NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 296 Sắp xếp

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 296 Sắp xếp
Prev
Next

Chương 296: Sắp xếp
Vấn đề quan trọng, Đường Đông Đông và trưởng làng phải suy nghĩ thật cẩn thận.
Nói chuyện với mấy nữ công nhân vài phút mới bảo bọn họ rời đi.
Sau đó biểu cảm của hai người đều trở nên nghiêm túc.
Những cái nên hỏi vừa rồi đêu đã hỏi rõ rồi, mọi thứ mà thợ săn nói đêu là đúng.
Nữ công nhân đã xác nhận rằng cha của Đường Phi quả thực là bị thổ phỉ giết chết, Đường Phi vẫn luôn hận thổ phỉ đến tận thấu xương can.
Trưởng làng đã sống hơn nửa cuộc đời, mặc dù chưa từng đí nhiều, nhưng vẫn hiểu rất rõ về người dân miền núi.
Người như Đường Phi, khả năng cấu kết với thố phỉ để hại Kỉm Phi là rất ít.
Hàn Phong và Kim Phi cũng không có thù hận gì, cũng không đến mức phải liều cái mạng để chạy tới tận làng Tây Hà để lừa bọn họ.
Bây giờ anh ta đang ở làng Tây Hà, một khi trưởng làng phát hiện ra anh ta nói dối thì sẽ lập tức trừ khử anh ta.
“Xem ra Phi ca thực sự gặp phải thổ phỉ ĩ ỉ ĩ roi .
Trưởng làng nheo mắt nói: “Thiết Tử, bắn tên đi!”
“Dạ!”
Lưu Thiết đã chuẩn bị sẵn, đợi có sự cho phép của trưởng làng liền lập tức hành động.
Tiếng vang chói tai lập tức truyền khắp ngôi làng.
Các binh lính nữ, cựu bỉnh và những người dân chưa ngủ toàn bộ dều đì ra khỏi phòng, đứng ở sân.
Chưa đầy một phút, Lưu Thiết đã bắn phát thứ hai.
Làng Tây Hà vừa rồi còn yên tĩnh, giờ bỗng trở nên ồn ào.
“Không hay rồi, phát ra từ nhà Kim tiên sinh!”
“Lão Tam, mau dậy đi, nhà Phỉ ca bắn tên bay rồi!”
“Nửa đêm Phi ca sẽ không vô cớ bắn tên đâu, Lân trước Tiểu Bắc cô nương bị bắt cóc, lần này nhất định là có chuyện lớn rồi!”
“Mau mau mau!’
Toàn bộ cựu binh, binh lính nữ đều lập tức cầm theo vũ khí chạy tới nhà Kim Phỉ.
Người dân chạy theo phía sau bọn họ.
Rất nhanh sau đó, chỗ đất trống ở trước cửa nhà Kim Phi đã chật cứng người.
Bao gồm cả các thành viên đang dưỡng thương ở nhà như Thiết Chùy, Đại Tráng, Hầu Tử cũng chống nạng đi tới.
Tất cả mọi người đều nhìn về bục gỗ bên cạnh, chờ Kim Phỉ thông báo chuyện đã xảy ra.
Nhưng người trên bục không phải là Kim Phỉ mà là trưởng làng và Đường Đông Đông.
“Trưởng làng, Phỉ ca đâu?”
Có người dán hỏi.
“Mọi người trật tự!”
Trưởng làng gõ chiêng, đợi đến khi yên tĩnh mới lên tiếng: “Ta vừa mới nhận được tin, trên đường từ huyện phủ quay về, Kim Phỉ đã bị thổ phỉ tập kích…”
Lời phía sau còn chưa nóỉ xong, bên dưới đã hoàn toàn bùng nổ.
“Trưởng làng nói gì cơ? Phỉ ca bị thổ phỉ tập kích á?”
“Trời ơi, phải làm sao bây giờ?”
