NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 287 Đại cóc

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 287 Đại cóc
Prev
Next

Chương 287: Đại cóc
“ở đâu? Có xa không?”
Kim Phi nhanh chóng nắm lấy thợ sán và hỏi.
“Cũng không xa, chúng ta vừa mới chạy qua đó, phía sau cũng chỉ có hơn hai dặm”.
Người thợ săn chỉ vào con đường phía sau và nói.
“Vậy đi!”
Kim Phi lập tức hét lớn: “Lão Hắc, chặn đường đi, rút lui!”
“Chặn đường!”
Lão Hắc hét lớn, một hàng năm cựu bỉnh phía sau lập tức cởi một chiếc túi đựng nước đặc biệt bên hông ra, đổ tất cả dầu đèn trong đó xuống đất.
“Rút lui!”
Lão Hắc hét lên một Lân nữa, cùng với bốn cựu binh ở hàng trước đẩy bọn thổ phỉ ra xa, sau đó quay người bỏ chạy.
Các cựu chiến bỉnh phía sau đã lấy ra cây châm lửa, khi năm người Lão Hắc rút lui, họ lập tức ném châm lửa xuống đất và đốt dầu đèn trên mặt đất.
Oành!
Ngọn lửa bốc lên ngay lập tức, chặn bọn thổ phỉ phía sau.
Lúc này các nữ bỉnh đã điều khiển được ngựa, một đám người lên ngựa quay trở về.
Một nhóm người, do một thợ săn dẫn đầu, phi nước đại trên đường núi trên lưng ngựa.
Chạy hơn hai dặm mới thấy một con đường nhỏ đi lên núi, ít dốc hơn so với hai bên dốc, chí ít thì người cũng có thể leo lên được.
Lúc này, bọn thổ phỉ do tên mặt sẹo cầm đầu cũng đã đến cách đó một dặm.
Nhìn thấy đám Kim Phi vòng quay lại, tất cả những tên thổ phỉ ở phía đối diện hét lên phâh khích, vung vũ khí và bắt đầu chạy.
“Mọi người bỏ ngựa! A Mai, mang theo trọng nỏ đi!1′
Kim Phi hét lớn một tiếng, mọỉ người nhảy xuống ngựa.
Lão Hắc dẫn hai người chạy trước để dò đường, A Mai theo sát phía sau, trên lưng cõng một chiếc rương đựng nỏ và tên nặng trịch.
Hai cựu binh giúp đỡ chiếc rương trên lưng A Mai.
Kim Phỉ một tay kéo Đường Tiểu Bắc một tay kéo Quan Hạ Nhí, đám A Mai đi theo sau.
Đằng sau họ là đám Khánh Mộ Lam, cuối cùng là năm người lính nam.
Ngọn đồi bên cạnh không cao, sẽ lên được đến đỉnh sau khỉ đỉ bộ dọc theo con đường hàng chục mét.
Có một vách đá ở phía bên kia của đỉnh núi, không có đường đi.
“Xỉn lỗi Kim tiên sinh, đây là nơi duy nhất tôi có thể nghĩ đến”.
Người thợ săn có chút ngượng ngùng nói: “Nếu đỉ thêm ba bốn dặm nữa, còn có một con đường núi dẫn đến quan đạo phía bắc Hắc Thủy Câu”.
“Ngươi không phải xin lỗi chúng ta, ngược lại chúng ta phải cảm ơn ngươi mới đúng”.
Kim Phi vỗ vai thợ săn và nói: “Nếu lần này không có ngươi, chúng ta đã bị hai tên thổ phỉ chặn chết cứng trên đường rồi”.
“Tiên sinh, đội trấn áp thổ phỉ của tiên sinh đã giúp ta báo thù, đây là việc ta nên làm!”
Người thợ săn lắc đầu hết Lân này đến Lân
khác.
“Nếu hôm nay chúng ta có thể sống sót, ngươi có muốn đến làng Tây Hà không?”
Kim Phi đã gửi lời mời đến thợ săn.
Hầu Tử bị thương, giờ đội vệ sĩ của y đang rất cần một trinh sát giỏi.
Sự bình tĩnh mà người thợ săn thể hiện vừa rồi và sự quen thuộc của hắn với núi rừng rất phù hợp với yêu cầu của Kim Phi.
“Chỉ cần Kim tiên sinh không cảm thấy ta quá già, ta đương nhiên nguyện ý!”
Khuôn mặt già nua của người thợ săn đỏ bừng vì phấn khích.
“Được, sau ngày hôm nay, tới làng Tây Hà tìm ta!”
Kim Phỉ lại vỗ vai thợ săn, sau đó quay lại nhìn người cựu binh.
“Lão Hắc, chặn đường lên núi lại! A Lan, cô dẫn nữ bỉnh dùng trọng nỏ hỗ trợ nam bỉnh!”
Kim Phỉ tự tin nói: “Chỉ cần mọi người cố đến khỉ trời tối, ta có thể giữ cho mọi người sống sót!”
“Vâng!”
Lão Hắc ngay lập tức dẫn các cựu binh đi làm việc.
Khánh Mộ Lam thở dài trong lòng.
Hai bên có hơn ba trăm tên thổ phỉ, nỏ nặng chỉ có mười mũi tên, không thể giết hết được.
Mặc dù mỗi cựu binh và nữ binh đều mang theo hai hộp tên và mười mũi tên ngắn, nhưng bọn thổ phỉ rõ ràng đã đoán trước được điều này và chuẩn bị rất nhiều lá chắn, nỏ cầm tay gần như vô dụng.
