NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 300 VỊ thần trong lòng người dân

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 300 VỊ thần trong lòng người dân
Prev
Next

Chương 300: VỊ thần trong lòng người dân
“Hỏi ra được rồi”.
Trương Lương cười lạnh nói: “Khi những kẻ này bắt nạt người khác, kẻ nào cũng hung dữ. Rơi vào tay chúng ta, kẻ nào cũng trở nào nên hèn nhát. Ta chỉ cần bảo Nhị Khuê dùng chút thủ đoạn là chúng đã khai hết rồi”.
“Nói như nào?”
“Ban đầu, những kẻ này cố gắng nói dối ta, nói rằng Mặt sẹo và thủ lĩnh sơn tặc của núi Đăng Đài là anh em sình tử. Người của chúng ta đã quét sạch núi Đăng Đài, tất cả bọn chúng đều được Mặt sẹo gọi đến để trả thù cho núi Đăng Đài”.
Trương Lương nói với một nụ cười mỉa mai: “Sau đó, lại nói là một người tàn tật họ Lưu đã thuê họ với mục đích cướp và giết tiên sình.
Tuy nhiên, không aỉ trong số chúng thừa nhận rằng có quan hệ với Triệu huyện ý, ta đã yêu cầu Nhị Khuê tiếp tục hỏi, nhưng cũng nghĩ không còn tra ra được gì nữa đâu”.
“Ta cũng cho là như vậy, nếu Triệu huyện ý là người làm, nhất định sẽ không lộ liễu như vậy, ông ta nhất định sẽ tìm một người trung gian
cùng một cái cớ”.
Kim Phi nói: “Tên thọt họ Lưu chắc chắn là một trong những người trung gian, và núi Đăng Đài là một cái cớ. Có thể tìm thấy tên thọt họ Lưu không?”
“Có thể, bọn họ có nhắc tới cái hang ổ cũ của tên thọt họ Lưu, ta đã phái người đi bắt người rồi”.
Trương Lương nói: “Tuy nhiên, quan điểm của ta giống với của tiên sinh, Lưu thọt có thể chỉ là một trong những người trung gian. Ngay cả khi ông ta bị bắt, cũng không thể trực tiếp làm chứng chống lại Triệu huyện ý được”.
“Không sao, chúng ta cứ đi từng bước một, trước bắt cứ bắt người đã rồi tính tiếp”.
Kim Phi bất đắc dĩ nói.
Sự việc này xảy ra quá đột ngột, Kim Phỉ không ngờ huyện úy và thân hào lại táo tợn như vậy, y đã mất cảnh giác và có vẻ hơi bị động.
“Xem ra chúng ta cần phải mau chóng thành lập lực lượng tình báo của chính mình, nếu không chúng ta sẽ giống như người mù, đợi người khác gọi mới biết được”.
Sự việc này cũng nhắc nhở Kim Phỉ và khiến y nghĩ đến việc xây dựng một tổ chức tình
báo một lần nữa.
Y ngẩng đầu liếc mắt nhìn trăng: “Lương ca, người trong thôn hẳn là sắp tới rồi, chúng ta đỉ chờ đi”.
“Được, ta sẽ thu xếp”.
Hôm nay mọi chuyện có chút hỗn loạn, Trương Lương cũng sợ bọn thổ phỉ Hắc Thủy Câu sẽ tìm được sơ hở mà bỏ chạy.
Kim Phỉ và Trương Lương dẫn người đến nơi giao chiến trước đó, lúc đó đã là ba bốn giờ đêm.
Trước khi đến, Trương Lương cũng đã biết được sơ qua trận chiến diễn ra như nào.
Nhưng nhìn thấy những tên cướp bị trói chuỗi ở bên đường, Trương Lương vẫn cảm thấy sợ hãi.
“Tiên sinh, may mà lần này tiên sinh đã liệu trước, nếu không hôm nay quả là nguy hiểm đấy”.
“Hôm nay xác thực rất nguy hiểm, nhưng cũng rất may mắn”.
