NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 282 Lĩnh giấy

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 282 Lĩnh giấy
Prev
Next

Chương 282: Lĩnh giấy
Lần này Kim Phi tớỉ núi Hổ Đầu chính là để đưa Khánh Mộ Lam rời đi.
Y hiểu quá rõ tính cách của Khánh Mộ Lam rồi, mấy năm trước cô ấy bị quản thúc trong biệt viện quá lâu, tính tình đến tận bây giờ vẫn bị ảnh hưởng, chính vì vậy nên thi thoảng sẽ có chút ngang ngược và bướng bỉnh, cũng có chút nóng nảy.
Bảo cô ấy đánh thổ phỉ thì không thành vấn dề, nhưng nếu như bảo cô ấy chơi trò gan lì với địch thì với sự kiên nhẫn của Khánh Mộ Lam đương nhiên là không được, rất có thể sẽ mắc sai lầm.
Nếu như thổ phỉ lại khiêu khích một chút, Kim Phi lo rằng cô ấy sẽ nhất thời tức giận, dẫn người trực tiếp đánh vào hang thổ phỉ.
Dựa vào chút nhân lực ít ỏi trong tay cô ây, có cung hạng nặng và máy bắn đá thì việc phòng thủ không thành vấn dề, nhưng nếu thực sự tấn công vào hang thổ phỉ thì sẽ lập tức bị bọn chúng nhấn chìm ngay, e là không còn aỉ sống sót trở về.
Khánh Mộ Lam quả thực đã chán ngấy việc chờ đợi ở đây rồi, vừa nghe thấy Kim Phỉ nói vậy lập tức vui mừng cười tít mắt, nhanh
chóng bàn giao công việc cho Đại Lưu.
Khỉ đội quân từ núi Hổ Đầu quay trở lại đường tới huyện phủ, số lượng người thêm Khánh Mộ Lam và cận vệ của cô ấy.
Chậm rãi đến huyện phủ Kim Xuyên vào giữa trưa, tiểu lại đang chuẩn bị đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Mặc dù tiểu lại không biết Kim Phi, nhưng nhìn thấy ở ngoài cửa xuất hiện nhiều người như vậy, biết rằng mình không thể đắc tội được nên nhanh chóng hoàn thành thủ tục.
Đưa hôn thư bằng hai tay tới trước mặt Kim Phỉ: “Hôn thư của ngài làm xong rồi”.
“Làm phiền rồi, cảm ơn nhé”.
Kim Phỉ khách sáo nói một câu.
Được phân công làm việc ở bộ phận thấp nhất, tiểu lại cũng không phải là người được đối xử tử tế, từ khỉ nào mà lại được nhân vật lớn đối xử khách sáo như vậy chú?
Run rẩy xua tay nói: “Nên làm mà, nên làm mà, chúc hai vị đầu bạc răng long, sớm sinh quý tử!”
Đáng sợ nhất là Đường Tiểu Bắc thích nhất là nghe những lời này, vui nhảy cẫng lên, lấy ra một thỏi bạc ném cho tiểu lại.
“Cảm ơn hai vị trọng thưởng!”
Tiểu lạỉ kích động liên tục gập người.
Trong lòng Đường Tiểu Bắc rất vui, vất cho tiểu lại tận năm lượng, đây đối với tiểu lại mà nói là một số tiền rất lớn.
Kìm Phỉ xoa đầu Đường Tiểu Bắc, nhận lấy hôn thư.
Đường Tiều Bắc ngoan ngoãn đáng yêu, lại biết cách lấy lòng Kim Phỉ, thường hay làm nũng, khiến cho Kim Phi càng lúc càng thích làm những hành động thân mật với cô âỳ giống như xoa đầu, vuốt tóc hay nhéo má.
Đường Tiểu Bắc cẩn thận nhận lấy hôn thư, trong mắt tràn ngập hạnh phúc và vui mừng.
Có hôn thư này, cô ấy và Kim Phi đã chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp của Đại Khang rồi.
Từ nay về sau cô ấy đã chính thức có danh phận và chỗ dựa rồi.
Sau khi cẩn thận nhìn từng chữ trên hôn thư, ánh mắt đầy không nỡ đưa hôn thư cho Quan Hạ Nhỉ.
“Hạ Nhi tỷ tỷ, tỷ cầm lấy này”.
Theo quy luật của Đại Khang, nha bài của tiểu thiếp hay hôn thư đều phải giao cho chính thất cầm, nếu như chính thất bất mãn với tiểu thiếp thì có thể trực tiếp bán đi.
“Hôn thư của hai người, đưa ta làm gì?”
Quan Hạ Nhi cười đưa hôn thư trả lại: “Hai người tự giữ đi”.
“Cảm ơn tỷ tỷ”.
Đường Tiểu Bắc vui mừng nhận lại hôn thư, cần thận gấp lại, đặt trong túi.
“Tiểu Bắc cô nương, chúc mừng nhé!”
Khánh Mộ Lam cười nói: “Tiên sinh, đây là chuyện vui, chúng ta chẳng phải nên ăn một bữa thật ngon để chúc mừng chứ nhỉ?”
Dù sao cũng là tiểu thư xuất thân từ nhà quan, mấy ngày nay ở núi ăn uống thiếu thốn, cô ấy thèm ăn sơn hào hải vị lắm rồi.
“Không thành vấn đề, ta mời mọi người ăn uống no say”.
Kim Phỉ thấy bọn họ vui vẻ, tâm trạng cũng tốt lên, nghĩ tới mấy đoạn trong bộ phim điện ảnh ở kiếp trước, vung tay nói:
“Nghe nói tửu lâu của nhà họ Ngụy ở huyện phủ rất ngon, hôm nay chúng ta tới đó đi,
muốn ăn gì uống gì cứ gọi thoải mái, hôm nay tất cả mọi chi phí ta trả hết!”
