NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 299 Cách hay

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 299 Cách hay
Prev
Next

Chương 299: Cách hay
“Tiên sinh, có mấy thương nhân, thợ săn, để kịp phiên chợ buổi sáng, nửa đêm sẽ chạy đến cổng phủ huyện chờ đợi… ■’
Thiết Chùy gãi đầu hỏi: “Ta đâu không thể bắt hết những người này đúng chú? Xin tiên sinh giải thích rõ hơn”.
Kể từ khi bị gia nô của hổ cái đánh vào chân ở quận thành, hắn đã điều trị vết thương ở làng Tây Hà, có chút không rõ về tình hình hiện tại.
Cũng không hiểu tại sao Kim Phi lại yêu cầu hắn bắt người, và bắt loại người nào.
“À ừ nhỉ, ta không nói rõ ràng”.
Thiết Chùy là đội trưởng thân vệ của y, Trương Lương cũng không phải là người ngoài, vì vậy Kim Phi không che giấu sự nghi ngờ của mình với họ.
“Ta hiểu rồi, nếu như đám thổ phỉ tập kích tiên sinh là do Huyện úy ra lệnh, buổi tối nhất định sẽ có người lên huyện phủ trình báo”.
Trương Lương gật đầu và nói: “Thiết Chùy chỉ cần bắt những kẻ có ý định vào thành vào nửa đêm, phải không?”
“Đúng”.
Vào thời phong kiến, thành trì thường đóng vào lúc hoàng hôn và mở vào lúc bình minh, nếu không có trường hợp cực kỳ khẩn cấp, binh lính canh cổng không được phép mở cổng cho người ra vào.
Để mở cổng vào ban đêm, thì phải có lệnh của người đứng đầu quan nha hoặc thủ lệnh của người đứng đầu binh phủ, hoặc người đó đích thân đến.
Lần trước Đường Tiểu Bắc bị bắt, Kim Phỉ đã đến Quảng Nguyên trong đêm, chính Tiêu đô úy đã đích thân canh cổng và mở cổng cho Kim Phi.
Huyện lệnh Kim Xuyên vừa mới cách chức Chu sư gia không lâu, còn chưa có căn cơ nên nhất định không dám động đến Kim Phong.
Nếu ai đó đi báo cáo với huyện phủ ngay trong đêm, thì đó phải là người của Triệu huyện ý-
“Tiên sinh yên tâm, ta lập tức sẽ phái người phong tỏa tất cả cổng vào của Kim Xuyên!”
Thiết Chùy vỗ ngực nói: “Đảm bảo không cho cả một con muỗi bay vào”.
“Ngươi bây giờ chỉ là một thị vệ, dựa vào
cái gì mà phong tỏa được cổng thành?1′
Kim Phong giơ chân muốn đá Thiết Chùy, nhưng lại phát hiện vết thương trên chân hắn còn chưa lành, liền thu chân lại: “Hơn nữa, ngươi phong tỏa cổng thành làm gì? Nếu mật thám nhìn thấy ngươi ở cổng thành ban đêm thì còn vào thành chắc?”
“Ây… ta nghĩ saỉ rồi”.
Thiết Chùy cười nói: “Vậy ta sẽ dẫn người trốn ở rừng cây bên ngoài mỗi cổng thành, chờ người hô lên mới ra tay”.
“Cũng không đến nỗi ngu ngốc”.
Kim Phong gật đầu: “Đỉ đi, can thận”.
“Vâng!”
Đáp lại một tiếng, Thiết Chùy đã mang một nửa quân đỉ.
“Lương ca, huynh cũng nên thẩm vấn mấy tên trùm ở đây xem, hỏi xem ai đã thuê chúng”.
Kim Phi lại nhìn Trương Lương.
“Đừng lo, ta hứa sẽ moi sạch những thứ trong dạ dày của bọn chúng ra”.
Trương Lương đồng ý và mang Nhị Khuê đi.
Chẳng mấy chốc, có những tiếng hét chói
tai từ sông Hắc Thủy vang lên.
Không cần phải nói, Kim Phỉ cũng biết Trương Lương đang làm gì, nhưng y không chút động lòng nào.
Y có thể buông tha cho những tên thổ phỉ bình thường, nhưng những tên trùm này đã hoành hành trong thôn không biết bao nhiêu năm, cũng không biết có bao nhiêu người bị chúng giết.
Đây là quả báo của chúng.
Đi vào căn phòng bên trong tòa tháp nhỏ, Quan Hạ Nhi siêng năng đã dọn giường xong, đang ngồi bên giường thì thầm với Đường Tiểu Bắc.
Thấy Kim Phong trở về, vội vàng đứng dậy nói: “Tướng công, chàng đã về rồi, sao lại thành thế này? Chờ một chút, ta đì lấy nước cho chàng tắm rửa”.
“Đừng đi, nghỉ ngơi một lát, lát nữa ta đi ra ngoài, tắm rửa hay không cũng không quan trọng”.
Kim Phỉ nắm lấy Quan Hạ Nhỉ.
Có lẽ vì những đau khổ trong thời thơ ấu, sự khiêm tốn gần như đã khắc sâu vào xương của Quan Hạ Nhi.
Kim Phỉ hiện tại là một trong số ít người hàng đầu ở Kim Xuyên, bất kể địa vị hay sự giàu có của y.
