Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 2121 Tiến về Giang Nam
- Home
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
- Chương 2121 Tiến về Giang Nam
Chương 2121: Tiến về Giang Nam
ở làng Tây Hà, Tiểu Ngọc vội vàng chạy đến văn phòng của Thiết Thế Hám.
Sau vài năm, Tiểu Ngọc hiện rất chững chạc và ít khi mất bình tĩnh.
Thiết Thế Hâm lúc đó đang làm việc ở văn phòng, nhìn thấy Tiểu Ngọc vội vã như vậy thì nhanh chóng đặt bút xuống và hỏi: “Lưu đại nhân, có chuyện gì vậy?”
“Thiết đại nhân, mau xem tin tức này”.
Tiểu Ngọc lấy ra một mảnh giấy và đưa cho Thiết Thế Hâm.
Thông tin viết trên tờ giấy chính là tin Tứ hoàng tử bị bắt.
“Tên loạn thần tặc tử này cuối cùng đã bị bắt!” Thiết Thế Hâm nghiến răng nghiến lợi, sau đó hỏi: “Lưu đại nhân, Bệ hạ có biết chuyện này không?”
“Bệ hạ vẫn chưa biết”, Tiểu Ngọc lắc đầu: “Ta đến gặp Thiết đại nhân là để hỏi xem có nên gửi riêng tin tức quan trọng này cho Bệ hạ hay không, hay là đế cùng các tin tình báo khác rồi mai dâng lên cho Bệ hạ cả thế?”
“Việc này…” Thiết Thế Hâm suy nghĩ một chút: “Tin tức quan trọng như vậy thì gửi riêng đi vẫn tốt hơn, nhưng vẫn phải hỏi xem tiên sinh có
ở trong Ngự thư phòng hay không”.
Tiếu Ngọc ngấn ra một lát, sau đó mới hiểu được ý đồ của Thiết Thế Hâm.
Trần Chinh nhất định là một trong những kẻ mà Cửu công chúa hận nhất. Giờ hắn đã bị bắt, không ai biết cửu công chúa sẽ đưa ra quyết định gì.
cửu công chúa hiện tại đã là hoàng đế, ngoài Kim Phi ra không ai có thể áp chế được cô ây. Nếu Kim Phi có mặt thì y có thể khuyên nhủ Cửu công chúa nếu như cô ấy kích động.
Viện Khu Mật cách Ngự thư phòng không xa, Thiết Thế Hâm lập tức phái người đi hỏi thăm. Sau khi nghe nói Kim Phi đang ở Ngự thư phòng, hai người họ mới cùng nhau đi tới đó.
Hiện nay, chiến sự ở Trung Nguyên đang căng thẳng, Kim Phi nhìn thấy Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc cùng nhau tiến vào, lập tức ý thức được có thế đã xảy ra chuyện lớn, lập tức ngồi thẳng dậy hỏi: “Có tình hình gì mới không?”
Cửu công chúa cũng đặt bút xuống, nhìn sang.
“Vâng”, Tiếu Ngọc nhìn cửu công chúa rồi lại nhìn Kim Phi: “Ta vừa nhận được tin tức từ Thiết Tử ca, đã bắt được Trần Chinh…”
Tiểu Ngọc dứt lời, cây bút trong tay cửu
công chúa liền rơi xuống bàn.
Tiếu Ngọc vô thức liếc nhìn Kim Phi.
Kim Phi không nói gì, chỉ tiến lên nắm lấy tay Cửu công chúa.
“Ta không sao”, cửu công chúa xua tay, vẻ mặt khôi phục lại sự bình tĩnh.
Tứ hoàng tử quả thực là người mà cô ấy hận nhất chứ không phải là “một trong những người cô ấy hận nhất”. Nếu không phải do hắn đoạt vị thì Đại Khang đã không đi đến bước đường loạn lạc như ngày hôm nay.
Điều mà Cửu Công chúa căm hận nhất chính là Tứ hoàng tử không chỉ cướp ngòi mà còn giết chết Trần Cát và mưu sát rất nhiều người thân thích của cô ấy.
Nếu như Khánh phi không theo cửu công chúa đến Xuyên Thục thì chắc chắn cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn đó.
Sau khi cuộc phản loạn của thái tử bị trấn áp, Tứ hoàng tử là người có khả năng kế vị cao nhất trong số các hoàng tử. Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi vài năm, ngai vàng của Đại Khang rất có thể sẽ là của hắn.
Đến lúc đó, với sự hỗ trợ của Kim Phi và cửu công chúa, bọn họ nhất định có thể đưa Đại Khang phát triển hưng thịnh chưa từng có.
Đáng tiếc viễn cảnh tươi đẹp này đã bị chính Trần Chinh đập nát.
Cửu công chúa đã hơn một lần nói với Kim Phi rằng nếu sau này bắt được Trần Chinh, cô ấy nhất định phải hỏi cho ra nhẽ tại sao hắn lại làm như vậy.
Nhưng bây giờ biết được Trần Chinh đã bị bắt, Cửu công chúa đột nhiên không còn hứng thú thấm vấn hắn.
Bởi vì Cửu công chúa đã biết đáp án.
Khi thái tử nổi loạn, Kim Phi và cửu công chúa đã có công hộ giá. Sau này, trước sự chứng kiến của Trần Cát và toàn thể văn võ bá quan, họ đã đấy lùi cuộc tấn công xuống phía Nam của quân Đòng Man ở bờ Bắc sông Hoàng Hà, lập được đại công.
Sau sự việc đó, chỗ đứng của cửu công chúa và Kim Phi trong lòng Trần Cát lại càng được củng cố. Rất nhiều hoàng tử lần lượt tìm cách làm thân với cửu công chúa, Trần Cát cũng rất lâu không có ý định lập thái tử, điều đó khiến Tứ hoàng tử lo lắng. Hắn sợ rằng cửu Công chúa sẽ hợp tác với các hoàng tử khác nên mới phát động một cuộc chính biến.
