Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy (FULL) - Chương 804
Sở Đường chính là nhân vật quan trọng trong trường học của bọn họ. Lúc trước khi mới đến trường, ai cũng nghĩ rằng học sinh mũi nhọn là đồ quê mùa. Nhưng sau khi so sánh, bọn họ lại phát hiện Sở Đường bí ẩn hơn rất nhiều học sinh có tiền có thế, cũng không thấy cậu không có tiền trả hay bắt nạt người khác, vẫn luôn xung phong đi trước người khác, là mục tiêu của sự hâm mộ và ghen tỵ của mọi người.
Cũng là một người trẻ tuổi, Sở Đường người ta có thái độ bình tĩnh và điềm đạm khác với những người khác. Dường như chuyện lớn cũng không thể làm cho người này lo lắng sốt ruột vậy.
Nhưng gần đây cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Đàn anh Sở Đường này lại xin nghỉ một lần ba ngày. Mặc dù cậu xin nghỉ vẫn đạt thành tích xuất sắc, nhưng buổi tối cũng không trở về ký túc xá ngủ quả thực làm cho người không thể chấp nhận được, rất nhiều đàn em gái đều đang nghi ngờ chàng trai xuất sắc này đang yêu đương. Thực sự có rất nhiều cô gái thầm khóc chết đi sống lại.
Cũng chỉ có mấy người bạn ít ỏi biết Sở Đường suốt ngày chạy về nhà, không phải vì người khác, mà hoàn toàn là vì chị ruột của mình.
Trước giờ chưa thấy người nào bám chị gái như vậy!
Nói kỹ hơn, thực ra là chưa thấy người nào bám cháu trai như vậy… còn chưa chào đời nữa đã suốt ngày lải nhải ngoài bụng. Sau khi sinh ra còn không biết sẽ thế nào.
“Anh rể! Chị của em đâu? Có phải còn ở bệnh viện chưa về không?” Sở Đường vừa về nhà đã nhìn thấy anh rể Từ Vân Liệt đang ngồi trong sân với vẻ mặt ủ rũ cái, giống như tảng đá ngóng vợ vô cùng buồn bã.
“Em đi trông nom chị em đi!” Từ Vân Liệt nghẹn ra một câu.
“Nhưng đó là vợ của anh mà? Sao anh không quan tâm?” Sở Đường trợn mắt: “Anh rể, địa vị của phụ nữ trong nhà chúng ta có phải quá cao hay không? Anh xem một người rồi hai người, ai cũng không về nhà. Lời nói của em cũng không có tác dụng…”
Người số một không về nhà chính là chị cậu, đi theo chị cậu chính là Tần Trường Tố và cùng Dịch Tình. Dịch Tình dù sao cũng đã ở nhà bọn họ khá lâu rồi, nên lời này cậu cũng không nói quá đáng. Thậm chí gạt hai người này sang một bên, hai cô bé trong nhà là Sở Ninh và Hoắc Hạnh Quả đều nói một không hai.
Cậu nhớ rõ Sở Ninh trước đây còn không có dũng cảm nói ra suy nghĩ của mình, cũng không biết bây giờ tại sao lại thay đổi nhiều như vậy; còn trẻ mà dám đến một nhà hàng món tây hiếm hoi mới mở ở thủ đô để ăn cắp nghề.
Từ Vân Liệt nhìn cậu một cái, đột nhiên đổi giọng nói: “Tiểu Từ làm chuyện này anh luôn ủng hộ. Địa vị của em không cao, nhưng anh khác với em. Hơn nữa phụ nữ nhà chúng ta cũng không tầm thường, không giống với người ngoài.”
“Hả?” Sở Đường sửng sốt, anh rể đột nhiên nói những lời này… chẳng lẽ là… Sở Đường vội vàng quay đầu lại, quả nhiên Sở Từ không biết khi nào đã đi tới cửa, cộng thêm mấy người khác, bước đi cũng không có tiếng động. Thật hù chết người mà!
