Xảo trá - Chương 4
Không quá hai ngày, nghe nói Trần Tư Triết bị người ta đập vỡ đầu.
Lúc anh ta gọi điện thoại cho tôi, giọng nói còn mang theo tiếng nức nở: “Bảo bối, anh bị thương rồi, em có thể đến bệnh viện thăm anh không?”
Tôi cảm thấy phiền, trực tiếp cúp máy.
Gần đây đôi cẩu nam nữ Trần Tư Triết và Chung Tiểu Ý này không có việc gì là lại gọi điện thoại cho tôi, thậm chí còn đổi số điện thoại khác nhau để gọi cho tôi.
Số điện thoại tôi chặn gần đây ít nhất cũng phải hai ba mươi số.
Không lâu sau, mẹ của Trần Tư Triết gọi điện thoại tới.
Tôi do dự một lát rồi nhận điện thoại của mụ phù thủy già.
Đầu dây bên kia, mụ phù thủy già giả bộ bất đắc dĩ thở dài.
“Tử Du, Tư Triết đã biết sai rồi, nó và Chung Tiểu Ý bây giờ đang trong thời gian hòa giải ly hôn.”
“Đợi bọn họ làm xong thủ tục, dì vẫn ủng hộ các con ở bên nhau vô điều kiện.”
Tôi không lên tiếng mà chỉ im lặng lắng nghe, muốn xem bà ta còn có thể nói ra được những lời gì nữa.
Bầu không khí ngừng lại vài giây, mụ phù thủy già lại tiếp tục giải thích.
“Con và Tư Triết ở bên nhau ba năm cũng không dễ dàng.”
“Để bồi thường, đến lúc đó mua nhà sẽ viết tên của con, được không?”
Mẹ con nhà họ Trần này tính toán giỏi thật.
Trăm phương ngàn kế tính kế tiền tiết kiệm và của hồi môn của tôi không nói, bây giờ thêm tên tôi vào sổ đỏ lại cảm thấy đang ban ơn cho tôi?
Đây đúng là chuyện nực cười!
Đợi mụ phù thủy già nói xong, tôi bình tĩnh hỏi một câu:
“Trần Tư Triết ở bệnh viện nào?”
Theo lý mà nói, mấy ngày nay Trần Tư Triết nhìn thấy Chung Tiểu Ý đều sẽ trốn tránh.
Anh ta nằm viện ở đâu, chắc là cũng sẽ không để Chung Tiểu Ý biết chứ?
Mụ phù thủy già cho rằng tôi mềm lòng, vội vàng nói: “Bệnh viện Nhân Dân, tầng hai phòng 208 khu nội trú.”
Tôi không nói gì nữa, trực tiếp cúp máy, sau đó mở WeChat, kéo Chung Tiểu Ý đang nằm trong danh sách hạn chế ra.
[Trần Tư Triết nằm viện, tôi gửi địa chỉ cho cô.]
[Chuyện vợ chồng các người, tôi không xen vào nữa, chúc các người hạnh phúc.]
Chung Tiểu Ý gần như trả lời tin nhắn của tôi ngay lập tức.
[Trần Tư Triết anh ta chết chắc rồi!]
Tôi lái xe đến bệnh viện.
Điều làm người ta bất ngờ là tôi còn đến trước cả Chung Tiểu Ý.
Tôi vừa đến chỗ ngoặt hành lang đã nhìn thấy bóng dáng Trần Tư Triết đang được mẹ anh ta dìu từ phía xa.
Mụ phù thủy già hung tợn mở miệng: “Con không nói cho Chung Tiểu Ý biết đến lúc đó chúng ta có thể lấy được bao nhiêu tiền chứ?”
“Con có thích Chung Tiểu Ý đến mấy thì cô ta cũng là người ngoài, nhất định đừng có nói cho cô ta biết!”
“Mẹ có thể chấp nhận đứa con hoang trong bụng cô ta đã là giới hạn rồi.”
Đầu Trần Tư Triết quấn mấy lớp băng gạc, bất đắc dĩ mở miệng:
“Mẹ yên tâm đi, Tiểu Ý đã giận con rồi.”
