Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 2120 Bình định Trung Nguyên
- Home
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
- Chương 2120 Bình định Trung Nguyên
Chương 2120: Bình định Trung Nguyên
Kim Phi nói: “Việc đặt ra các mục tiêu dài hạn tương đương với việc xác định con đường phải đi và phương hướng cho công việc trong năm năm sắp tới”.
“Có lý”, Cửu công chúa khẽ gật đầu: “Vậy ta phải xem kỹ một chút”.
“Ngày mai hẵng xem, giờ đã mấy giờ rồi?” Kim Phi khuyên nhủ.
“Được”, Cửu công chúa gật đầu, cất tài liệu đi.
Ngày hôm sau, cửu Công chúa gọi Thiết Thế Hâm tới, nghiên cứu kỹ kế hoạch năm năm của Kim Phi, sau đó tố chức một cuộc họp đặc biệt dành cho các quan chức cấp cao của viện Khu Mật đế nghiên cứu tính khả thi của một loạt mục tiêu do Kim Phi đề xuất trong kế hoạch. Sau đó căn cứ theo tình hình hiện tại của Đại Khang, một số mục tiêu đã được sửa đối và điều chỉnh một chút cho phù hợp với tình hình thực tế.
Trong lúc mọi người đều đang bận rộn, mùa xuân cũng âm thầm tới ngày càng gần.
Tết Nguyên đán là thời điểm bận rộn nhất của Kim Phi, y dậy từ sáng sớm. Đầu tiên y đến ngọn núi phía sau để tế bái các nhân viên hộ tống đã hy sinh, sau đó lại đến quân doanh để hỏi thăm và động viên mọi người.
Những ngày tiếp theo, Kim Phi hoặc gặp đại diện các bên đến chúc Tết, hoặc đến các đơn vị khác đế động viên, hỏi thăm. Cứ như vậy y bận rộn đến tận mùng 7 Tết.
Vào ngày mùng 8 Tết Nguyên đán, nhật báo Kim Xuyên đã công bổ kế hoạch năm năm lần đầu tiên của Đại Khang, giúp quan lại các cấp hiếu được phương hướng công tác trong năm năm tới và đế người dân hiểu được trọng tâm công việc của triều đình trong những năm tiếp theo.
Thời tiết ngày càng ấm lên và băng tuyết dần tan, các kênh mương, hồ chứa nước được xây dựng trong vài năm qua giờ đã bắt đầu phát huy tác dụng. Dưới sự chỉ đạo của Cục thuỷ lợi mới được thành lập, các địa phương dựa vào tình hình thực tế mà điều chỉnh mực nước trong các kênh mương và hồ chứa nước, chuẩn bị thật tốt cho vụ canh tác sắp tới.
Sau đợt trồng trọt quy mô lớn năm ngoái, các loại cây trồng mới được đưa vào như bông, lúa nước L, khoai tây, ngô đã được mở rộng quy mô trồng trên diện rộng. Xuyên Thục chủ yếu trồng lúa nước L và ngô, còn vùng ven sông Hoàng Hà chủ yếu là khoai tây và ngô. Năm ngoái, các loại cây trồng đều đạt sản lượng cao, các hộ gia (Tinh đều có đủ hạt giống đế gieo trồng trong vụ mùa sắp tới.
Nhờ sự tuyên truyền tích cực của nhật báo Kim Xuyên, người dân đã có ý thức trồng trọt khoa học, hình thành thói quen bón phân và sử dụng các loại giống tốt. Kết quả là, vào mùa hè năm Tân Nguyên thứ năm, ở Xuyên Thục, ven sông Hoàng Hà và đất Tân lại có một vụ mùa bội thu.
Kỳ thực hai năm trở lại đây, vụ mùa ở Xuyên Thục đều khá tốt, nhưng trước đó người dân đã bị đói đến nỗi hình thành bóng đen tâm lý. Giống như Cửu công chúa lúc đầu lo lắng, sau khi người dân thu hoạch lúa, nhiều người không dám bán đi mà chất thành đống tích trữ trong nhà. Họ sợ chẳng may gặp nạn sẽ lại chết đói.
