NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 292 Ly gián không thành

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 292 Ly gián không thành
Prev
Next

Chương 292: Ly gián không thành
Ngọn núi không cao, chỉ có mấy chục mét, hơn nữa trên ngọn đỉnh không có tiếng động, mấy đại đương gia ở dưới chân núi dều có thể nghe được lời của Lão Hắc.
“Hai lần?”
Tên mặt sẹo lộ ra vẻ xúc động.
Toàn bộ thổ phỉ Kim Xuyên, ai mà không bỉế bây giờ làng Tây Hà giàu có thế nào?
Nếu như Kim Phỉ sẵn sàng trả giá gấp đôi để mua lại mạng của mình thì đó cũng là một sự lựa chọn khá tốt.
“Ê sẹo, não của ngươi bị ngựa đá rồi à?”
Đại cóc phát hiện mặt sẹo có chút động lòng, tức đến mức bật cười: “Kim Phi rõ ràng là muốn chia cắt chúng ta, người lại thực sự tin lời của hắn sao?”
“Mặt sẹo, lời của Đại cóc mặc dù khó nghe, nhưng là sự thực”.
Thổ phỉ béo nói: “Toàn bộ huyện Kim Xuyên, ẽ là không có ai hận thổ phỉ chúng ta hơn Kim Phi, lờì của hắn tuyệt đối không thể tin”.
“Các ngươi đang khinh thường ai đấy? ông
đây đương nhiên biết là Kim Phi đang bày kế ly gián! Ai nói rằng ta tin lời của hắn chú?”
Mặt sẹo gân cổ lên cãi.
Những đại đương gia khác cũng lười tranh cãi, thấy mặt sẹo từ bỏ ý định này liền ngẩng đầu lên nhìn đỉnh núi.
Lời vừa rồi của Lão Hắc là nhắm vào mấy đại đương gia.
Thấy đại đương gia không động lòng, liền tiếp tục hét lên theo lời dạy của Kim Phi:
“Các huynh đệ thổ phỉ, ta biết rằng trong số các ngươi rất nhiều người dều là bị ép trở thành thổ phỉ, mỗi ngày đều làm việc bán mạng cho đại đương gia, kết quả số tiền và số phụ nữ khó khăn lắm mới cướp được về tất cả đều rơi vào tay của đại đương gia, các ngươi chỉ có thể giống như con chó ở dưới gầm bàn, được chia một chút xương vụn. Các ngươi có từng nghĩ, như vậy liệu có công bằng không?”
“Bây giờ tiên sinh nhà ta cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần Lân này các ngươi tha cho bọn ta một lần, sau này có thể tới làng Tây Hà tìm Lão Hắc ta, ta đảm bảo sẽ dẫn các ngươi tới tham gia cuộc khảo sát của tiêu cục”.
“Nhìn thấy đao trong tay ta chưa, đây
chính là do tiên sinh nhà ta làm đây, chặt sắt như bùn, mỗi một cái trị giá hơn một ngàn lượng, chỉ cần các ngươi thông qua khảo sát, mỗi người đều có thể có một cái”.
“Hơn nữa gia nhập tiêu cục Trấn Viên của bọn ta, tiên sinh nhà ta sẽ đăng ký lại hộ tịch cho các ngươi, các ngươi không cân phải sống chui sống lủi nữa, có thể đưa gia đình của mình, quang minh chính đại tới làng Tây Hà sinh sống. Con của các ngươi còn có thể được đi học ở học đường miên phí ở làng Tây Hà, đến cơm cũng không phải lo”.
“Còn nữa, tin rằng mọi người đã đều nghe qua, tiêu sư của bọn ta nếu như chiến đấu mà chết, tiên sinh không chỉ gửi một khoảng tiền trợ cấp lớn cho nhà của tiêu sư, còn chấp nhận nuôi dưỡng cha mẹ của người đó đến già, nuôi dưỡng con cái của người đó đến lớn!”