Nhưng Quan Hạ Nhỉ vẫn tự ti, tốt bụng và siêng năng như trước, ngoài Nhuận Nương, không có người hầu nào khác trong nhà, thậm chí nhiều khi cô còn thường xuyên tự mình giặt quần áo của Kim Phi.
Thông thường, không bao giờ ra vẻ bề trên với Đường Tiểu Bắc, đôi khỉ còn bị Đường Tiểu Bắc trêu chọc nữa kìa.
Nếu là ở nhà khác, tiểu thiếp dám trêu chọc phu nhân, sớm đã chết đuối ở dòng sông nào rồi, nhưng Đường Tiểu Bắc không chỉ sống tốt mà còn sống hạnh phúc.
Chính vì những đặc điểm này của Quan Hạ Nhi mà gia đình của Kim Phỉ rất hòa thuận và không hề có xích mích.
Tất nhiên, ngoài lòng tốt của Quan Hạ Nhi, mục tiêu của cò và Đường Tiểu Bắc cũng rất nhất quán.
Thứ nhất, mang thai càng sớm càng tốt.
Thứ hai, mau chóng tác thành cho Kim Phi và Đường Đông Đông càng sớm càng tốt.
Đối với vấn đề này, Kim Phi đã bị giày vò
rất nhiều.
Mang thai thì còn được, có Đường Tiểu Bắc, một thành viên mới có kiến thức uyên bác, Kim Phi hầu như đêu rất hợp tác.
Nhưng trong vấn đề tác thành với Đường Đông Đông, hai bên dều trốn tránh, khiến Quan Hạ Nhi và Đường Tiểu Bắc cảm thấy bất lực.
“Tướng công, đã muộn như vậy, chàng còn ra bên ngoài làm gì?”
Quan Hạ Nhi đưa tay lau đi vết tro đen trên mặt Kim Phong, có chút đau lòng: “Ngày mai làm có được không?”
“Bằng hữu lão Đường hiện đã đến báo tin cho làng Tây Hà, hiện tại nam nhân trong thôn đều tới cứu chúng ta, ta phải thu xếp một phen”.
Kim Phong nói: “Chờ trời sáng, ta sẽ kêu Lương ca đưa hai người trở về, còn ta sẽ ờ chỗ này vài ngày”.
“Nếu tướng công không trở về, ta cũng không trở về”.
Quan Hạ Nhi nói: “Chàng không quen ăn cơm tập thể, Nhuận Nương cũng không có ở đây, ta ở lại nấu cơm cho chàng”.
“Vậy ta ở lại đây sưởi ấm cho chàng”.
Dù sao cô ấy cũng xuất thân từ thanh lâu, khi không có người ngoài, lời nói của Đường Tiểu Bắc táo bạo hơn nhiều so với Quan Hạ Nhi.
Nhiều khi Kim Phi còn không đỡ kịp.
“Đây không phải là nhà, nhỏ giọng chút”.
Quan Hạ Nhỉ tức giận nhìn Đường Tiểu
Bắc: “Hơn nữa, hiện tại mới là mùa thu, nắng gắt cuối thu còn chưa tắt, sao cần phải làm ấm chăn chú?”
“Quạt cho chàng cũng được”.
“Không cần!”
“Tỷ, ta biết có một cách rất dễ có tin vui”, Đường Tiểu Bắc cười nói.
“Không phải lại muốn ta mặc cái thứ quần áo kỳ quặc kia đó chú?”
Quan Hạ Nhỉ vẻ mặt cảnh giác.
“Không, không!”, Đường Tiểu Bắc giơ hai tay thề: “Lần này nhất định sẽ không, chỉ cần dây thừng là được rồi”.
“Dây thừng? Tại sao ta chưa từng nghe muội nói đến bao giờ nhỉ?”
“Lúc trước ta quên mất, chỉ là ôm nay nhìn thấy lão Hắc bắt sơn tặc mới nhớ ra”.
“Thật sự hiệu quả sao?”, Quan Hạ Nhi có
chút cảm động.
“Dừng đi, bị thương còn nói bậy bạ”.
Kim Phỉ không thể chịu đựng được nữa, đưa tay ra đánh vào mắt cá chân của Đường Tiếu Bắc.
Đường Tiểu Bắc nhanh chóng rút chân lạì như thể bị điện giật.
Cô ấy mím miệng phản đối: “Tướng công, còn không phải vì chàng à, còn đánh ta? Chẳng nhẽ chàng không muốn thử sao?”
“Haizz… muốn!”
Kim Phong cuối cùng thành thật gật đầu.
Mặc dù Quan Hạ Nhi nhận ra rằng hai người họ chắc chắn đang nói điều gì đó không tốt, nhưng cô không hiểu, càng không biết phản kích, vì vậy cô xấu hổ quay lưng đi, không để ý đến câu chuyện của hai người họ.
Kim Phi xoa mắt cá chân bị thương của Đường Tiểu Bắc một lúc, nhân tiện thảo luận một số kiến thức mới, đang thảo luận giữa chừng thì nghe thấy tiếng Trương Lương gõ cửa bên ngoài.
Đường Tiểu Bắc nhanh chóng nhét chân vào chăn.
Kim Phỉ mở cửa, thu lại sự dung tục trên mặt, khôi phục lại sự nghiêm túc.
“Đã tìm ra ai ra lệnh chưa?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 299 Cách hay"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com