NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên Không Giúp Nữ Chính Bảo Toàn Mạng Sống - Chương 16

  1. Home
  2. Xuyên Không Giúp Nữ Chính Bảo Toàn Mạng Sống
  3. Chương 16
Prev
Next

Trời ơi, bước tiếp theo là gì đây? 

Tôi phải làm sao để nhét được “con voi” này xuống dưới?

Thực sự có chút không dám động vào.

Giang Miện đứng đó, khóe môi vẫn giữ nguyên nụ cười đầy ý vị, ánh mắt như đã nắm rõ từng biểu cảm của tôi.

Thấy tôi vẫn đứng yên như trời trồng, không có động tĩnh gì, anh bước lên phía trước.

Đột nhiên, vòng tay qua vai tôi, giọng nói nhẹ nhàng như đang dỗ dành: “Cưng à, em chậm quá rồi đấy, để tôi giúp em nhé.”

Vừa dứt lời, Giang Miện liền đưa chân đá mạnh một cái, xác người dưới đất rơi thẳng xuống hố.

Tim tôi thắt lại, vô thức nhắm chặt mắt lại.

Bên tai vang lên tiếng thở dài khẽ khàng của Giang Miện: “Mở mắt ra đi nào, cô gái s.á.t nhân giàu kinh nghiệm.”

Nói xong, anh kéo tôi đi về hướng ngược lại, vòng tay ôm vai tôi một cách tự nhiên như thể chúng tôi vừa hoàn thành một việc gì đó hết sức bình thường.

Tôi giật mình, quay đầu lại nhìn cái hố vừa đào, hốt hoảng nói: “Khoan đã! Vẫn chưa… cửa chưa khóa… À không, vẫn chưa lấp đất lại!”

Giang Miện đưa tay giữ lấy đầu tôi, xoay lại, không cho tôi nhìn về phía sau: “Không cần quan tâm.”

Tôi trợn mắt, không thể tin nổi: “Bỏ mặc như vậy á? Để… phơi th.â.y ngoài đồng luôn sao?”

Giang Miện vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, mỉm cười như vừa nghe một câu chuyện thú vị: “Thì sao chứ?”

Anh đúng là không phải người mà!

Vừa nói xong câu đó, tôi lập tức thấy hơi hối hận, liền vội vàng giả vờ ra vẻ “người từng trải” bổ sung thêm: “Về chuyện xử lý hậu kỳ này, em thực sự không đồng ý với cách làm của anh.”

“Thông thường, phương pháp của em sẽ là…”

Cánh tay đang khoác lên vai tôi của Giang Miện bỗng siết chặt hơn. 

Từ một tiếng cười khẽ ban đầu, tiếng cười dần lớn hơn rồi bật thành tiếng.

Anh dừng bước, quay đầu nhìn tôi, đôi mắt đen như hồ nước phản chiếu ánh trăng, sóng nước lăn tăn tựa hồ đang đùa cợt.

Giang Miện nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tôi, đặt lên ngực anh. 

Dưới lòng bàn tay, nhịp tim mạnh mẽ và dồn dập truyền tới rõ ràng.

Anh cúi đầu, giọng trầm thấp mà mềm mại vang lên: “Thịnh Hi, em có biết cái dáng vẻ vừa run rẩy vừa sợ sệt của em đáng yêu đến mức nào không?

“Nếu em còn nói thêm một câu nữa, tôi sẽ hôn em ngay tại đây đấy.”

Nghe xong, tôi lập tức mím chặt môi, không dám mở miệng thêm nửa lời.

Cái kiểu ‘kẹp môi làm đầy’ đó… thôi khỏi đi.

15.

Là một công dân lương thiện, chính trực và tươi sáng, tôi thực sự không thể chấp nhận cái kiểu “vứt đó không thèm quan tâm” của Giang Miện.

Vì vậy, tôi đã tìm cơ hội quay lại hiện trường vụ án.

Vốn định trong thế giới game này thực hiện một màn “siêu độ kỹ thuật số”, nhưng khi nhìn mảnh đất trống trơn trước mắt, tôi bỗng đờ đẫn.

Không nói đến cái xác, ngay cả cái hố tôi đã đào cũng biến mất sạch sẽ!

Tôi hoang mang hỏi lại hệ thống: “Là chỗ này đúng không? Người đâu? Hố đâu?”

Hệ thống im lặng như thể đang cố ý trốn tránh câu trả lời.

Quay trở về biệt thự, tôi không từ bỏ ý định, lật tung toàn bộ hồ sơ nhân viên để tra từ đầu đến cuối.

Kết quả, thật sự không có thông tin gì về cô gái đó!

Rốt cuộc là cái thế giới này bị đ.i.ê.n rồi, hay là tôi đ.i.ê.n rồi?

Sau khi nghĩ kỹ, tôi quyết định tìm người có mặt tại hiện trường đêm hôm đó – chính là Bạch Tịnh Vi.

Dạo gần đây, cô ấy thường xuyên biến mất không dấu vết, buổi tối còn không chịu về phòng ngủ, phải tốn bao nhiêu công sức mới tìm thấy cô ấy.

Tôi khéo léo gợi nhắc về chuyện đêm hôm đó.

Bạch Tịnh Vi im lặng trong giây lát rồi thành thật nói: “Thịnh Hi, cô biết bí mật của tôi. Những ngày qua, tôi quả thật đang lén điều tra một vài manh mối.” 

“Đêm hôm đó, tôi đã tìm ra được một chút manh mối quan trọng, tuy rằng suýt chút nữa rơi vào hiểm cảnh, nhưng cuối cùng vẫn bình an vô sự.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 16"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com