“Đợi đến lúc đó lấy được tiền đến tay, con sẽ từ từ dỗ dành cô ấy, không vội.”
Giống như tôi dự đoán.
Mẹ con nhà họ Trần vì tiền, cũng không nói rõ tình hình thực tế với Chung Tiểu Ý.
Cho nên bây giờ trong mắt Chung Tiểu Ý, Trần Tư Triết đã bỏ rơi cô ta, muốn kết hôn với tôi.
Chẳng trách cô ta lại tức giận như vậy, trực tiếp đập vỡ đầu Trần Tư Triết.
Tôi hơi liếc mắt đi một chút, lập tức nhìn thấy bóng dáng vội vàng chạy đến ở cuối hành lang.
Chung Tiểu Ý khẽ xoa bụng, bước chân nhanh đến mức sắp tóe ra lửa.
Tôi nhanh chóng núp vào một bên, đeo khẩu trang vào.
Chung Tiểu Ý vội vã lướt qua người tôi, tà váy mang theo một cơn gió.
Dườnh như tôi có thể cảm nhận rõ ràng được sự tức giận của cô ta thông qua không khí bị cô ta cuốn theo.
Giây tiếp theo, trên hành lang bệnh viện vang lên tiếng gầm rú xé lòng của Chung Tiểu Ý.
“Trần Tư Triết, anh đứng lại đó cho tôi!”
“Có gan ly hôn với tôi, bây giờ lại không có gan gặp tôi à?”
Mẹ con nhà họ Trần nghe tiếng quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Chung Tiểu Ý đang nổi giận đùng đùng chạy về phía bọn họ.
Trần Tư Triết hoảng sợ tránh khỏi tay mẹ, muốn chạy vào phòng bệnh.
Mẹ anh ta muốn ngăn Chung Tiểu Ý lại, lại bị đẩy mạnh một cái.
“Tránh ra, tôi tìm con trai bà tính sổ, không liên quan đến bà!”
Vai của mụ phù thủy già đập mạnh vào tường phát ra một tiếng trầm đục.
Bà ta ôm vai, đau đớn cuộn tròn trên mặt đất, lập tức mất đi khả năng ngăn cản.
“Không xong rồi, không xong rồi, mau giúp tôi báo cảnh sát!”
“Ả đàn bà điên kia muốn giết con trai tôi, các người đứng ngây ra đó làm gì, mau gọi điện thoại đi!”
Mụ phù thủy già còn chưa nói xong đã không thở được nữa, ngất đi.
Hai cô y tá vội vàng đỡ bà ta đi.
Tôi trốn trong bóng tối, nhìn Trần Tư Triết và Chung Tiểu Ý một trước một sau chạy vào phòng bệnh.
Lúc Chung Tiểu Ý đi vào còn thuận tay kéo theo giá truyền dịch trên hành lang, sau đó đóng sầm cửa phòng bệnh lại.
Trong nháy mắt, không ít người vây kín cửa phòng bệnh.
Tôi cũng hùa theo đám đông xúm lại, muốn xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
“Ôi, cửa này bị khóa từ bên trong rồi, không mở ra được.”
“Cô gái kia nhìn hung dữ quá, cũng không biết người đàn ông kia đã đắc tội cô ta thế nào.”
“Còn có thể là vì cái gì? Chắc chắn là đã lừa gạt người ta rồi.”
Tôi chen vào trong đám người, đột nhiên nói một câu.
“Cô gái kia đang mang thai, đứa bé không phải của người đàn ông kia.”
Nghe xong lời tôi nói, cả đám người xôn xao, đều kinh ngạc nhìn tôi.
Tôi lại thêm một câu: “Người đàn ông kia muốn ly hôn, lừa tiền tiết kiệm và của hồi môn của một cô gái khác, kết quả bị cô này phát hiện.”
Mọi người nghe xong đều hít vào một hơi khí lạnh.
Cuối cùng, mọi người đều đồng loạt nhổ nước bọt về phía cửa phòng bệnh.
“Phi, xem ra đều không phải là thứ tốt đẹp gì.”
