Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 2119 Kế hoạch năm năm
- Home
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
- Chương 2119 Kế hoạch năm năm
Chương 2119: Kế hoạch năm năm
Từ sau khi uống quá chén hát một bài ca quốc tế, Kim Phi hiếm khi uống rượu lại, nhưng hôm nay Kim Phi đã uống không ít rượu hoa quả.
Một là do thân phận hiện tại, cho dù có nói mấy lời bàn luận quá khích, thì cũng không cần lo bị bắt nữa, hai là, gặp được nhiều huynh đệ theo mình lập nghiệp từ xưa, trong lòng Kim Phi xúc động vô cùng, không khỏi uống thêm tí nữa.
Uổng đến đoạn sau, Thiết Chùy giao luôn nhiệm vụ bảo vệ cho nhân viên hộ tống ca đêm, cũng gia nhập vào, chẳng mấy chốc không khí đã trở nên sôi nổi, lúc mới bắt đầu mọi người còn hơi gò bó, uống đến đoạn sau, mọi người dần buông thả, bắt đầu chơi đố nhau phạt rượu, náo loạn tới nửa đêm mới kết thúc.
Mặc dù không cố gắng tránh rượu, nhưng không ai dám trút rượu cho Kim Phi, Kim Phi cũng không say, sau khi giải tán thì bổ trí thân vệ lần lượt đưa mọi người về nhà, sau đó mới chuẩn bị trở lại nghỉ ngơi.
Từ xa nhìn thấy đèn trong ngự thư phòng vẫn còn sáng, Kim Phi suy nghĩ, về thư phòng cầm một phần tài liệu, đi về ngự thư phòng.
Tới ngự thư phòng, quả nhiên nhìn thấy cửu công chúa vẫn nằm bò sau bàn xem tấu sớ.
Nghe thấy có người tiến vào, cửu công chúa
ngấng đầu nhìn: “Giải tán rồi?”
Ngự thư phòng cách nhà Kim Phi không xa, vừa nãy lúc Thiết Chùy ca hát, cửu công chúa cũng có thể nghe thây.
“Giải tán rồi, đã đưa bọn họ về hết.” Kim Phi đứng đối diện với cửu công chúa: “Sao vẫn chưa đi ngủ?”
“Cuối năm rồi, lắm các loại tấu sớ, ta xem xong chỗ này rồi đi ngủ.” cửu công chúa ngửi thấy mùi rượu trên người Kim Phi, đặt bút lông xuống bảo Châu Nhi đi rót nước cho Kim Phi.
Kim Phi thuận tay cầm một phần tấu sớ, phát hiện là bản tổng kết cuối năm của bộ Hộ và kế hoạch công việc cho ba tháng đầu năm sau.
Trong bản tấu xen lẫn hàng loạt bảng biếu và chữ số, Kim Phi nhìn một lát đã thấy đau đầu, y đặt bản tấu xuống rồi cầm một bản khác lên.
Lần này bản y cầm là tổng kết cuối năm của bộ Binh cùng phương hướng chiến lược và kế hoạch tăng cường quân bị cho năm sau, đều xen lẫn hàng loạt bảng biếu.
Kim Phi bất đắc dĩthở dài, nhìn cửu công chúa: “Vất vả cho nàng rồi!”
Đời trước y từng nhìn thấy mấy đoạn pha trò về chuyện hoàng đế phê chữa bản tấu trên mạng, ví dụ như một số đại thần sẽ dâng thư hỏi hoàng
đế vài vấn đề râu ria, thậm chí chỉ là lời chúc tết đơn giản.
Kim Phi cho là nhiều bản sớ trước mặt cửu công chúa như vậy, có thể cũng có chuyện như vậy, bây giờ xem là mình nghĩ nhiều rồi.
Trước khi đưa tới ngự thư phòng, đa phần các bản tấu đều phải trải qua hai vòng sàng lọc của đội Chung Minh và viện Khu Mật, thứ có thế đưa tới trước mặt cửu công chúa, đều cực kì quan trọng, cần cửu công chúa tự mình đưa ra quyết định.
Đây cũng là cửu công chúa thôi, nếu đổi thành Kim Phi, đã sớm điên rồi.
Châu Nhi bưng khay tiến vào, Kim Phi kéo ghế tựa tới ngồi đối diện với cửu công chúa công.
Vốn dĩy cũng cầm một phần tài liệu tới, muốn bàn bạc với cửu công chúa, nhưng nhìn thấy Cửu công chúa bận như vậy, y lại thuận tay đặt tài liệu mình cầm tới lên ghế bên cạnh, định rút thời gian rồi đưa cho cửu công chúa.
Có điều Cửu công chúa vẫn chú ý thấy, chủ động chỉ vào cái ghế hỏi: “Đây là cái gì?”
“Không có gì,” Kim Phi rót ly trà đưa cho cửu công chúa.
Cửu công chúa nhận trà, sau đó đứng dậy cầm tài liệu.
Mở trang đầu tiên ra, đã nhìn thấy mấy chữ ‘kế hoạch năm năm’ thật to.
Xem tiếp, là một sổ mục tiêu và quy hoạch của Kim Phi cho năm năm tiếp theo, có mục liên quan tới quân sự, cũng có mục liên quan tới nông nghiệp, còn có mục liên quan tới công nghiệp…
“Đây là do phu quân viết à?” cửu công chúa hỏi.