“Cảm ơn tiên sinh!”
Toàn bộ nhóm hộ vệ đêu cười vui vẻ.
Là người Kim Xuyên, bọn họ đã nghe đến danh tiếng của tửu lâu Ngụy gia từ lâu rồi, chỉ là trước đây cho có ai có cơ hội tới đó mà thôi.
Một nhóm người vui vẻ hứng khởi rời khỏi huyện nha, chào đón bọn họ là một người đàn ông trung niên mặc quan phục và hai người béo mập phía sau.
Chính là Triệu huyện úy và hai thân hào.
“Kim tước gia, hoan nghênh hoan nghênh!”
Triệu huyện ý tươi cười hành lê với Kim Phi.
Kim Phỉ vốn dĩ không thích người làm màu, mặc dù không quen biết ba người Triệu huyện ý, nhưng người ta đã vui vẻ chào đón như vậy thì cũng phải lịch sự đáp lễ: “Xin hỏi mấy vị là?”
“Ta là Triệu huyện úy của huyện này, haỉ vị này là Chu lão gia và Bành lão gia”.
Triệu huyện úy tự mình giới thiệu một chút, sau đó giới thiệu hai vị thân hào.
Thái độ của hai vị thân hào càng thêm
khiên tốn hơn, khom người hành lễ với Kim Phi với nụ cười trên môi.
Nhưng lần này Kim Phi không hề đáp lễ mà nụ cười trên mặt dần biến mất.
Trong mắt Khánh Mộ Lam xẹt qua một tỉa sắc bén, tay trái vô thức nắm chặt thanh đao trên eo.
Coi thường kẻ thù về chiến lược, nhưng tuyệt đối tôn trọng kẻ thù về chiến thuật.
Mặc dù không quá coi trọng mấy đám thổ phỉ, nhưng trước khi động thủ, việc nên làm thì Kim Phỉ cũng không hề qua loa.
Ba cái tên này, y và Khánh Mộ Lam đều không hề lạ gì.
Kim Phỉ đã có thể đại khái đoán được mục đích của bọn họ nhưng vẫn cố ý hỏi: “Triệu huyện úy tìm ta có việc gì không?”
“Ba người bọn ta đã hâm mộ tước gia đã lâu, chỉ là mãi chưa có cơ hội gặp mặt, hôm nay khó khăn lắm mới nghe được tin tước gia tới vì vậy đã chuẩn bị vài ly rượu nhạt ở tửu lâu Triệu gia, mong rằng tước gia sẽ nể mặt”.
Triệu huyện úy cười nói: “Ngoài gia cũng có vài chuyện muốn thỉnh giáo tiên sinh một chút!”
Khánh Mộ Lam là người nóng nảy, đang chuẩn bị đuổi ba người này đi thì đã nhìn thấy Kim Phi gật đầu.
‘Vậy được, các ông dẫn đường đỉ”.
“À… vâng! Vâng!”
Triệu huyện úy cũng không ngờ rằng Kim Phi lại đồng ý nhanh như vậy liền vội vàng dắt haỉ thân hào đi trước dẫn đường.
“Tiên sinh, chúng ta cũng chẳng phải không có tiền ăn, vì sao lại đồng ý bọn họ vậy?”
Khánh Mộ Lam khó hiểu hỏi: “Nhìn ba người bọn họ aỉ mà có tâm trạng ăn uống chú?”
“Mộ Lam, giết địch không phải là biện pháp duy nhất để đánh thắng địch, chiến thuật tốt nhất là khuất phục bỉnh lính của địch mà không cân phải dùng đến vũ lực, thắng được lòng người mới là chiến thắng đích thực!”
Kim Phỉ nói: “Bản chất thực sự của chiến tranh là để tranh giành lợi ích, nếu như có thể không chết người mà vẫn đạt được mục đích không phải là càng tốt sao?”
“Chúng ta cũng không phải những kẻ giết người không chớp mắt, giết người chỉ là biện pháp cuối cùng mà thôi, nếu như có thể thông qua những cách thức như bàn bạc hay thương
lượng, vì sao phải chém giết đến máu chảy thành sông chứ?”
“Ba nhóm thổ phỉ cộng lại không biết bao nhiêu người, nam giới của Đại Khang thì đã hiếm, cho dù để đám thổ phỉ này đi khai hoang hay đào mỏ chẳng phải là tốt hơn so với việc để họ chết trên chiến trường sao? Như vậy còn có thể tăng thêm lực lượng cho chúng ta!”
“Tiên sinh nói có ý, là Mộ Lam nghĩ quá đơn giản rồi”.
Khánh Mộ Lam mặc dù tính tình bộp chộp, nhưng trước đây luôn là người thẳng thắn, dám sai dám nhận.
Kim Phỉ cực kỳ thích điểm này của cô âỳ, nếu như Khánh Mộ Lam giống như đám tướng lính kém cỏi kia, ngông cuồng không coi ai ra gì thì Kìm Phỉ đã nghĩ cách để đưa cô ấy về từ lâu rồi.
“Tiên sinh nói rất hay, đúng là tinh hoa của bỉnh pháp”.
Khánh Mộ Lam tò mò hỏi: “Tiên sinh, ta không dám nói là đã đọc hết binh pháp trên đời này, nhưng cũng đã đọc được tất cả những quyển binh pháp mà ta có thể tìm thấy nhưng chưa từng nghe thấy mấy câu này, xin hỏi từ đâu ra vậy?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 282 Lĩnh giấy"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com