Đúng lúc này, trong phòng bệnh đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn.
Ngay sau đó là một tiếng kêu thảm thiết xé lòng.
Giọng nói đau đớn của Chung Tiểu Ý từ trong phòng bệnh truyền ra, vang vọng khắp hành lang bệnh viện.
“Bụng của tôi, bụng của tôi đau quá.”
Tôi nhón chân, nhìn qua cửa kính trên cửa phòng bệnh xem xét tình hình bên trong.
Chung Tiểu Ý đang ghé vào phía sau cửa, cằm run rẩy ôm bụng, muốn mở khóa cửa.
Vì đau đến nên khi mở cửa tay cô ta cũng run rẩy.
“Mau gọi bác sĩ đến đây, tôi chảy máu rồi!”
Cửa phòng đột nhiên bị kéo ra.
Lúc này tôi mới nhìn thấy váy của Chung Tiểu Ý đã bị máu tươi thấm ướt từ lâu.
Đám người vây xem tản ra, đều sợ bị dính phải xui xẻo.
Tôi cũng theo sau lùi lại mấy bước, tránh đi một chút.
Chung Tiểu Ý sắc mặt trắng bệch vịn vào khung cửa: “Bác sĩ đâu? Y tá đâu?”
“Mắt của mấy người đều mù hết rồi sao?”
Nghe được tin tức, nhân viên y tế vội vàng chạy đến, đẩy Chung Tiểu Ý đang chảy máu không ngừng đi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Trần Tư Triết bên trong vẫn không ra ngoài.
Mọi người đều cho rằng Trần Tư Triết đã nổi điên, đánh Chung Tiểu Ý thành như vậy, cho nên cũng không dám tùy tiện đi vào, sợ bị Trần Tư Triết tấn công.
Cuối cùng, vẫn là một bảo vệ cầm gậy gộc lấy hết can đảm đi vào.
Giây tiếp theo, trong phòng bệnh liền truyền ra một tiếng kêu cứu.
“Bác sĩ, bác sĩ, mau đến đây.”
“Anh ta sắp không xong rồi, toàn thân đều là máu.”
Nghe thấy tin tức này, trong lòng tôi hoàn toàn nhẹ nhõm.
Vở kịch chó cắn chó mà tôi tỉ mỉ đạo diễn này khiến tôi rất hài lòng.
Tôi theo đám người hiếu kỳ chen vào, nhìn thấy Trần Tư Triết toàn thân đầy máu cuộn tròn trên mặt đất ở một góc phòng bệnh.
Bên cạnh anh ta là một giá truyền dịch dính đầy máu đổ ngã.
Chung Tiểu Ý, người phụ nữ mang thai siêu hùng hổ này ra tay thật tàn nhẫn!
Toàn bộ quá trình, tôi đều chỉ đứng trong đám người thờ ơ lạnh nhạt.
Lúc Trần Tư Triết bị bác sĩ và y tá khiêng đi, sau gáy vẫn không ngừng rỉ máu, thoạt nhìn rất đáng sợ.
Tôi không rời đi mà ngồi trên ghế dài ở hành lang bệnh viện, chờ đợi tin tức của ba người bọn họ.
Tin tức đầu tiên đến là về mẹ của Trần Tư Triết.
Bà ta vốn đã bị cao huyết áp nghiêm trọng, hôm nay bị một phen ầm ĩ như vậy, huyết áp lập tức tăng vọt.
Bây giờ tình huống vô cùng nguy cấp, rất có khả năng chuyển biến xấu thành nhồi máu não.
Nhưng hiện tại Trần Tư Triết còn đang hôn mê, hoàn toàn không thể ký tên vào giấy đồng ý phẫu thuật.
Tôi nhìn các bác sĩ và y tá chạy tới chạy lui trong hành lang, ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại.
Cả nhà Trần Tư Triết hôm nay coi như đã đóng góp KPI cho bệnh viện.
Nửa giờ sau, Trần Tư Triết cuối cùng cũng từ từ tỉnh lại.
Anh ta có chấn động nhẹ, không nghiêm trọng lắm.