“Khi đó Phi ca muốn đi trấn áp thổ phỉ, ta đã nói là không thỏa đáng, bây giờ thì hay rồi, bị thổ phỉ báo thù rồi!”
“Câm cái miệng thối của ngươi lại, là Kim Phì chọc vào đám thổ phỉ sao? Là bọn chúng cướp đội xe của chúng ta, đánh gãy chân của Hổ Tử trước, Phi ca không thể không ra mặt được?”
“Đúng vậy, thổ phỉ đêu là đám sói mắt trắng, chúng ta trừ khỉ vĩnh viễn rời khỏi làng Tây Hà, nếu không bọn chúng vẫn sẽ tới gây rối thôi! Đánh sớm cho đỡ mệt!”
“Trời ạ, ta cũng chỉ là lo cho Phi ca, nói gì sai thì mong mọi người tha cho ta!”
“Ngươi cũng biết mình nói sai, vẫn chưa hết thuốc chữa Ị”
“Đừng quan tâm hắn nữa, mau chóng nghĩ cách đi, làm sao cứu được Phi ca đây”.
“Bây giờ mà còn có thổ phỉ dám chặn đường Phi ca, thổ phỉ của núi nào mà lại dám to gan như vậy?”
“Trưởng làng, thổ phỉ ở đâu? Có bao nhiêu người?”
“Trưởng làng, ông phái người đi cứu Phi ca chưa?”
Tất cả mọi người dân làng Tây Hà đều biết rằng có Kim Phỉ bọn họ mới có cuộc sống tươi đẹp, không có Kim Phi, làng Tây Hà sẽ giống như một miếng thịt béo bở, bị các hào thân xâu xé.
Dân làng trước tiên là sợ hãi, sau đó liền trở nên phẫn nộ.
Chen miệng nói không ngừng, ai nấy cũng muốn đi cứu Kim Phỉ.
Keng! Keng! Keng!
Trưởng làng gõ chiêng mấy tỉêhg, cuối cùng dân làng cũng yên tĩnh trở lại.
“Gào cái gì mà gào!”
Trưởng làng hét: “Tập kích Kim Phỉ là ba nhóm thổ phỉ, cộng vào hơn một trăm người, buổi sáng lúc đi Kim Phỉ đã nói với ta, bảo Đại Lưu đi thay Khánh Mộ Lam cô nương, vì vậy bây giờ bên cạnh cậu ấy chỉ có mười bỉnh lính nam, cộng thêm mười bỉnh lính nữ cận vệ của Khánh Mộ Lam cô nương, nhất định không so được với đám thổ phỉ”.
“Vì vậy chúng ta buộc phải đỉ ứng cứu Kim Phi!”
“Đúng, ứng cứu Phi ca!
Dân làng lập tức phụ họa theo.
“ứng cứu Kim Phi là chuyện đương nhiên, bây giờ mọi người nghe ta sắp xếp!”
Trưởng làng hét lớn: “Mãn Thương tới chưa?”
“Tới rồi!”
Mãn Thương khập khiễng đi tới.
“Bây giờ cậu lập tức tới xưởng luyện gang, mở kho vũ khí ra, chuẩn bị cung cấp vũ khí cho mọi người”, trưởng làng nói.
“Rõ!”
Mãn Thương đáp một tiếng, lớn tiếng đáp: “Mọi người đỉ theo ta tới xưởng luyện gang!”
Bảy tám nữ nô lệ đi theo Mãn Thương học việc dều chạy theo cậu ấy đến xưởng luyện gang.
“Thiết Chùy tới chưa?”, trưởng làng lại hét.
“Đến fôì!”
Thiết Chùy nhanh chóng giơ tay lên.
‘Vết thương của cậu thế nào rồi?”, trưởng làng nói.
“Không còn vấn đê gì nữa fôỉ!”
Thiết Chùy ném chiếc nạng ra, đi nhanh về
phía trước.