Một số người gan nhỏ không chỉ tích trữ lương thực ở nhà mà còn giấu trong núi. Ngộ nhỡ xảy ra chiến tranh hoặc gặp phải thố phỉ, lương thực trong nhà bị cướp thì lương thực giấu trong núi sẽ trở thành lương thực cứu mạng họ.
Thiết Thế Hám còn đặc biệt tới tìm Kim Phi và Cửu công chúa để xin chỉ đạo về vấn đề này. Ông ta hỏi liệu có cần nghĩ cách thu lương thực từ người dân hay không, nhưng Kim Phi đã bác bỏ đề xuất này.
Người dân dự trữ lương thực là do thiếu cảm giác an toàn, nếu hấp tấp đòi trưng dụng lương thực của người dân thì càng dễ gây hoảng loạn.
Theo Kim Phi, lương thực ở trong tay bách
tính cũng chính là cất tiền ở trong nhà dân. Chỉ cần có lương thực, dù là ở nhà dân hay kho thóc của quan phủ thì đều không khác nhau là mấy, cho nên không cần thiết phải cưỡng chế người dân giao nộp lương thực. Nếu cần tới lương thực thì có thể yêu cầu người dân ở một số khu vực nhất định đổi ngũ cốc lấy vật tư khi họ tới các hợp tác xã mua bán.
Khi người dân có một hoặc hai vụ mùa bội thu nữa và trong nhà không còn chỗ chứa thì sẽ tự nhiên đem lương thực đi bán.
Vì vậy, thay vì cưỡng ép người dân giao nộp, Kim Phi thường khuyến khích việc bảo quản lương thực một cách khoa học trên tờ nhật báo Kim Xuyên để tránh mối mọt, hư hỏng.
Sự thật đã chứng minh Kim Phi lại một lần nữa đúng. Sau hai năm được mùa, nhiều người trong nhà không còn chỗ chứa lương thực. Cho nên sau khi thu hoạch xong vụ mùa mới, họ lấy số lương thực cũ từ năm ngoái ra bán cho các kho lương.
Các kho lương của chính quyền Xuyên Thục đã có được một lượng lớn ngũ cốc trong thời gian ngắn.
Sau hơn một năm tuyên truyền và giáo dục tư tưởng, cùng với những lợi ích thực sự mà tiêu cục Trấn Viễn mang lại cho người dân, người dân ở hơn chục khu căn cứ dọc theo sông Hoàng Hà
đã hình thành ý thức quy phục và ủng hộ mạnh mẽ đối với tiêu cục Trấn Viễn.
Xuyên Thục bây giờ có thế nói là lương thực dồi dào, binh lực mạnh mẽ.
Tháng bảy năm Tân Nguyên thứ năm, cửu công chúa ban hành chiếu chỉ bắt đầu bình định Trung Nguyên.
Trận chiến này được chia làm bốn mặt trận chính.
ở chiến trường phía Tây, Trương Lương làm tổng chỉ huy, dẫn hai vạn quân hộ tống từ đất Tần xuất phát tiến về phía Đông.
ở chiến trường phía Bắc, Lưu Thiết làm tổng chỉ huy, dẫn một vạn quán hộ tống và năm vạn binh phủ tấn công từ Bắc vào Nam.
ở chiến trường phía Đông, Khánh Mộ Lam làm tổng chỉ huy, Hàn Trầm và Đại Cường làm phó chỉ huy, dẫn đầu năm ngàn quân hộ tống, một vạn người của đội an ninh và ba vạn binh phủ, xuất phát từ Đông Hải và tiến về phía Tây.
Quân đội ở chiến trường phía Nam chia thành hai tuyến. Trịnh Phương làm tổng chỉ huy tuyến phía Tây, dẫn đầu một vạn quân hộ tổng và ba vạn binh phủ, lấy quận Long Tuyền làm căn cứ. Khánh Hoài làm tổng chỉ huy tuyến phía Đông, dẫn đầu một vạn quân Thiết Lâm, ba vạn binh phủ, lấy Thư Châu làm căn cứ, hai đạo quân đồng
thời tiến về phía Bắc.