Chuyện đầu tiên Trần Tư Triết làm khi tỉnh lại chính là ký tên vào giấy đồng ý phẫu thuật.
Anh ta không màng y tá khuyên can, che cái đầu lại được băng bó thêm mấy tầng xuống giường, miệng gào thét muốn đi tìm Chung Tiểu Ý báo thù.
“Chính là con tiện nhân kia làm hại mẹ tao bị nhồi máu não, tao muốn giết chết cô ta!”
“Mẹ tao mà có mệnh hệ gì, tao sẽ…”
Trần Tư Triết còn chưa nói hết những lời tàn nhẫn đã trực tiếp ngã lăn quay, chật vật ngã trên mặt đất.
Tôi im lặng đi đến khoa sản.
Chung Tiểu Ý đã vào phòng phẫu thuật hơn hai tiếng vẫn chưa ra ngoài.
Cũng không biết đứa bé này còn có thể giữ được hay không.
Đúng lúc này, một y tá trên người dính đầy máu hốt hoảng chạy ra từ phòng phẫu thuật.
“Không xong rồi, không xong rồi, người bệnh bị băng huyết, cần phẫu thuật gấp.”
“Người nhà của cô ấy đâu?”
Tôi giả vờ đi ngang qua, chỉ về phía sau.
“Nghe nói chồng cô ấy ở phòng bệnh 208, vừa mới tỉnh.”
Y tá nghe xong lời tôi nói vội vàng chạy đi tìm Trần Tư Triết ký tên.
Nhưng Trần Tư Triết nói gì cũng không chịu ký.
“Tôi và cô ta sắp ly hôn rồi, cô ta sống hay chết không liên quan đến tôi!”
“Mẹ tôi vì cô ta mà thành ra như bây giờ, cô ta nên đền mạng cho mẹ tôi!”
Trần Tư Triết thích Chung Tiểu Ý nhưng rõ ràng, anh ta quan tâm mẹ mình hơn.
Anh ta giằng co với bác sĩ y tá một hồi lâu mới không tình nguyện ký tên vào giấy đồng ý.
Nhưng mà Chung Tiểu Ý đã qua thời gian cứu chữa tốt nhất.
Lúc cô ta được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, trên mặt không có một chút huyết sắc.
Nghe bác sĩ y tá nói, bụng Chung Tiểu Ý bị va đập quá mạnh, tổn thương đến tử cung.
Bây giờ đứa bé đã không còn, tử cung cũng bị buộc phải cắt bỏ.
Trần Tư Triết không đi thăm cô ta, chỉ ngơ ngác ngồi ở cửa phòng cấp cứu chờ mẹ mình.
Mãi cho đến khi Chung Tiểu Ý được đẩy về phòng bệnh bình thường, tôi mới từ từ quay đi.
Ba người bọn họ, mỗi người đều nhận được báo ứng thích đáng.
Tôi rời khỏi bệnh viện, không tiếp tục chờ đợi nữa.
Một tuần sau, nghe nói mẹ của Trần Tư Triết đã được cứu sống, chỉ tiếc bị nhồi máu não, nằm liệt giường.
Bởi vì chuyện này, Trần Tư Triết còn chạy đến phòng bệnh của Chung Tiểu Ý đánh cô ta một trận.
Cơ thể vốn đã không được khỏe của Chung Tiểu Ý, sau khi bị đánh càng thêm tồi tệ.
Cô ta trực tiếp trở mặt với Trần Tư Triết, báo cảnh sát.
Cuối cùng, Trần Tư Triết bị bắt vì tội cố ý gây thương tích.
Trong khoảng thời gian Trần Tư Triết bị tạm giam, không có người chăm sóc mẹ anh ta.
Tôi có chìa khóa nhà anh ta, cũng từng lén đến xem một lần.
Mẹ anh ta cô đơn nằm liệt giường, đến nước miếng cũng không có để uống.
Trong phòng không người dọn dẹp, mùi hôi thối xông lên tận trời, khiến người ta không khỏi buồn nôn.
