anh là ai? Anh muốn hại tôi có đúng không?*
“Anh thật là ngu xuấn, sự việc đã đến nước này rồi, thì tất nhiên là tôi muốn hại anh. Nếu không phải là tôi giúp anh, thì sao anh dề dàng tránh được người của Cố Trác Đông chứ? Tôi đang dụ dỗ anh phạm tội đó, đứa trẻ ngốc!”
Anh ta cười âm lãnh, giọng nói có hơi lành lạnh, ở trong nhà kho rộng này còn vọng lại tiếng vọng khe khẽ.
Anh ta không nhanh không chậm, giống như là lưỡi hái cúa tử thần, từ từ thu lấy tính mạng của anh ta.
Cố Tử Vị nghe thấy vậy, anh ta chợt nghĩ tới điều gì đó.
Đúng thế, sao anh ta lại dê dàng tránh được cơ sờ ngầm của bố như thế, anh ta còn tường là ông trời đang giúp mình, nhưng không ngờ là có người cố tình!
Vả lại… anh ta vốn không có ý định tìm Cố Gia Huy trả thù, anh ta biết rõ mình mấy cân mấy lạng.
Tục ngữ nói đúng, chết tử tế không bằng sống ỷ lại, anh ta chưa muốn chết.
Nhưng…
Những ngày gần đây, anh ta luôn gặp phải những người phụ nữ ti tiện, châm biếm chỗ đó cúa anh không được.
Anh ta là một người đàn ông, bị làm cho nhục nhã phát điên, cho nên mới làm ra cái chuyện điên rồ như thế này.
Là anh ta!
Là anh ta đã lèn kế hoạch từng bước một!
“Là anh, là anh hại tôi, tôi phải liều mạng với anh!”
Cố Tử Vị phát điên vọt qua, nhưng mà đối phương thản thủ nhanh nhẹn, nhẹ nhàng nghiêng người đã thành công tránh được.
Trái lại, cố Tử Vị thi ngã trên sàn, chật vật không chịu nốỉ.
Đúng lúc này, bên ngoài kho hàng truyền tới tiếng còi xe ô tô.
Anh ta xem thời gian, tởi sởm hơn dự đoán nhiều.
Cổ Tử Vị sáp xếp người đi tung tin giả, nếu Cố Gia Huy mà lên núi thật thì châc chân không đến kịp.
Cố Tử Vị dưa Hứa Minh Tâm đến nhà kho này, thời gian ở lại quá dài, mà Hứa Minh Tâm vần trong sạch, Cố Gia Huy tâm tư kín đáo, châc chân sẽ nghi ngờ.
Cho nên anh ta đã bố trí người giả vờ làm dân làng từ trước, nói cho Cố Gia Huy biết, hoàn toàn không có chuyện này, đấy là tin nhảm thôi.