Hiện tại, tiêu cục Trấn Viễn có binh lực mạnh mẽ, lương thực đầy đủ, nhuệ khí dâng cao. Trong khi đó, mấy năm trở lại đây, Trung Nguyên hỗn loạn, bách tính oán thán, cường hào địa chủ khắp nơi không ngừng tranh đấu khiến các bên đều tốn thất nặng nề. Tính đến hiện tại, những thế lực này đều không phải đổi thủ của tiêu cục Trấn Viễn.
Đoàn quán hộ tống thế như chẻ tre, dọc đường gần như không gặp phải sự kháng cự nào đáng kế. Bất cứ nơi nào họ đến, chỉ cần phi thuyền thả một làn sóng truyền đơn vào thành để tuyên truyền chính sách của tiêu cục Trấn Viễn là đại đa số các quan viên địa phương đều chọn cách mở cổng thành đầu hàng.
Tất nhiên, cũng có một sổ quan viên biết mình phạm tội nghiêm trọng, nhất định sẽ chết nếu bị đưa ra xét xử nên chống cự ngoan cường. Tuy nhiên, sau cùng cũng không thể ngăn cản cuộc tấn công của đoàn hộ tổng.
ở nhiều nơi, thậm chí không cần đợi quân hộ tống tấn công, sau khi xem truyền đơn, người dân địa phương thấy quan viên không mở cổng thành liền trực tiếp nối loạn trong thành và mở cổng thành đón tiếp quân hộ tống.
Ngay phía sau đoàn hộ tống là một đội quân hùng hậu làm công việc đánh cường hào chia lại ruộng đất tại các địa phương.
Sau hơn một năm rèn luyện và có kinh nghiệm thực chiến ở đất Tấn và đất Tần, giờ các tổ công tác phụ trách việc đánh cường hào chia lại ruộng đất đã rất đông. Mỗi tổ còn có một vài nhân vật lão làng có kinh nghiệm dày dạn dẫn dắt.
Mỗi khi đội hộ tống chiếm được một căn cứ mới, tố công tác sẽ lập tức lãnh đạo nhân dân đánh cường hào để chia ruộng, đồng thời tuyên truyền chính sách nô dịch nhẹ, thuế thấp.
ở một số khu vực bị ảnh hưởng nặng nề bởi thiên tai và chiến tranh, đội chung Minh còn tố chức phát cháo.
Nhiều người ở Trung Nguyên chưa từng nghe nói đến tiêu cục Trấn Viễn, nhưng những nhân viên hộ tống có kỷ luật nghiêm minh, quả thực chưa làm gì sai trái với dân, ngoài ra còn hàng loạt chính sách thiết thực có lợi cho dân như phát cháo, chia đất, giảm thuế nên người dân đã nhanh chóng ủng hộ tiêu cục Trấn Viền.
Đoàn ca múa và nhật báo Kim Xuyên sau đó cũng tham gia để bắt đầu công tác tuyên truyền và giáo dục sâu hơn.
Tiêu cục Trấn Viễn dẫn đầu lực lượng vũ trang ở phía trước, đội Chung Minh tấn công cường hào địa phương và chia ruộng cho dân ở phía sau. Nhật báo Kim Xuyên và đoàn ca múa lại tiếp bước, trở thành một dây chuyền ăn khớp có
hiệu quả cao.
Cuối tháng chín năm Tân Nguyên thứ năm, Lưu Thiết chiếm được kinh đò trước kia của Đại Khang. Đồng thời, nhờ tin tình báo do Hàn Phong cung cấp, đã bắt được Tứ hoàng tử Trần Chinh – kẻ đã giết cha để soán ngôi tại một nông trang cách kinh thành khoảnq hơn môt trăm dăm.