Mặc dù lúc chạy vẫn còn hơi khập khiễng, nhưng vẻ mặt của anh ta không thay đổi.
“Được, cậu là đội trưởng đội cận vệ của Kim Phi, cũng là kỵ sĩ giỏi nhất của làng Tây Hà chúng ta, bây giờ cậu lập tức chọn ra bốn mươi người, mang theo năm chiếc cung hạng nặng, đi ứng cứu Kim Phi với tốc độ nhanh nhất, cho dù thế nào cũng phải cứu được ngài ấy!”
Trưởng làng lạnh lùng nói.
Số chiến mã mà lần này Khánh Hoài gửi về vừa tới làng Tây Hà thì đã gửi một nửa tới quận Quảng Nguyên.
Bây giờ trong chuồng ngựa làng Tây Hà có tổng cộng 48 con, nhóm Thiết Chùy cần 41 con và năm con để chở cung hạng nặng thì cần phải có 46 con.
Cũng có nghĩa là trưởng làng chỉ để lại 2 con để phòng trường hợp cấp bách, tất cả số còn lại đều giao cho Thiết Chùy.
“Rõ!”
Thiết Chùy đáp một tiếng, xoay người chạy về phía phương trận của các cựu binh và nữ bỉnh lính.
Lúc này ngoại trừ những người bắt buộc
phải canh giữ ở vị trí cố định, những cựu binh và binh lính nữ khác đều đã tới.
Nhưng cộng lại mới chỉ có 43 người mà thôi.
Thiết Chùy cũng lười chọn, trực tiếp bỏ ba nữ bỉnh lính ở bên cạnh ra, dẫn theo những người còn lại chạy về phía chuồng ngựa.
“Lưu Thiết”.
Trưởng làng lại hét một tiếng, Lưu Thiết lập tức đi tới.
“Con tập hợp đội hộ vệ và đội đánh hổ, đi tìm Mãn Thương nhận mười cái cung hạng nặng, ba cái máy bắn đá dùng xe kéo, lập tức xuất phát!”
“Đội hộ vệ, đội đánh hổ, tất cả đi tới nhà kho cùng ta, chuẩn bị sẵn sàng!1’
Lưu Thiết hét lên một tiếng, một đám đàn ông lập tức đứng ra.
Ve cơ bản là tất cả những người đàn ông ở làng Tây Hà.
Sau khi những người này rời đi, trên sân chỉ còn lại một đám phụ nữ, mấy nữ binh lính và mấy thành viên bị thương như Đại Tráng, Hầu Tử.
“Lưu Ngọc!”
Trưởng làng gọi con gái của mình lên.
“Con có mặt!”
Lưu Ngọc phấn khích tiến lên trước, ngẩng đầu nhìn lên.
“Con lập tức tập tập hợp phụ nữ trong làng lại, sơ tán tất cả mọi người tới nhà ăn của xưởng dệt, đợi đến trước khỉ Kim Phỉ quay về, mọi người cứ ở yên đó!”
Hơn một nửa số cựu bỉnh và nữ bỉnh lính đã đến tiêu cục ở Quảng Nguyên, những người còn lại không những phải phong tỏa ba nhóm thổ phỉ, còn phải tập hợp thành nhóm trấn áp thổ phỉ để dạy dỗ những đám thổ phỉ nhỏ, người còn ở lại trong làng không nhiều.
Bây giờ các cựu binh canh giữ làng, các bỉnh lính nữ đều bị Thiết Chùy dẫn đỉ, đàn ông thì gần như bị Lưu Thiết dẫn đi hết rồi.
Người duy nhất mà ngôi làng có thể trông cậy vào là các thành viên bị thương và phụ nữ, hoàn toàn không thể chống đỡ cả ngôi làng được.
Cách tốt nhất là tập hợp mọi người lại để quản lý.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 296 Sắp xếp"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com