“Chị… chị đã về rồi?” Sở Đường xấu hổ tiến lên, động tác như muốn nâng bụng cô: “Thế nào? Chị có mệt không?”
Từ Vân Liệt cũng đi tới, ánh mắt đều chăm chú vào Sở Từ, vẫn không nhúc nhích. Giây tiếp theo, hắn móc ra mô hình khẩu súng từ trong túi, biểu cảm dịu dàng: “Đây là anh mua từ nước ngoài mang về, mô hình không khác gì với súng thật. Khẩu này tầm bắn xa, thích hợp với con gái. Em quen rồi thì tùy tiện chơi.”
Ánh mắt Sở Từ sáng ngời, tâm trạng rất tốt.
“Đúng rồi, vừa rồi hai người đang nói gì về địa vị, rồi phụ nữ vậy?” Sở Từ cầm lấy món đồ, thản nhiên nói.
“À, em trai nói em mang thai thì cứ ở nhà, nó sẽ chăm sóc em.” Sở Đường còn chưa kịp nói thì Từ Vân Liệt đã cất giọng nói trước.
Sở Đường trợn to đôi mắt, cũng không dám tin anh Từ thật thà và trung thực của cậu sẽ nói ra những lời như vậy. Quá xấu rồi! Đây rõ ràng là ý của anh ấy, vậy mà đẩy nó cho cậu. Mặc dù cậu cũng đồng ý, nhưng ít nhất cũng nên chia ngọt sẻ bùi chứ.
Vẻ mặt của Sở Đường u oán, anh rể của cậu còn là quân nhân đó, có quân nhân gian xảo như vậy sao? Loại hành vi này quả thực là phản bội đồng đội.
Sở Từ sao có thể không biết hai người này vừa nói cái gì chứ? Chỉ là cố ý hỏi một câu mà thôi. Ngay cả mấy người Tần Trường Tố cũng biết rõ. Lúc này không khỏi bật cười.
“Anh Từ, hiện tại bệnh viện đã ổn định. Trong khoảng thời gian này em ở nhà dưỡng thai, thỉnh thoảng sẽ đi một chuyến. Nhưng… bây giờ em chưa đến ba tháng, không phải sắp sinh, đừng cẩn thận quá như vậy. Quá khó xử!” Sở Từ bất lực nói.
Mấy người đàn ông trong nhà nàng, bao gồm ba Từ và cả Từ Vân Viễn cứ nhắc đến đứa trẻ trong bụng nàng thì lập tức giống như lên chiến trường đánh nhau, căng thẳng hơi thái quá.
Đương nhiên, nàng hoàn toàn biết Từ Vân Viễn chỉ là xem náo nhiệt. Thằng nhóc này đột nhiên thích so sánh với Sở Đường. Sở Đường tặng đứa trẻ một chiếc vòng bạc thì Từ Vân Viễn lập tức có thể sai người tặng một chiếc vòng vàng đến. Sau khi cưới Đường Ngọc, quả thực hơi phô trương giàu có.
Nhưng không có gì lạ, thật sự là bây giờ Sở Đường coi thường y. Dù sao cách cư xử của Từ Vân Viễn rất khác so với trước đây. Lấy năm ngoái làm ví dụ: cậu ở nhà họ Đường đã đả kích Đường Vĩ đến hai bàn tay trắng, mẹ ruột của y đã quỳ gối trước mặt y cầu xin cũng chưa mềm lòng chút nào. Trên đời này, ngoài Đường Ngọc ra, cũng chỉ có lời nói của Từ Vân Liệt và nàng là y có thể nghe mấy câu.
Đương nhiên, nàng cũng không có ý nói Từ Vân Viễn làm sai. Nàng chỉ cảm thấy thủ đoạn mỗi lần của Từ Vân Viễn đều quá độc ác, chưa từng có ngay quang minh chính đại. May mắn y chỉ là vì bảo vệ Đường Ngọc và nhà họ Đường, cũng không mang tổn hại cho người vô tội. Nếu không dưới cái nhìn của nàng, cuộc sống tốt đẹp của Từ Vân Viễn chưa chắc có thể lâu dài.