“Lợi ích của việc gia nhập tiêu cục nói ba ngày ba đêm cũng không hết, vừa rồi ta chỉ nói một trong số đó mà thôi, các huynh đệ, đến Trấn Viễn tiêu cục đi!”
“Tiên sinh nhà ta nói fôỉ, làm thổ phỉ không có tương lai đâu, cả đời này sống chui sống lủi thì thôi đỉ, chết rồi cũng không có mặt mũi đi gặp tổ tông? Con cháu của các người cả đời này sẽ phải mang cái mác con cháu của thổ
phỉ”.
“Các vị huynh đệ nghĩ xem, ta nói có đúng không?”
Lão Hắc hét xong toàn bộ sườn núi đêu trở nên yên tĩnh.
Sắc mặt mấy tên đại đương gia đều thay đổi.
Đại đa số thổ phỉ đều là những kẻ thô lỗ ngu dốt, bọn chúng chỉ quan tâm hôm nay ăn gì uống gì, có được đại đương gia phân gái cho làm ấm giường không, hoàn toàn không hề suy nghĩ gì cả. Đại đương gia nói gì thì bọn chúng liền làm theo.
Đây cũng chính là những tên thổ phỉ được đại đương gia yêu thích nhất.
Vừa rồi Kim Phi bảo Lắc Hắc hét những lời này là để nhắm vào đám thổ phỉ.
Những lời rất đơn giản và dễ hiểu, nhưng mỗi câu đều đánh thẳng vào trái tim của đám thổ phỉ, kích thích đám thố phỉ buộc phải động não suy nghĩ.
Làng Tây Hà chiêu mộ binh mã bao nhiêu lâu nay, đối xử với tiêu sư như thế nào sớm đã không phải bí mật gì rồi.
Thực chất rất nhiều thổ phỉ đều đã từng
động lòng.
Nhưng tổ chức kiểm soát vũ lực như tiêu cục, quan hệ vô cùng lớn, một khi xuất hiện phản bội, hậu quả mang lại là vô cùng lớn.
Cái khác thì không nói, nhỡ trong số các tiêu sư phụ trách trông giữ làng Tây Hà có người muốn ám sát Kim Phi và Quan Hạ Nhi thì không thể phòng bị kịp được.
Vì vậy trong vấn đê chiêu mộ binh mã, Kim Phì luôn tuân thủ nguyên tắc thà thừa hơn thiếu, đầu tiên là xem xét các cựu bỉnh đã xuất ngũ của Thiết Lâm Quân, sau đó mới xem xét đến người quen do các cựu binh khác giới thiệu, căn bản không nghĩ đến người ngoài.
Thổ phỉ thì khỏi phải nói, đương nhiên là không nghĩ tới.
Nhưng Lão Hắc lại nói, làng Tây Hà bằng lòng chiêu mộ thổ phỉ?
Không ít thố phỉ đều lộ ra vẻ mong đợi.
Nếu như có thể quang minh chính đại lấy vợ sinh con, ai mà muốn sống lén lút như vậy chứ.
Hơn nữa còn bị mang tiếng thổ phỉ, chết đi không còn mặt mũi nào gặp tổ tiên, liên lụy đến cả con cháu đời sau.
“Hắn đang mua chuộc lòng người đấy, các huynh đệ tuyệt đối đừng tin!”
Thấy mọi chuyện không ổn, đại đương gia béo vội vàng hét lớn: “Kim Phỉ từ trước đến giờ chưa bao giờ coi thổ phỉ chúng ta ra gì? Lẽ nào các ngươi quên mất chuyện thổ phỉ núi Thiết Quán rồi sao? Mấy trăm người đâỳ, Kim Phi giết hết một nửa trong số đó mà không hề chớp mắt, người nào cũng chết vô cùng thảm, số còn lại thì bị Kim Phỉ bán cho huyện nha để lĩnh tiền thường, không tha cho bất kỳ aỉ cả!”
