NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu (Full) – Lãnh Băng Cơ – Mộ Dung Phong - Truyện Ngôn Tình - Chương 424

  1. Home
  2. Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu (Full) – Lãnh Băng Cơ – Mộ Dung Phong - Truyện Ngôn Tình
  3. Chương 424
Prev
Next

Đọc truyện: Vương phi ngày ngày đòi hưu phu (full) – Lãnh Băng Cơ – Mộ Dung Phong

  • Tác giả: A Thiên
  • Thể loại: Xuyên không, nữ cường, sủng ngọt

chương 424: Tại sao tẩu lại muốn nhắm vào Phi Ưng Vệ

 

“Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

 Không biết Mộ Dung Phong khi nào mới có thể lục soát đến tận đây.”

Lãnh Băng Cơ thở dài ngao ngán, chẳng lẽ chỉ còn cách tự mình cứu mình sao?

Tề Cảnh Vân cười nói giọng điệu vui vẻ: “Người của biểu ca đã tới đây kiểm tra một lần rồi, ta tin sẽ không tới lần nữa đâu.

 Nơi này đúng thật là chốn bồng lai tiên cảnh, không chỉ có thể tự cấp tự túc mà còn có thể câu cá, thưởng trà, ngắm tuyết rơi.

 Phải nói là hai vợ chồng tẩu thật là biết cách hưởng thụ cuộc sống.

 Nơi đây có mỹ nhân bên cạnh như thế này thì ta còn muốn đi đâu nữa cơ chứ!”

Lãnh Băng Cơ vươn tay giãn xương cốt rồi nói: “Đệ muốn đi đâu? Đất đai khắp thiên hạ này, cho dù có chạy đến chân trời góc bể cũng không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của phụ hoàng ta đâu.”

“Đương nhiên là ta muốn rời khỏi Trường An, dẫn theo biểu tẩu cao chạy xa bay.”

Từ bao giờ bản thân mình có sức hút như vậy?

Lãnh Băng Cơ nhún vai: “Đệ không sợ ta hạ độc sao? Ta không chỉ am hiểu về thuốc liên hoa trà xanh mà sở trường nhất chính là thuốc độc xương cốt liên hoa đó.”

Tề Cảnh Vân gật gật đầu, nhìn nàng từ trên xuống dưới: “Đệ sợ chứ, cho nên đã lục soát khắp người tẩu, ngay cả trâm cài tóc trên đầu và hoa tai của tẩu đều bị đệ tịch thu hết rồi, răng cũng đã kiểm tra từng cái một.

 Bây giờ trừ phi tẩu có phép thuật, còn nếu không thì nói đến chuyện hạ độc e rằng hơi khó.”

Lãnh Băng Cơ hơi sốc, siết chặt nắm đấm mới phát hiện nhẫn không gian đã biến mất!

Bên trong nó không chỉ giấu phương thuốc sinh tồn và tự vệ mà còn chứa gần như toàn bộ thân gia.

 Nàng khó khăn lắm mới có thể đặt tất cả ngân phiếu vào bên trong nó.

 Cứ tưởng sẽ an toàn hơn, ai ngờ, đúng là người tính không bằng trời tính. Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m

Tề Cảnh Vân đã bị hạ độc hai lần nên hắn sợ, ngay cả một cái vòng sắt nhỏ cũng không bỏ qua, tịch thu tất cả.

 Đến răng cũng đã kiểm tra hết, thật sự quá biến thái.

Nàng cũng cố gắng làm ra vẻ không quan tâm, để Tề Cảnh Vân không phát hiện ra sự căng thẳng của mình.

“Mộ Dung Phong chưa hẳn đã bị đệ uy hiếp, dù sao thì, vợ chết hắn có thể kiếm vợ khác, con không còn thì trong phủ vẫn có dự phòng, chẳng hề ảnh hưởng gì đến hắn.”

“Trước đây, đệ cũng nghĩ như vậy.

 Như lần trước tẩu cùng ta đi săn.

 Mộ Dung Phong bình tĩnh chạy tới hoàng cung tìm Lãnh Băng Nguyệt, thật bình tĩnh.

 Kết quả, sau này đệ mới biết được hắn đã nghi ngờ đệ, hắn thật sự đã biết tẩu bị Phi Ưng Vệ bắt đi.

 Hắn cố tình diễn trò cho ta xem, thật sự quá vô tình.”

“Đệ nói Mộ Dung Phong đã nghi ngờ đệ từ lâu?”