Kim Phi là sinh viên khoa học tự nhiên, bình thường một khi bận vẽ hình trong phòng thí nghiệm là phải tới mấy ngày, nhưng y hiếm khi viết này nọ.
Thế nhưng bản tài liệu trong tay cửu công chúa lại có mười mấy mục, mặc dù phân tích từ nét chữ, đúng là do Kim Phi viết, nhưng cửu còng chúa vẫn không dám tin lắm.
“Là ta viết đây,” Kim Phi nói: “Vốn muốn đưa cho nàng xem thử, nàng bận như vậy, thì đợi rảnh rồi hãy xem!”
“Không, bây giờ xem luôn!” cửu công chúa đặt các tấu sớ khác sang một bên, bắt đầu nhìn tờ kế hoạch của Kim Phi.
Cửu cồng chúa xem cực kì nghiêm túc, dùng gần một tiếng mới đọc xong.
Đặt tài liệu xuống, cửu công chúa ngấng đầu hỏi: “Phu quân, những cái chàng nói… Có thế
làm được trong năm năm à?”
Những kế hoạch mà Kim Phi liệt kê trong tài liệu, thật sự quá chấn động, khiến cửu công chúa có cảm giác không chân thật.
Ví dụ như trong năm năm sẽ thi công một con đường sắt hai chiều dẫn trực tiếp tới Tây Xuyên, ví dụ như trong năm nay sẽ xây năm nhà máy nhiệt điện tại các nơi ở Xuyên Thục, ví dụ như…
Năm nhà máy nhiệt điện còn dễ nói, nhưng theo quy hoạch của Kim Phi, đường sắt dẫn trực tiếp tới Tây Xuyên, ven đường sẽ dừng lại ở hơn hai mươi thành thị lớn nhỏ, có thể tưởng tượng, hơn hai mươi thành thị này sẽ phát triển nhanh chóng nhờ con đường sắt này, mối liên hệ của Tây Xuyên và làng Tây Hà cũng sẽ trở nên càng thân mật hơn.
Nhưng Tây Xuyên xa như vậy, xây một con đường sắt hai chiều, vậy phải dùng bao nhiêu gỗ và sắt đây?
Vừa nghĩtới đáy, cửu công chúa lại hơi dao động.
Không chỉ là nhà máy nhiệt đình, Kim Phi còn định dẹp yên Trung Nguyên Giang Nam và Đông Man Đảng Hạng Thố Phiên trong năm năm, hoàn thành việc thống nhất triều đình!
Theo Cửu công chúa thấy, mục tiêu này
cũng là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
“Ta tới đây không phải đế bàn bạc với nàng,” Kim Phi nói: “Có điều nhất định phải xây nhà máy nhiệt điện và đường sắt.”
“Nhà máy nhiệt điện không thành vấn đề, nhưng xây đường sắt tới Tây Xuyên, e là hơi khó.” Cửu công chúa cau mày nói: “Phu quân chàng cũng biết, đường đi Tây Xuyên rất khó, xây đường sắt không dễ đâu.”
Đường Thục khó, khó hơn lên trời.
Vốn dĩ khu vực Xuyên Bắc đã đồi núi liên miên, hơn nữa đều là núi lớn, việc mở rộng đường quan theo đường cũ lúc trước đã cực kì khó khăn rồi, Kim Phi lại muốn xây một con đường sắt giữa các ngọn đồi, còn muốn dẫn trực tiếp tới Tây Xuyên, mà phải hoàn thành trong năm năm, chỉ nghĩ thôi đã khiến cửu công chúa thấy sởn cả da gà.
“Chuyện thành do người,” Kim Phi nói: “Không xây tới Tây Xuyên thì xáy tới Miên Dương trước, năm năm không xây xong, thì xây mười năm, mười lăm năm, chỉ cần đi xây, sớm muộn gì cũng có thể xây tới Tây Xuyên!”
Nghe Kim Phi nói vậy, cửu công chúa mới thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra nếu Kim Phi thật sự hạ quyết tâm muốn xây, năm năm cũng có thể xây xong, nhưng
cần điều động một lượng lớn người tham gia, cái này không phải chuyện tốt với một chính quyền vừa mới ổn định.
Cửu công chúa rất lo Kim Phi hạ quyết tâm muốn làm chuyện này.
Bây giờ xem ra, Kim Phi chỉ mới có suy nghĩ này, chứ chưa đưa ra quyết định.
“Đây là bản dự thảo của ta, đưa cho nàng xem thử, nếu nàng cảm thấy ở đâu không phù hợp, thì có thế sửa chữa và bổ sung.” Kim Phi nói.
“Được, mai ta sẽ nghiên cứu cấn thận, sau đó sẽ trả lời cho phu quân.” cửu công chúa trịnh trọng thu tài liệu lại, tò mò hỏi: “Phu quân, sao chàng lại nghĩtới chuyện viết ra bản kế hoạch này?”
Những chuyện có thể xảy ra trong năm năm thật sự quá nhiều, các bộ ngành làm kế hoạch thì đa phân sẽ chỉ làm vài tháng hoặc nửa tháng, dài nhất là một năm.
Ví dụ như những tấu sớ mà cô ấy vừa xem, rất nhiều bản đều là quy hoạch cho công việc năm sau, nhưng đa phần chỉ có ba tháng, nửa năm thì không nhiều.
Đây là lần đầu tiên cửu công chúa nhìn thấy bản kế hoạch dài tới năm năm.