“Đúng vậy đấy các huynh đệ, trên sân đập lúa ở trước cổng làng Tây Hà bây giờ vẫn còn nhuốm màu đỏ của máu, cây cối sinh sôi nảy nở đều là do được tưới máu đấy!”
Đại cóc cũng hét lớn: “Các ngươi ngang đầu lên mà nhìn, thuộc hạ của Kim Phi có ai nhẹ tay không? Bọn chúng đang muốn lừa các ngươi đây, mọi người tuyệt đối đừng trúng kế!”
Đám thổ phỉ ngẩng lên nhìn con đường trên đỉnh núi theo lời của đại đương gia.
Lúc này trên con đường nhỏ khắp nơi đều là xác của thổ phỉ, máu đã tụ thành dòng suối nhỏ, chảy xuống khe nước dọc theo đường núi, tạo thành một hố máu nhỏ ở chỗ trũng dưới chân núi.
“Làm cái gì vậy, nghe được vài câu đã muốn tạo phản rồi sao?”
Sắc mặt đám đại đương gia đêu vô cùng khó coi, tên mặt sẹo nóng tính lập tức nổi khùng lên: “Nào, ai muốn tạo phản, tham gia vào cái tiêu cục Triết Viễn cứt chó gì đấy thì đứng lên cho ta, để ông đây xem nào!”
Đám đại đương gia đêu vô cùng đáng sợ, cộng thêm khuôn mặt gớm ghiếc của tên mặt sẹo, đám thổ phỉ lần lượt cúi đầu.
“Đám chó chết, mới nói vài câu mà các ngươi đã quên mất mình mang họ gì rồi à!”
Mặt sẹo thừa dịp hét lớn: “Đám chết tiệt vừa nãy chạy trốn đâu, đứng ra đây cho ta!”
“Lão tam, ngươi đừng trốn ra sau nữa, không nghe thấy lời của lão đại mặt sẹo sao? Dẫn người của ngươi cút ra đi!”
“Các huynh đệ Hắc Phong Hàn, chúng ta không thể để những ngọn núi khác đánh giá thấp chúng ta được, là đàn ông thì đứng ra! Trừ khử Kim Phi, Hắc Phong Hàn chúng ta thưởng cho mỗi một huynh đệ dám chết mỗi người mười hai lượng, ba người phụ nữ, hơn nữa sẽ không thu lại, sau này làm vợ của các ngươi!”
Các đại đương gia cũng lần lượt lên tiếng phối hợp với mặt sẹo.
Dưới sự ép buộc và dụ dỗ, đội dám chết vừa rồi chạy trốn giờ lại tập trung dưới chân núi.
Lão Hắc mở miệng, chuẩn bị hét vài câu, tên thổ phỉ béo đã nháy mắt với thuộc hạ tiểu đầu của mình.
Tiểu đầu lập tức hét lên: “Nhanh lên, trời sắp tối rồi”.
Dù sao Lão Hắc cũng ở trên đỉnh núi, ngay lập tức bị át tiếng đỉ.
“Tiên sinh, bây giờ làm sao đây?”
Lão Hắc quay đầu lại hỏi: “Nhìn bộ dạng, xem ra lần này đám thổ phỉ đã quyết tâm đánh một trận rồi”.
Kim Phỉ liếc nhìn xung quanh, nói: “Thôi bỏ đỉ, mặt trời xuống núi rồi, có thể ra tay được rồi!”
“Các huynh đệ thổ phỉ, ở chỗ ta có một bảo bối, nếu như các ngươi không tin tưởng ta, thì hãy nhìn kỹ đi!”
Lão Hắc giơ ống trúc trong tay lên, nhân lúc tiểu đau đang dừng nói, hét lớn: “Các ngươi xem xong thì sẽ hiểu thôi!”
Tất cả thổ phỉ, bao gồm cả đám đại đương
gia đều ngẩng đầu lên nhìn Lão Hắc cùng với ốnq trúc tronq tav anh ta.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 292 Ly gián không thành"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com