Khi hết tên của nỏ hạng nặng, họ chỉ có thể chiến đấu tay đôi với bọn thổ phỉ.
Sự chênh lệch về quân số giữa hai bên là quá lớn và Khánh Mộ Lam hoàn toàn không có hy vọng chiến thắng.
Theo ý kiến của cô ây, những gì Kim Phỉ vừa nói chỉ là để cổ vũ các cựu binh và nữ binh thôi.
Khỉ Lão Hắc lắp đặt xong chiếc nỏ hạng nặng, mặt sẹo và bọn thổ phỉ đã đến chân núi.
“Lão Sở, vẫn là ngươi hiểu rõ Lưu Qua Tử, hắn thật sự phái người cắt đứt đường lui của Kim Phỉ!”
Mặt thẹo đối mặt với tên trùm mập mạp nói: “Làm sao bây giờ, giờ đánh hay là chờ người bên đối phương đến hợp lại rồi đánh?”
“Chờ bọn họ làm gì, tới đây cùng nhau chia tiền sao?”
Tên trùm mập híp mắt hỏi: “Dù sao lão Lưu cũng không nói cho chúng ta biết phía đối diện còn có người, chúng ta mau giết Kim Phi đi, đến lúc đó ba người chúng ta sẽ lấy được phần thưởng”.
“Ha ha, lão Sở cũng nghĩ như ta vậy, nếu chúng ta tới trước, Kim Phỉ là của chúng ta!”
Mặt sẹo hét lớn một tiếng, giơ trường đao lên hét: “Các huynh đệ ở Hắc Hùng Lĩnh, Kim Phi đã bị ép vào núi, ai giết hắn trước, ta sẽ thưởng cho người đó một trăm lượng bạc!”
Đối với thổ phỉ bình thường mà nóỉ, một trăm lạng bạc là một con số rất ghê gớm, hữu dụng hơn bất kỳ lời kêu gọi nào.
Không cần nói lại lần thứ hai, bốn năm mươi tên thổ phỉ ở Hắc Hùng Lĩnh lập tức xông lên núi, tay cầm khiên và vũ khí.
Nhưng tên thổ phỉ mập mạp và tên cầm đầu kia không đánh nhau với Mặt sẹo mà phái người đi cướp con ngựa mà đám Kim Phi đã bỏ lại đã.
Chiến mã thảo nguyên không rẻ, hơn nữa khi chạy trối chết, có ngựa và không có khác
biệt rất lớn.
Con đường núi không dài, những tên thổ phỉ từ Hắc Hùng Lĩnh nhanh chóng lao đến sườn núi.
Vù!
Đúng lúc này, trên núi truyền đến một tiếng vang, nặng nỏ bắn ra.
Những tên thổ phỉ tranh nhau tấn công đã bị xâu chuỗi lại với nhau bằng những mũỉ tên như kẹo hồ lô!
Ngay lập tức, máu đỏ bùng phát trên đường núi.
Chỉ với một mũi tên, khoảng hơn chục tên thổ phỉ ở Hắc Hùng Lĩnh đã bị giết.
Những người còn lại cũng sợ hãi chạy xuống núi.
“Các ngươi lừa ta?!”
Mặt thẹo tức giận nhìn tên thổ phỉ mập và tên trùm kia.
Bây giờ tất cả những tên thổ phỉ ở Kim Xuyên đêu biết rằng ở làng Tây Hà có một chiếc nỏ hạng nặng rất đáng sợ, nhưng mọi người đêu biết rằng chiếc nỏ hạng nặng rất to và khó mang theo.
Chắc chắn là do tên béo không thể xác nhận lần này Kim Phi có mang theo một chiếc nỏ hạng nặng hay không, nên đã sai người của mình tấn công ngọn núi để kiểm tra.
Vừa rồi hắn vì bạc mà mờ mắt, giờ thuộc hạ của hắn tổn thất nặng nề, lại không hiểu hai tên mập đang lợi dụng mình làm vũ khí, thế nên mới thành thằng đần.
“Mặt sẹo, ngươi nói vậy là vừa được tiếng lại còn được miếng đấy, ngươi muốn cầm được đầu Kim Phỉ đến lĩnh thưởng, chúng ta đều không tranh với ngươi, thế sao giờ lại không vui thế”.
Tên thổ phỉ vẻ mặt chính trực nói: “Thế nào, chẳng nhẽ giờ chúng ta tranh với ngươi ngươi mới vui lòng sao?”
“Ngươi ”
Mặt sẹo run lên vì tức giận, nhưng hắn không thể tìm được từ nào để bác bỏ.
Lúc nãy quả là cuống.
Bọn họ không chỉ mất người mà ngay cả ngựa cũng không có, thật sự là một tổn thất lớn.
Biết Kim Phi vác theo nỏ nặng, tên mập mạp cùng tên cầm đầu kia cũng không vội công
kích nữa, mà dẫn người chờ ở ven đường.
Không đợi quá lâu, đã nhìn thấy một nhóm thổ phỉ khác từ bên kia đường núi chạy tới, những tên cầm đầu đen cả mặt.
“Ha ha ha, ta tưởng người Lưu Qua Tử sắp xếp là ai, ra là ngươi à!”
Tên thổ phỉ béo hét lên với tên thổ phỉ mới đến: “Đại cóc, các ngươi đốt củi nướng thỏ đấy à? Sao tóc lại cháy thế kia?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 287 Đại cóc"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com