Khi ở vị trí này sẽ bị bất đắc dĩ, hơn nữa cũng không liên quan gì đến nàng, có lúc nàng cũng nên mắt nhắm mắt mở. Nếu thực sự quá đáng, người làm chị dâu như nàng sẽ gõ hai cái cho tỉnh. Từ Vân Viễn cũng sẽ lui mấy bước.
Lúc này, Sở Từ vừa nói muốn ở nhà dưỡng thai thì Sở Đường lập tức vui mừng ra mặt. Biểu cảm trên mặt Từ Vân Liệt như muốn tan chảy trong tích tắc.
Hiện tại nhiệm vụ của hắn nặng nề, đôi khi hai ba tháng mới có thể về nhà một chuyến. Nếu Sở Từ có quá nhiều việc trong tay, hắn ở bên ngoài cũng không dám yên tâm.
“Chờ con chúng ta lớn hơn một chút, em muốn đi theo anh.” Buổi tối, Sở Từ nhìn thấy sự lo lắng của Từ Vân Liệt nên nói.
Hiện tại trong tay nàng có đủ vốn để lập một kế hoạch cho một sản nghiệp khổng lồ và ổn định. Khi nàng không còn lo lắng về tài chính và công đức. Sau khi con cái hiểu chuyện hơn thì nàng có thể tiếp tục làm những việc mà nàng muốn làm trong đời này. Thậm chí có Từ Vân Liệt ở bên cạnh, nàng càng vui vẻ chịu đựng.
Từ Vân Liệt mím môi, trong lòng cảm thấy nguy hiểm, tự nhiên không muốn Sở Từ đi nếm thử. Nhưng nghĩ đến tính tình của cô, cũng biết tứ hợp viện này không nhốt được cô. Hắn nghĩ tới nghĩ lui vẫn gật đầu, ôm người vào trong lòng, động tác rất cẩn thận.
Sở Từ nói được thì làm được. Mặc dù thời gian mang thai này quả thực không có làm việc quá mệt mỏi. Nhưng cũng không rãnh rỗi, nàng đã thuê rất nhiều người có năng lực ra tay mở nhà hàng Phúc Duyên Đài từ huyện Y Thủy đến thủ đô, trực tiếp mở mười chuỗi nhà hàng. Ngoại nhà hàng, còn có công ty quần áo trong tay Thôi Hương Như. Lúc trước Thôi Hương Như không có tiền, tất cả vốn đầu tư đều là của nàng. Thôi Hương Như cũng chỉ chiếm chút cổ phần mà thôi. Sở Từ cũng thuê một đội ngũ chuyên nghiệp đóng gói, tạo thành một thương hiệu ai cũng biết đến.
Gần như trong một thời gian ngắn, trong tay nàng có thêm mấy ngôi sao mới đang bắt đầu khởi động.
Bảy tháng nữa trôi qua, già trẻ lớn bé cũng như cả nam lẫn nữ trong nhà của Sở Từ gần như đều xếp thành hàng. Một đám đều nhìn nhau chằm chằm và nghe ngóng động tĩnh bên trong.
Tính cách của Sở Từ xưa giờ dũng cảm, nhưng mà lần đầu tiên làm mẹ vẫn phải trải qua đau đớn khi sinh nở, âm thanh phát ra càng làm cho da đầu người tê dại. Từ Vân Liệt đứng ở cửa phòng, nắm chặt đôi tay, mồi hôi trên trán không ngừng chảy xuống, sự căng chặt cẩn thận càng làm cho người né xa ba mét không dám đến gần.
“Tại sao em lại cảm thấy sau này anh Từ sẽ không để cho Sở Từ sinh nữa…” Dịch Tình đứng bên cạnh Thẩm Dạng, không khỏi lầm bầm một câu.
Mấy ngày trước Sở Từ chuẩn bị sinh, Từ Vân Liệt đã xin nghỉ trở về. Mỗi ngày đều giống như kiến bò trên chảo nóng, ai nhìn thấy cũng căng thẳng theo.