Nhưng biết lý do rồi thì sao?
Dựa theo tính cách của Tứ hoàng tử, hắn chắc chắn sẽ không có dũng khí đi hỗ trợ Kim Phi
đánh cường hào chia lại ruộng đất. Việc giữa bọn họ xảy ra xung đột chỉ là chuyện sớm muộn.
Vì vậy, Cửu công chúa hiểu rằng cho dù Tứ hoàng tử không phát động cuộc chính biến đó thì kết quả cuối cùng cũng có thế sẽ không tốt hơn hiện tại mà thậm chí có thể còn tệ hơn.
“Bệ hạ, Lưu tướng quân viết thư hỏi Trần Chinh này nên xử lý thế nào?” Thiết Thế Hâm hỏi: “Nên giam giữ tại chỗ hay áp giải về đây?”
“Không cần phiền toái như vậy, xử trảm hắn đi!” Cửu công chúa đáp.
“Xử… xử trảm?” Thiết Thế Hâm hoài nghi mình nghe nhầm.
Ngay cả Kim Phi cũng kinh ngạc nhìn sang.
“Cho dù hắn bị giam giữ tại chỗ hay bị đưa về xét xử, Trần Chinh chắc chắn đều sẽ chết. Trong trường hợp này, tại sao lại lãng phí nhân lực và vật lực?”, vẻ mặt của cửu công chúa rất bình tĩnh: “Chỉ cần xét xử hắn tại chỗ và xử trảm là được”.
Thiết Thế Hâm và Tiểu Ngọc đồng thời quay lại nhìn Kim Phi.
Kim Phi suy nghĩ một chút, gật đầu với hai người.
Thiết Thế Hâm sau đó cúi đầu nghe lệnh và rời đi cùng Tiểu Ngọc.
Sau khi hai người rời đi, Kim Phi có chút lo lắng nhìn cửu công chúa: “Vũ Dương…”
“Ta không sao”, cửu công chúa xua tay: “Phu quán, ta hơi mệt. chàng đi làm việc đi, ta sẽ nghỉ ngơi một lát”.
Kim Phi biết Cửu công chúa muốn ở một mình một lát nên gật đầu rời đi.
Tuy nhiên, y cũng không đi quá xa mà chỉ đi sang căn phòng họp nhỏ cạnh Ngựthư phòng, đồng thời dặn dò Châu Nhi hãy chú ý đến tình hình ở Ngựthư phòng.
Sau khi mọi người rời đi, cửu công chúa một mình đi đến bên cửa số, lặng lẽ nhìn về phía Trung Nguyên.
Một lúc lâu sau, cửu công chúa rời khỏi đó, nhưng thay vì tiếp tục công việc, cô ấy lại đến chỗ của Khánh phi và báo tin cho bà ấy.
Đêm đó, Khánh phi và cửu công chúa tố chức lề tế bái để tế bái Trần Cát, Khánh Quốc công và những người đã bị Trần chinh giết hại.
Năm ngày sau, Trần Chinh bị xét xử công khai ở kinh thành, Lưu Thiết là người chủ trì.
ở thời phong kiến quan lại và quý tộc dù có phạm tội thì đa số chỉ bị cách chức, cùng lắm là bỏ tù, số lượng bị xử trảm trực tiếp cực kỳ ít. Với một kẻ có địa vị cao như Tứ hoàng tử thì lại càng
khỏi phải nói.
Mọi người đều nghĩ rằng Lưu Thiết sẽ kết án Trần Chinh nhiều nhất là tù chung thân.
Tuy nhiên, trong quá trình xét xử, Điền tiên sinh đã đọc ra hơn ba mươi cáo trạng lớn nhỏ chổng lại Trần Chinh. Sau khi đại biểu các cấp có mặt bỏ phiếu công khai, Trần Chinh bị xử tử và bị Lưu Thiết tuyên án tại chổ.
Ba ngày sau, kẻ cầm đầu gây náo loạn Trung Nguyên bị chém đầu công khai bên ngoài kinh thành, hàng ngàn người chứng kiến cuộc hành hình.
Các quan chức của Trung Nguyên trước đây đã không phải là đối thủ của tiêu cục Trấn Viễn, bây giờ Trần Chinh lại bị chém đầu, đó là một đòn chí mạng đối với bọn họ. Đến nỗi, nhiều quan chức quý tộc hoàn toàn mất đi ý định phản kháng, lập tức đầu hàng tiêu cục Trấn Viễn.
Ngược lại, một số nghĩa quân nổi dậy như quân của Hàn Trầm trước đây không đồng ý việc sát nhập vào tiêu cục Trấn Viễn nên đã phản kháng.
Cũng có một số quý tộc nhận ra bản thân không thể tránh nổi cái chết nên quyết định liều mạng một lần cuối.
Nhưng bất chấp sự điên cuồng của các quý tộc hay sự phản kháng của quân nối dậy, tiêu cục
Trấn Viễn vẫn quét sạch mọi nơi mình đặt chân tới.
Vào cuối mùa xuân năm Tân Nguyên thứ sáu, bốn đội quân hộ tống gặp nhau ở Trung Nguyên. Ngày hôm sau, nhật báo Kim Xuyên bố cáo thiên hạ rằng cuộc chiến bình định Trung Nguyên đã hoàn toàn kết thúc.
Các nhân viên hộ tống nghỉ ngơi ở Trung Nguyên một tháng rồi đến tháng tư năm Tân Nguyên thứ sáu tiếp tục hành quân tới sông Trườnq Gianq và tiến về Gianq Nam!