“Chẳng lẽ tẩu không nhận ra sao? Mặc dù ta đã tìm một kẻ chết thay để đại diện cho thân phận của ta, và gần như giấu kín chuyện này với tất cả mọi người, nhưng Mộ Dung Phong từ đầu đến cuối vẫn không hề buông lỏng cảnh giác, luôn bí mật điều tra danh tính của ta.”

Lãnh Băng Cơ sửng sốt, nhớ tới cuộc cãi vã trước kia giữa hai người.

 Khi nàng nghe nói Lãnh Băng Nguyệt quay lại Vương phủ, nàng đã chất vấn Mộ Dung Phong khiến hắn á khẩu không nói được lời nào.

 Hắn nói là vì muốn bảo vệ nàng, nhưng không chịu giải thích nguyên nhân sâu xa bên trong.

  Đ0.c truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m

Chẳng lẽ là vì hắn đã nghi ngờ Tề Cảnh Vân từ lâu, nhưng bởi vì chuyện này trọng đại nên không thể nói cho người khác biết.

 Xét cho cùng, đây là tội tra xét diệt tộc, nên không thể để lộ bất cứ tin tức nào ra bên ngoài.

Hơn nữa hắn cũng biết mối quan hệ thân thiết giữa nàng và Tề Cảnh Vân, mặc dù hắn đã nhắc nhở nàng hai lần hãy tránh xa Tề Cảnh Vân nhưng nàng chỉ tưởng đó là do hắn ghen.

 Nên hoàn toàn không đề phòng Tề Cảnh Vân.

 Còn vì một lần nàng không cảnh giác, nói lỡ lời nên khiến cho Tề Cảnh Vân phát giác?

Hơn nữa, Vu tướng quân cũng đã nói với nàng rằng Mộ Dung Phong nếu có tin tức liên quan đến Phi Ưng Vệ sẽ đã đích thân kết nối với đế thính vệ, điều này cho thấy hắn đang cố phong tỏa, không cho tin tức lọt ra ngoài.

Nếu nàng biết trước sự thật thì khi đối mặt với Tề Cảnh Vân, nàng chắc chắn sẽ không thể bình tĩnh được như hắn.

Đó là nỗi khổ trong lòng Mộ Dung Phong, giáo chủ của Phi Ưng Vệ không ai khác lại chính là huynh đệ của hắn! Người huynh đệ từ nhỏ cùng hắn lớn lên, còn thân thiết hơn cả với huynh đệ ruột thịt.

Lãnh Băng Cơ im lặng một lúc.

“Đệ thân là giáo chủ của Phi Ưng Vệ, nếu Mộ Dung Phong đã bí mật điều tra đệ, làm sao không tìm ra manh mối và chứng cứ? Hắn đâu có ngốc như vậy.”

“Đương nhiên, ta có cách để giũ sạch sự hoài nghi của hắn.”

 Tề Cảnh Vân nhướng mày nhìn nàng: “Biểu tẩu làm sao phát hiện ra điểm đáng nghi của ta vậy? Khi tẩu và Cừu thiếu chủ từ am Nam Sơn Ni trở về vẫn chưa hề nghi ngờ gì, tại sao đột nhiên lại nghi ngờ ta chứ?”

Lãnh Băng Cơ hướng mắt về phía bàn tay của hắn và nói: “Ngón tay của đệ, ta đã từng nhìn thấy một ngón giống y hệt như vậy trên bức chân dung Ưng Hoàng giáo chủ.”

“Chân dung của ta?” Tề Cảnh Vân rất kinh ngạc: “Tại sao tẩu lại có bức chân dung của ta?”

Lãnh Băng Cơ đứng ngoài một lúc, cảm thấy gió lạnh nên quay người đi vào phòng: “Đương nhiên là do ta đã bí mật điều tra đệ.”

Tề Cảnh Vân cũng đi theo, hắn đứng dựa vào khung cửa, bộ dạng như kẻ vô dụng: “Ta vẫn luôn tự hỏi Phi Ưng Vệ của ta làm sao lại trêu chọc Biểu tẩu chứ, tại sao tẩu lại có thù hận sâu đậm với người của ta như vậy? Lần đầu tiên thấy người của ta đã lập tức muốn thủ tiêu hắn.

 Còn lần mà chính ta ra mặt thì suýt nữa đã bị hạ độc.”

