Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 646
Ngôn Dương nhìn thấy Hứa Minh Tâm hôn mẽ không tỉnh, ánh mât hơi tối lại.
ỏng ta biết rõ còn cố hỏi, ông ta nói: “Chuyện này là sao? Lúc
cac cậu đi cháng phải vần tốt sao? Sao 91076…’
“Đúng là tôi không nên mềm lòng, cho cậu ta cơ hội. Lân này, anh muốn làm như nào thì cứ làm như vậy, tôi sẽ không chịu giảm hòa đâu. Tôi sẽ không cần mạng của bổ con bọn họ, nhưng tôi cũng phái khiến cho bọn họ hối hận suốt đời!”
Giọng nói lạnh lẽo đó bật ra khỏi cánh môi mỏng, mang theo sự quyết tuyệt lạnh như băng.
Ngôn Dương nghe thấy những lời này, trong mât lộ ra một tia ý cười khó phát giác, thoáng lướt qua.
Qủa nhiên, mọi chuyện đều nâm trong dự liệu.
òng ta đồng ý không động vào Cố Cố, nhưng lại chưa có đồng ý là không động vào Hứa Minh Tâm.
Lần này ông ta phải bí quá hóa liều, một mũi tên trúng hai con chim.
Cũng chỉ có Hứa Minh Tâm mởi có thể kích thích cố Gia Huy như thê’thôi.
“Thế chuyện nãy lả ai làm?”
“Cố Tử Vị.”
Khi anh bật ra mấy chữ này, trong giọng nói chứa hận ý, anh hận không thể xé nát Cố Tử Vị.
“Thế cậu ta đàu?”
“Tôi không mang người theo, tôi nhốt cậu ta à cục cảnh sát trước, báy giờ cậu ta đang trẽn tay tôi.”
“Vậy được, giao cho tôi đi, tôi sẽ báo cáo thông tin với cậu bất cứ lúc nào. Bây giờ cậu chỉ cần chăm sóc thật tốt cho Hứa Minh Tâm là đưuọc, những việc khác đế tỏi làm cho.”
“ừ.”
Ngôn Dương quay người đi ra ngoài, sau khi lẽn xe, õng ta phát hiện ra lè có thêm một người nữa đã lên xe.
“Cậu lại nạy cửa xe tôi à?*
“Người đang lăn lộn trong nghề, nhiều bản ỉĩnh không áp dụng vào người. Lão cửu, lần này ông nợ tôi một ân tình lớn đấy/
“Ảnh Tử, cảm ơn nhé.”
Ngôn Dương vô cùng cám kích nói.
Ầnh Tử chính là người giả làm tên côn đồ lúc trước, anh ta có dáng người gầy yếu, mát híp, trông có vẻ hung thần ác sát.
Nhưng trên thực tế, anh ta cực kỳ thông minh, hơn nữa còn là thiên tài.
Không có chuyện gỉ là anh ta không lãm được, trước kia khi tiếp quản chợ đen, anh ta là đối thú cạnh tranh lớn nhất, nhưng cuối cùng lại từ bỏ.
Bảo anh ta làm một ít mua bán thì được, nhưng bảo anh ta duy trì trật tự của chợ đen thì anh ta có chút ăn không tiêu, anh ta không hợp làm nhân tài quản lý, anh ta làm theo ý mình quen rồi.
Cho nên anh ta đã thành toàn cho Ngôn Dương, đi theo ông ta, sống những ngày tiêu dao.
Lần này, Ngôn Dương không tin tưởng được bất kỳ ai, giao việc này cho ai ông ta cũng không dám đảm bảo là sẽ không thấy vết dấu.
Hơn nữa ông ta ra tay, bố trí không thích hợp thì rất dề bị cố Gia Huy phát giác, còn mang họa vào người.
Cho nên ông ta đặc biệt đón anh ta từ nước ngoài về, đế cho anh ta làm giúp mình chuyện này.
Ảnh Tứ rất trượng nghĩa, không nói hai lời đã sang luôn.
Không ai biết tên thật của anh ta, mồi người làm việc ờ trong chợ đen đều có một biệt hiệu.
Biệt hiệu của Ngôn Dương lè lão cửu, còn biệt hiệu của anh ta là Ánh Tử, thẫn bí khó lường, người cũng như tên.
“Hỉ hi, tôi cũng phái bão thù.”