NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 285 Mai phục

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 285 Mai phục
Prev
Next

Chương 285: Mai phục
“Không sao, từ bên kia xuống núi sẽ kịp!”
Người thợ săn lùn chỉ vào một con đường và nói.
“Ngươi điên rồi, trên đường đầy gai dây leo, lại đi ngang qua thổ phỉ, làm sao kịp được?”
Người thợ săn cao lớn nói: “ở trong rừng bọn thổ phỉ không đuổi kịp chúng ta, ở dưới này thì không được, nếu làm kinh động đến bọn thổ phỉ thì chết chắc”.
“Vậy ta cũng muốn thử một lần!”
Người thợ săn lùn cố chấp nói: “Bằng không đến lúc chết sao có mặt mũi đi gặp bố ta chứ?”
Nói xong, bất chấp sự ngăn cản của người đàn ông cao lớn, hắn lao nhanh xuống.
Thời gian không còn nhiều, hắn cũng không kịp chặt dây gai, cứ như vậy chui vào.
Lúc này thời tiết vẫn còn nóng, người thợ săn cũng không mặc nhiều, mặt, tay, chân đều bị dây gai cào xước, nhưng hắn vẫn đi qua đám dây gai với tốc độ nhanh nhất như không hề thấy đám dây gai.
Hẳn chạy đến khi còn cách chỗ ẩn nấp của
đám thổ phỉ chưa đầy trám mét thì giảm tốc độ.
Dù sao hắn cũng là một thợ săn quanh năm rong ruổi trong rừng núi, còn cách đám thổ phỉ chưa đầy 20 mét cũng không bị đám thổ phỉ phát hiện ra.
Nhưng đoạn đường tiếp theo cây cối thưa thớt, bọn thổ phỉ lại ở quá gần, hắn nghĩ không dễ gì lẻn qua mà không ai hay biết.
Người đàn ông thấp bé dừng lại nấp vào bụi cây hít một hơi thật sâu, đang định phóng qua đoạn đường nguy hiểm nhất thì nghe thấy tiếng hát từ trên đỉnh núi.
“Nước trong, nước trong, nước trong nhìn thấy vảy cá chép, trong nước trong thấy được mặt tỷ muội, Long Vương liền mời bà mối…”
Khi thợ săn lùn quay đầu lại, hắn thấy người cao lớn xuất hiện trên đỉnh núi, đang gân cổ lên với bên dưới.
Những đám thổ phỉ cũng bị thu hút bởi bài hát của người thợ săn cao lớn, và quay đầu nhìn lên núi.
Người thợ săn lùn lập tức nắm bắt cơ hội này và lao qua phần nguy hiểm nhất của con đường núi.
“Tam ca, Kim Phỉ sắp tới rồi, phái mấy
người đi giết tên đần này đi, đừng để hắn làm kỉnh động đến Kim Phi”.
Một tên trùm thổ phỉ nói.
“Vâng!”
Lão tam đồng ý và đưa ba tên thổ phỉ lên núi.
Thấy người bạn đồng hành của mình đã vượt qua bọn thổ phỉ, tên cao lớn nhanh chóng quay lại và đi vào rừng.
Khi bọn thổ phỉ chạy tới, tên cao lớn đã biến mất từ lâu, lão tam chỉ biết la lối chửi rủa, dẫn người xuống núi.
Lúc này, tên lùn cũng đã theo đường mòn chạy đến chân núi.
Dựa vào sự quen thuộc của hắn với núi rừng, nếu hắn lẻn vào rừng cây dưới chân núi, rất khó để bọn thổ phỉ tìm thấy hắn, nhưng tốc độ quá chậm.
Muốn chạy nhanh thì phải đi đường chính.
Nhưng bằng cách này, bọn thổ phỉ có thể dễ dàng nhìn thấy hắn.
Người thợ săn lùn do dự một lúc, nhưng cuối cùng nghiến ráng, lao lên đường chính và liều mạng chạy.
“Chủ nhân, nhìn xem, có người ở trên đường chính kìa!”
Một tên thổ phỉ hét lên, chỉ vào người thợ săn lùn.
“Người này từ đâu tới?”
“Có lẽ là thợ săn, vừa rồi trốn ở đâu đó. Nhìn thấy chúng ta liền sợ mất mật”.
“Không thể thế được, trước khỉ các ngươi tới, ta đã kiểm tra xung quanh rất kĩ, tuyệt đối không có người!”
“Nếu hắn báo cho Kim Phi thì sao?”
“Sẽ không đâu, đây cách làng Tây Hà xa như vậy, ai biết Kim Phỉ chứ? Huống chỉ hắn làm sao biết chúng ta mai phục Kìm Phi?”
“Ta trước đây tới ngọn núi này săn thỏ, ở đỉnh núi có thể nhìn thấy mấy dặm, nếu như hắn từ trên đỉnh núi nhìn thấy thì sao?”
“Làm sao có thể thế được, chúng ta nhiều như vậy, hắn ở đỉnh núi làm sao có thể nhìn thấy hết được?”
“Vừa rồi trên núi có người ca hát, không phải là để yểm trợ cho hắn đấy chứ?”
“Ngươi nói thế cũng có lý đây”.
“Vậy thì nhanh đuổi theo đi!”
“Nếu như hắn không đi báo Kim Phi, chúng ta đuổi theo không phải là đánh rắn động cỏ sao?”
“Nếu đi báo thì sao?”
“Vậy chúng ta phải làm sao, có nên đuổi theo hay không?”
Bọn thổ phỉ nhất thời có chút không chắc chắn.
Chờ bọn hắn thảo luận xong, người thợ săn đã chạy được hơn một dặm, chuẩn bị đi vòng qua chân núi.