Lãnh Băng Cơ thở dài, đúng là có những điều không nên nói ra, nàng thực sự sợ bị người khác hỏi về mối quan hệ của mình với Phi Ưng Vệ.

Điều này sẽ khiến nàng, cũng như Kỳ Vương gia thấy vô cùng xấu hổ?

Nàng xoa mũi, rồi lại xoa bụng nói: “Ta đói rồi.”

Tề Cảnh Vân ánh mắt lóe lên, hắn xoay người ra lệnh.

 Lãnh Băng Cơ thầm chú ý, quả nhiên trong sân vẫn có lính gác, chắc có không dưới hai ba người.

Nếu muốn đánh bất ngờ và chế ngự Tề Cảnh Vân không phải là không có khả năng.

 Nàng ngoan ngoãn ngồi vào bàn, chống tay lên cằm chờ đến bữa cơm.

Tề Cảnh Vân ngồi xuống đối diện với nàng: “Câu hỏi vừa rồi của ta tẩu vẫn chưa trả lời, cố ý né tránh.”

Lãnh Băng Cơ trợn tròn mắt: “Ta đói không còn sức mà nói dối.”

Tề Cảnh Vân bật cười khoái chí.

Một lúc sau, thức ăn đã được dọn lên.

 Lãnh Băng Cơ chưa cần ăn, chỉ nhìn qua món ăn liền biết người nấu những thứ này không thay đổi, chính là Trần tẩu.

Dù sao Tề Cảnh Vân giữ lại bọn họ cũng phải có ích, nếu người của Mộ Dung Phong lại tìm đến thì đã có bọn họ ra đối phó.

 Biết họ vẫn bình an vô sự, nàng cũng thấy an tâm hơn, dù sao họ ở đây có thể giúp đỡ nàng, không để nàng phải đơn phương chiến đấu.

Lãnh Băng Cơ thực sự rất đói, bụng nàng trong khoảng thời gian cuối thai kỳ như một hố sâu không đáy.

 Nếu mà không được ăn no thì bụng như thể bị xẹp lại.

Tuy nhiên, thức ăn rõ ràng là không ngon như mọi khi, chỉ nhìn là biết người nấu đã không để tâm.

Lãnh Băng Cơ ăn ba cái giò lụa và ăn sạch hai đĩa thức ăn.

 Ngoại trừ hạt tiêu và gừng mà nàng không thích, tất cả đều được đặt ngay ngắn trên góc đĩa, nói với Trần tẩu rằng nàng ấy đã tỉnh lại.

 Rồi nàng xoa bụng và nấc lên một cách đầy mãn nguyện.

Tề Cảnh Vân lệnh cho người dọn bàn ăn, tiến đến gần nàng, tiếp tục tò mò hỏi: “Phi Ưng Vệ của ta tại sao lại trêu chọc tẩu? Lần trước lời tẩu nói với ta cứ kỳ kỳ quái quái, nghĩ lại ta vẫn không hiểu.”

Lãnh Băng Cơ giả vờ bí ẩn: “Ta có thể nói cho đệ biết, nhưng đệ không được nói lại cho biểu ca của đệ.”

 

Tề Cảnh Vân gật đầu.

“Trong Phi Ưng Vệ của đệ có một người đã phụ tình ta.”

Tề Cảnh Vân ngẩn ra: “Tẩu có thể bịa ra lý do đáng tin hơn được không?”

“Đó là sự thật.”

 Lãnh Băng Cơ nói một cách bí ẩn: “Lúc đó hắn ta đeo mặt nạ, ta không nhìn rõ diện mạo của hắn, nhưng khi ta biết hắn đến từ Phi Ưng Vệ, tất nhiên ta không thể tha cho hắn, phải tiêu diệt cho bằng được.

 Nếu không, đệ thử nghĩ xem, nếu bọn đệ biết được điểm yếu của ta sẽ lợi dụng điểm yếu đó.

 Nếu là ta thì có thể thương lượng được, nhưng với Mộ Dung Phong thì chắc chắn không thể.”

***

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 424"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Tàn độc lương duyên
Tàn Độc Lương Duyên (Truyện Full)
Tháng 1 11, 2022
Bản lĩnh ngông thần
Bản lĩnh ngông thần – Sở Vĩnh Du
Tháng 4 2, 2022
Bảo Bối Có Đôi: Tư Tổng Sủng Vợ Vô Độ – Tô Thiển
Tháng 10 30, 2021
minh hôn với quỷ
Minh Hôn Với Quỷ
Tháng 1 10, 2024
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com