Vợ nhỏ cuối cùng em đã lớn - Chương 784
Cô nhất định phải cố gắng làm cho ngực to lên, mới có thế báo đáp anh!
Mấy người đi vào trong cửa hàng, nhân viên bán hàng tìm ra ghi chép mua hàng, bộ quần áo này mua vào đầu tháng sáu, cũng chưa được mấy ngày, giá thị trường là năm mươi vạn.
Loại quần áo này toàn là đồ xi xỉ phẩm, không được giặt tay không được giặt nước, có thế nói là sản phấn dùng một lần.
Hôm nay cô ta đi gặp khách hàng lớn, đối phương rất giàu, vì lấy lòng người khác nên cô ta mới mặc chiếc váy mới tinh này.
Giờ chồ mông bị bấn, chiếc váy này cũng bỏ đi thôi, nếu mà bồi thường thì nói gì cũng phải hơn ba trăm ngàn đô.
Ba trăm ngàn đô la mỹ, đổi sang nhân dân tệ thì cũng hơn một trăm tám mươi vạn rồi.
Chiếc váy một trăm tám mươi vạn tệ…
Rất tốt rất cường thế.
Trái tim nhỏ của cô bát đầu đập thình thịch rồi. Người phụ nữ kia dương dương đắc ý nhìn mình, hình như cõ ta nhận ra sự quẫn bách của Hứa Minh Tâm, cô cười giễu rồi nói: “Tôi đã nói rồi mà, chiếc váy này của tỏi đát lầm, chưa chắc cô đã đền được. Ba trăm ngàn đô la mỹ, anh này, anh làm chút gì đó không tốt sao, cần gì phải lãng phí nhiều tiền như vậy vào con nhóc canh suông này?
“Tôi thích lãng phí cho cô ấy đấy, cô quản được à?”
Giọng anh không nhanh không chậm, tiếng nói bình thản.
Đôi mát sâu thẳm như chẳng hề bận tâm, bên trong chảy xuôi tia sáng âm trầm, thần bí vô cùng.
Người kia tức đến nổi hô hấp cứng lại, hung dữ lườm một cái, không ngờ người đàn ông này lại không biết điều như vậy, mình có lòng tốt nhác nhở bao nhiêu lần, thế mà anh ta vẫn nguyện ý tiêu tiền như rác.
Nếu đã vậy, thì đền tiền đi, mình không vơ được anh chàng đẹp trai này, thì cũng phải moi được tiền về, cũng không thế người và tiền đều không được gì.
Cố Gia HUy thì lại rất dứt khoát, trực tiếp viết chi phiếu rồi đưa cho cô ta.
Cô ta bán tín bán nghi nhìn tấm séc, cô ta vẫn nghi là giả, nên gọi điện riêng cho ngân hàng kiếm tra, xác thực là thật.
Lúc này cô ta mới hài lòng giơ tấm séc lên, rồi bỏ vào trong túi, cô ta nói: “Được rồi, chuyện này chấm dứt tại đây.”
“Khoan đã, tôi đã đền cho cô rồi, cô cũng phải bồi thường cho bạn gái tôi.”
“Cô ta ư?”
Cô ta nghi hoặc nhìn bộ quần áo của Hứa Minh Tâm, cô ta thật sự không nhìn ra bất kỳ cảm giác giá cao nào, nhưng mà nhìn chất liệu của quần áo thì rất sịn, chác là hàng rẻ tiền mấy ngàn tệ thỏi nhỉ?
Loại quần áo này cũng không đáng mấy tiền đâu nhỉ?
“Được, anh nói xem là bao nhiêu tiền, tôi đền là được chứ gì.”
“Đi tới cửa hàng hỏi một chút, xem xem giá thị trường hiện tại là bao nhiêu.”
Anh thản nhiên nói, và không hề cho cõ ta sắc mặt tốt gì.
Bất kỳ ai muốn bát nạt Hứa Minh Tâm, anh đều sẽ không bỏ qua.
“Cửa hàng ư? Sao nào, chẳng lẽ quần áo này không phải các anh mua ở trong nước hả? Các anh đừng có mà lừa tôi, tôi quen nhiều người ở Manieton lầm đấy.”
“Chuồi cửa hàng toàn cầu/
Cố Gia Huy nói xong thì bước nhanh ra khỏi cửa hàng, lên xe, xem bộ là muốn đưa cô ta đi đến nơi tiếp theo. Người phụ nữ mắt xanh kia nhíu mày, bạn cô ta kéo cánh tay cô ta, rồi nói: “Có lẽ người đàn ông này không phải là người dề học, hay là cậu trả lại tiền cho anh ta, nói vài câu m‘êm mỏng, chuyện này kết thúc đi? Cô ta làm bấn quần áo của cậu, cậu cũng đã làm bấn quần áo của cô ta, giải hòa
là được rồi, tại sao cậu cứ phải tranh chấp cơ chứ?”
“Tôi ngứa mắt vẻ không biết điều của bọn họ, tôi cũng tính nhân nhượng cho khỏi phiền, nhưng bọn họ vịt chết còn cãi bướng, cứ muốn so với tôi, thế thì tôi có thế làm gì dây, chẳng lẽ quần áo của cõ ta còn đắt hơn của tôi chẳc?’
Cô ta chưa từ bỏ, hất tay bạn thân ra, sao đó khăng khăng lên xe đi theo.
Cuối cùng, chiếc xe vững vàng dừng lại trước cửa hàng cao cấp D&E.
Người phụ nữ kia nhìn thấy đèn LED trên đỉnh đầu, thì mặt tái nhợt.