Thẩm Dạng cũng biết được tin tức mới chạy đến. Trước đó y đang làm việc ở bên ngoài, căn bản không có thời gian trở về. Lần này nhìn thấy Dịch Tình trong lòng y đã rất sốc. Đây vẫn là cô Dịch nũng nịu kia sao? Nhìn qua bộ quần áo này không chỉ đơn giản, trông vẫn rất bình thường, gương mặt dường như đen đi rất nhiều, không còn xinh đẹp như trước. Nhưng khí chất trên người ngược lại càng thêm thân thiện.
Làm sao y biết được từ khi đi theo Sở Từ, cuộc sống tốt đẹp của Dịch Tình đã một đi không trở lại. Mặc dù bệnh viện chậm rãi đi vào quỹ đạo. Nhưng chủ nhật hàng tuần, Sở Từ đều sẽ dẫn theo cô đi khám bệnh tại nhà, mang theo hòm thuốc thật nặng, tiếp xúc với những bình thường và nghèo khổ nhất. Kể cả sau này Sở Từ mang thai, cô cũng tự mình dẫn theo con bé Hoắc Hạnh Quả đi khám bệnh tại nhà như trước. Chẳng qua khi gặp được những chứng bệnh không chắc chắn, cô đều sẽ ghi nhớ và hỏi lại Sở Từ. Thời gian dài, cô cũng đã quên mất dáng vẻ trước kia của mình.
“Tình à, em còn lớn hơn Sở Từ mấy tuổi đó, cũng nên tính đến chuyện lập gia đình đi. Trước khi anh đến, ba em còn gọi điện thoại cho anh lải nhải đấy, kêu anh hãy khuyên em.” Thẩm Dạng lại nói.
Dịch Tình bĩu môi: “Ba em chỉ lo lắng thôi. Công việc của em bận rộn như vậy, làm sao có thời gian nói chuyện yêu đương chứ? Hơn nữa, đàn ông bây giờ ngoài miệng nói nam nữ bình đẳng, nhưng anh nhìn xem có mấy ai có thể làm được như anh Từ và Sở Từ không? Sau khi em đi lấy chồng, lỡ như chỉ có thể ở nhà chăm sóc chồng con. Vậy còn không bằng sống một mình! Suy cho cùng, em cũng là một bác sĩ quân đội, chỉ có chữa bệnh cứu người mới có thể thể hiện được giá trị của em. Anh Thẩm, chẳng lẽ không phải sao?”
Thẩm Dạng nhếch khóe miệng, nhớ năm đó người muốn ở bên cạnh Từ Vân Liệt giúp chồng dạy con là ai? Nhưng, những gì Dịch Tình nói cũng không tệ. Người đàn ông giống như Từ Vân Liệt thật không có nhiều.
“Anh Thẩm, nói ra cũng trùng hợp. Ba em tìm anh giúp làm hòa, nhưng chú Thẩm lại tìm em, kêu em khuyên anh…” Dịch Tình đột nhiên lại cười nói.
Chỉ là nói xong, hai người đột nhiên ý thức được cái gì, liếc nhìn nhau một cái rồi lập tức im lặng.
Hai gia đình dường như có ý muốn cho hai người họ… ở bên nhau? Không thể nào? Trước đây cô có nghe nói qua anh Thẩm có thích một cô gái ở huyện Y Thủy. Cô gái kia dường như có chút quan hệ với Sở Từ, mà cô cũng vậy. Trước đây anh Thẩm cảm thấy cô chỗ nào cũng không tốt, càng không thể thích cô.
“Anh thấy, cùng với tìm người không biết rõ chi tiết, không bằng… Tình à, em thấy anh Thẩm của em thế nào?” Thẩm Dạng nhìn dáng vẻ tránh xa của Dịch Tình hơi ngạc nhiên, theo bản năng nói.
Trước đây Dịch Tình rất cố chấp với Từ Vân Liệt. Nhưng bây giờ cô lại nóng lòng muốn tránh xa y ra, Thẩm Dạng y có tệ như vậy không?