Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy (FULL) - Chương 790
Bọn họ còn nhớ rõ, khi cuộc hôn nhân vừa được tán thành, anh cả đã vui mừng đến phát điên. Ngày nào cũng chạy đến nhà họ Sở, nói lời hay ý tốt. Mỗi ngày đều phải dẫn Sở Tú Hòa đi ra ngoài nói chuyện yêu đương. Người nhà họ Sở cũng không quan tâm đến con gái, hơn nữa rất ủng hộ cuộc hôn nhân này nên cũng rất vui vì hai người dành nhiều thời gian ở bên nhau.
Sở Tú Hòa trao cho sự trong trắng lại càng làm cho anh cả móc ra lời hay ý tốt cưa cẩm.
Bọn họ nhớ rõ có một khoảng thời gian, Sở Tú Hòa cả ngày đỏ mắt, vừa thấy anh cả thì hai người cãi nhau. Khi đo hai anh em bọn họ còn nhỏ, không hiểu ý trong lời nói của hai người khi lỡ miệng nói. Nhưng sau đó mới biết khi đó anh cả tránh gặp Sở Tú Hòa. Nhưng Sở Tú Hòa không muốn, cũng không dám, nên anh cả mới thường nổi giận. Cho đến sau khi Sở Tú Hòa đi vào khuôn khổ thì thái độ của anh cả mới tốt lên.
Bởi vậy, lúc này nghe được anh cả giả vờ ghét bỏ Sở Tú Hòa, trong lòng quả thực hơi phức tạp.
Thực ra năm đó anh em bọn họ cũng không nghĩ sau khi giàu sang phú quý nhanh như vậy, anh cả lại không chịu thông báo cho Sở Tú Hòa…
Đối với người phụ nữ kia, trong lòng hai anh em bọn họ ít nhiều cũng có chút áy náy. Chẳng qua đương sự đều không thèm quan tâm, bọn họ cũng không để trong lòng mà thôi.
Hai anh em Từ Phong Niên và Từ Thụy Niên lúc này có suy nghĩ khác nhau. Nhưng đối mặt với người anh cả này đã sinh ra lòng oán hận.
Trước đây anh cả sống trong quân đội. Nhưng bây giờ thì khác, xa thơm gần thối không nói. Người anh cả Từ Phú Niên này còn rất ấu trĩ, suốt ngày chỉ biết phùng má giả làm người mập, không làm việc cũng không cho mọi người sắc mặt tốt. Thậm chí thường xuyên mở miệng đòi tiền, chỉ cần anh em bọn họ lắc đầu, anh cả lập tức bày ra một tư thế không vui.
Theo ý của anh cả, 20 năm qua anh cả vẫn luôn tiếp tế cho hai anh em bọn họ. Cho nên bây giờ đến lượt bọn họ chăm sóc anh ấy.
Nhưng cho dù bao nhiêu năm qua anh em bọn họ được anh cả tiếp tế, nhưng cũng không ít tự bản thân mình phấn đấu, ít nhất bọn họ có việc làm, phải không? Đâu giống như anh cả bây giờ, chơi bời lêu lổng, còn cả ngày khuyến khích mẹ già gây chuyện.
Mẹ già thiên vị không phải ngày một ngày hai. Bà là trưởng bối lớn tuổi, một tay nuôi lớn ba anh em bọn họ, nên bọn họ hiếu thuận là lẽ dĩ nhiên. Nhưng khi tình cảm này đã cạn thì ai cũng không bằng lòng suốt ngày dùng mặt nóng của mình đi dán vào mông lạnh của mẹ già.
“Anh cả, bây giờ bọn em biết mình phải làm gì trong tương lai… Em cảm thấy nếu Sở Từ là con gái ruột của anh, bên Đại tá Bạch em thấy nên bỏ đi. Dù sao đều là con của anh, con bé chiếm lợi cũng giống như anh chiếm. Sau này anh hãy đối xử tốt với con bé. Sau này anh già rồi, con bé nhất định cũng sẽ nuôi anh về già…” Từ Phong Niên nói.
“Đúng vậy, anh cũng nói Sở Từ tự mình mở một bệnh viện. Hơn nữa Mẫn Hoa còn thông qua cô Dịch biết được Sở Từ ở nông thôn cũng rất có thế lực. Nếu như vậy, chỉ cần quan hệ của cha con anh tốt, cuộc sống của anh nhất định sẽ thoải mái hơn khi ở nhà họ Bạch. Huống hồ, Sở Từ còn có đứa em trai, nó chính là đứa con trai duy nhất của anh. Hai chị em bọn họ từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau. Nếu anh không đối xử tốt với Sở Từ, vậy Sở Đường nhất định cũng sẽ oán hận anh…” Từ Thụy Niên cũng nói.
Bạch Mẫn Hoa vừa nghe hai người chú nói sắc mặt đều lạnh xuống. Con trai, con trai! Con gái kém hơn con trai chỗ nào? Chẳng lẽ cô ta không thể nuôi ba về già sao? Tương lai cô ta không thể kiếm ra tiền hả?
“Anh vẫn chưa gặp qua Tiểu Đường… Nhưng dù sao cũng là hạt giống của anh, anh nhất định sẽ dẫn nó về nhà. Nhưng Sở Từ là người cứng đầu, anh chỉ sợ nó sẽ ngăn cản anh!” Từ Phú Niên lại nói.