Lúc này, một cựu binh cưỡi chiến mã phi nước kiệu tới.
Kể từ khi bị mai phục ở Hắc Phong Lĩnh, Kim Phi mỗi Lân ra ngoài, đều sẽ nhờ người do thám thăm dò đường đỉ.
“Huynh đệ, xỉn dừng chút!”
Người thợ săn lao ra giữa đường dang tay chặn đường lại.
“Ngươi là ai? Sao lại làm vậy?”
Người cựu binh ghìm cương ngựa, cúi đầu hỏi.
Lúc này, trên mặt và thân thể của người
thợ săn đều bị dây gai cào xước, trông rất thê thảm.
“Huynh đệ, ta là Đường Phì, thợ săn của Đường Gia Trang, phía trước có thổ phỉ, muốn phục kích Kim tiên sinh!”
Người thợ săn vội vàng nói: “Quay lại nói với Kim tiên sinh mau chạy đi!”
“Thổ phỉ?”, ánh mắt cựu binh trở nên lạnh lùng: “Bọn hắn có bao nhiêu tên?”
Người thợ săn lo lắng nói: “Những kẻ mà ta nhìn thấy có hơn một trăm năm mươi tên!”
“Giờ Kim Xuyên vẫn còn nơỉ có nhiều thổ phỉ vậy sao?”
Người cựu binh nghỉ ngờ nhìn người thợ săn.
“Huynh đệ, ta không lừa gạt ngươi, là thật sự, bọn hắn từ ba băng thổ phỉ tạo thành, ta chính mắt thâỳ”.
Người thợ săn lo lắng đến mức suýt khóc.
“Được, ta đỉ xem một chút, nếu như ngươi nói là thật, sau khi đến làng Tây Hà, Kim tiên sinh sẽ ban thưởng cho ngươi”, người cựu binh nói.
“Huynh đệ, ngươi không cần xem đâu, ta
tận mắt thấy, đi báo cho Kim tiên sinh đi”.
Người thợ săn vươn tay nắm lấy dây cương, muốn quay ngựa lại.
“Buông tay!”
Người cựu binh rút thanh kiếm của mình ra và chĩa vào người thợ săn.
Nếu không phải sợ chém nhầm người, hắn đã trực tiếp ra tay rồi.
Ngay khi người thợ sán định tiếp tục nói chuyện, một mũi tên đã bay đến găm vào cổ của người cựu bỉnh!
Người cựu bỉnh vô thức che cổ, ngã ngựa.
Lúc này, cuối cùng hắn cũng tin lời người thợ săn, nhưng hối hận thì đã quá muộn.
Rút hết sức lực, hắn chỉ vào con chiến mã, rồi chỉ con đường mình đã đến, rồi vĩnh viễn nhắm mắt.
Vút!
Hai mũi tên nữa bay tới, nhưng người thợ săn đã nằm sấp trên mặt đất.
Một mũi tên trượt, còn mũi tên kia trúng con ngựa.
Người thợ săn không dám đứng dậy, bò trên mặt đất và nhanh chóng leo vào khu rừng
gần đó, chỉ dám đứng dậy khi đã đi vòng qua chân núi.
Sau đó tiếp tục chạy thục mạng dọc theo con đường chính.
Phía sau, nhóm thổ phỉ lao ra khỏi chỗ ẩn nấp và bám sát.
Cách đó hai dặm, Kim Phi vẫn đang thảo luận về binh pháp và trận hình với Khánh Mộ Lam trên con ngựa của mình, đột nhiên nghe thấy lệnh báo động của lão Hắc từ phía trước.
Sau đó liền nhìn thấy người thợ săn.
,rKỉm… Kim tiên sinh… có thổ phỉ… mai phục… hơn trăm người..1′.
Sau khi chạy với tốc độ nhanh nhất trong một thời gian dài, người thợ săn đã quá mệt mỏi để nói một câu hoàn chỉnh.
“Cái gì? Trinh sát của chúng ta đâu?”
Lão Hắc giật mình, vội vàng hỏi.
“Chết… chết… bị tên bắn chết!”
Người thợ săn hơi bình tĩnh lại một chút, hét lớn: “Kim tiên sinh, thật sự có thổ phỉ, mau chạy đi!”
Hắn vừa dứt lời, liền nghe thấy đường chính phía sau truyền đến tiếng bước chân dồn
dập.
Đám đông thổ phỉ vòng qua chân núi, vung vũ khí và lao đến với vẻ ngoài đầy sát khí.
Biết sức mạnh của nỏ làng Tây Hà, những tên thổ phỉ chạy ở phía trước mỗi người cầm một chiếc khiên trong tay.
Lần này không cần thợ săn giải thích, lão Hắc khàn giọng hô: “Bảo hộ tiên sinh, lui”.
Với tố chất chiến đấu của các cựu bỉnh và sự phối hợp của các nữ binh, nếu chỉ có ba mươi bốn mươi tên thổ phỉ, họ sẽ không sợ hãi.
Nhưng đối phương ít nhất có hơn trăm người, nếu như đánh giáp lá cà, bọn hắn căn bản không có phần thắng!
Thổ phỉ dùng chiêu thịt đè người cũng đủ đè chết họ!
Tất cả các cựu bỉnh và nữ binh lập tức quay ngựa lại.
Nhưng đường núi quá hẹp, lại có xe ngựa nên quay đầu xe quá chậm.
“Giờ là lúc nào rồi, bỏ xe ngựa lại, chặn đường bọn họ lại!”
Kim Phỉ gầm lên: “Hạ Nhi, Tiểu Bắc, ra khỏi xe ngựa! A Mai, đỉ lấy trọng nỏ của xe ngựa lên
đây!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 285 Mai phục"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com