Khi nhìn thấy tôi, đôi mắt vẩn đục của mụ phù thủy già lập tức lóe sáng.
Bà ta ú ớ muốn nói chuyện nhưng lại không thể nói thành lời.
Tôi dựa vào khung cửa, cười với bà ta: “Tôi đến trả chìa khóa nhà bà.”
“Yên tâm, bà không chết được đâu, hai ngày nữa Trần Tư Triết sẽ được thả ra.”
Nói xong, tôi không liếc nhìn bà ta thêm một cái rồi quay đầu rời đi.
Sau khi Trần Tư Triết được thả ra cũng là lúc kết thúc thời gian hòa giải ly hôn của anh ta và Chung Tiểu Ý.
Ngày nhận được giấy chứng nhận ly hôn, Trần Tư Triết cầm một chiếc nhẫn kim cương xuất hiện ở dưới sảnh công ty tôi.
Tôi nhìn bóng dáng anh ta từ xa, trong lòng chỉ có sự ghê tởm và căm hận vô tận.
Trong lúc bất giác, tôi đã sớm không còn lưu luyến gì với Trần Tư Triết nữa rồi.
Chia tay không đau khổ, rất tốt.
Tôi không đi ra ngoài gặp Trần Tue Triết mà trực tiếp gọi bảo vệ đuổi anh ta đi.
Tính toán của Trần Tư Triết cuối cùng vẫn sai một bước.
Một bước sai, từng bước sai, anh ta đã không còn cơ hội thắng từ lâu rồi.
Tôi vĩnh viễn sẽ không quay đầu lại, cũng sẽ không tha thứ cho sự phản bội và tính toán của anh ta đối với tôi.
Lần này, Trần Tư Triết hoàn toàn ngây người.
Anh ta cầm hộp nhẫn, đứng dưới lầu công ty không biết bao lâu.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Trần Tư Triết mới hậm hực rời đi.
Nghe nói Chung Tiểu Ý đã rời khỏi thành phố này, hoàn toàn cắt đứt liên lạc với Trần Tư Triết.
Thật ra lúc trước hai người bọn họ chỉ cần thẳng thắn thành khẩn một chút cũng sẽ không đến mức đi đến bước đường này.
Chỉ tiếc bọn họ đều quá ích kỷ, quá coi trọng lợi ích được mất.
Vì bị tạm giam nên Trần Tư Triết đã mất việc, trong nhà còn có một người mẹ nằm liệt giường.
Bất đắc dĩ, Trần Tư Triết chỉ có thể ở lại trong nhà chăm sóc mẹ mình.
Nhưng thời gian lâu dần, số tiền tiết kiệm vốn đã không nhiều của anh ta hoàn toàn cạn kiệt.
Ba tháng sau, Trần Tư Triết lại một lần nữa liên lạc với tôi, muốn nối lại tình xưa.
Lòng tôi hiểu rõ, trong lòngTrần Tư Triết hận tôi.
Hiện giờ giữ tôi lại chẳng qua là muốn tôi làm cây ATM, tính kế tiền của nhà tôi.
Chỉ là Trần Tư Triết không biết tôi có theo dõi tài khoản phụ của anh ta.
Mấy ngày trước, anh ta mới đăng một bài viết cầu cứu.
Chủ đề là: [Làm thế nào để quay lại với đối phương, sau đó thần không biết quỷ không hay mà chiếm đoạt hết tài sản của đối phương?]
Bên dưới bài viết là rất nhiều gã đàn ông “cá mè một lứa” với anh ta đang bày mưu tính kế.
Mà Trần Tư Triết đương nhiên là đang nghiêm túc học tập.
Khi nhận được điện thoại của anh ta, tôi đang trên đường về quê đoàn tụ với mẹ.
Tôi cười, bình tĩnh trả lời: “Tôi về quê rồi.”
Trần Tư Triết ở đầu dây bên kia hèn mọn đến cực điểm.
“Tử Du, khi nào em về, chúng ta nói chuyện đàng hoàng được không?”
Tôi: “Tôi không về nữa.”
“Cả đời này chúng ta sẽ không gặp lại.”
(Hết)