Kim Phỉ nói: “Nếu không có tin của lão Đường, chúng ta có thể đã lao thẳng vào ổ phục kích của bọn cướp và không thể thoát ra được. Nếu không có kỹ năng của A Mai, chúng ta sẽ
không thể trụ được cho đến khi trời tối, ảnh hưởng của pháo sáng sẽ giảm đi đáng kể. Chúng ta có thể đã toi đời rồi”.
“Tiên sinh, ta không nghĩ đó là một sự may mắn, đó là một điều tất yếu1′.
Trương Lương nói: “Trước đây ta nghe Hầu gia nói các gia tộc lớn đêu có những tử sĩ được huấn luyện từ nhỏ và tất cả họ đều có những kỹ năng độc nhất vô nhị. Cô Mộ Lam là em gái của Hầu gia. Khỉ ra ngoài làm sao có thể không đem theo hai cao thủ hộ vệ chú?”
“Quả thật là vậy, trước đây ta còn đã nghĩ A Mai là cao thủ, không nghĩ tới lại siêu đến như vậy.
Kim Phi thở dài.
Trên thực tế, đây cũng là Lân đầu tiên y thấy A Mai dốc toàn lực.
Lần trước truy kích Chu Văn Viên, hộ vệ cũng là một cao thủ, chỉ là bị A Mai nhân cơ hội đá ra ngoài, sau đó bị những mũi tên ngẫu nhiên của cựu bỉnh bắn chết.
Kim Phỉ nghĩ lại, cú đá của A Mai không chỉ đúng lúc mà còn rất nhanh và mạnh mẽ.
Chỉ với một cú đá, tên hộ vệ nặng hơn hai trăm kg đã bị bay ngược ra xa như vậy.
Nếu không phải cao thủ, hoàn toàn không thể làm được.
Chỉ là lúc đó Kim Phỉ chú ý đến hộ vệ và Chu Văn Viên, đã bỏ qua điểm này.
■’Không chỉ A Mai, còn có lão Đường cùng Hàn Phong đưa tin, cũng rất siêu”.
Trương Lương tiếp tục: “Có thề tiên sinh không biết, số người ở huyện Kim Xuyên biết ơn tiên sinh, biết ơn làng Tây Hà chúng ta có bao nhiêu đâu.
Mỗi ngày, có bao nhiêu con người mang thức ăn và con mồi mà họ không nỡ ăn đến Hắc Thủy Câu, xin chúng ta ngăn chặn bọn thổ phỉ.
Cũng có một số người có thù với bọn cướp ở Hắc Thủy Câu, khi nhìn thấy chúng ta dều quỳ gối dập đầu, cũng có người quỳ trên đường cầu xỉn ta nhận họ cùng nhau đánh bọn cướp.
Cho nên, cho dù hôm nay tiên sinh không gặp lão Đường, cũng sẽ gặp lão Trương, lão Lưu, đây là công đức mà tiên sinh tích được1′.
“Còn nóỉ công đức, thế khác nào nói ta là thần tiên”, Kim Phỉ cười nói.
“Tiên sinh, ta không có ý định tâng bốc ngài. Trong lòng người dân Kim Xuyên, tiên sinh lợi hại hơn bất kỳ vị thần nào”.
Trương Lương nói: “Những gì tiên sinh mang đến cho mọi người là cuộc sống tốt lành thực sự, thần tiên có thể mang đến cho mọi người cái gì chứ?
Hơn nữa nghe nói có người còn lập bài trường sinh tiên sinh cùng thờ phụng với tổ tiên đó, thời gian dài ra, không phải tiên sinh sẽ thành thần tiên thực sự sao?”
Kim Phỉ nghe xong ỉm lặng một lúc lâu.
Nhưng những gì Trương Lương nói quả là có khả năng.
Trên thực tế, rất nhiều vị thần trong lịch sử đều là những người bình thường mang thân xác phàm tục, nhưng họ đã làm điều gì đó tốt cho con người, dần dần được con người phong thần, và trở thành những vị thần trong miệng bách tính.
Kim Phỉ đếm thời gian, đội làng Tây Hà đến đây nhanh nhất cũng mất khoảng một giờ.
Nhưng cùng Trương Lương tán gẫu chưa được bao lâu, liền nhìn thấy một đoàn đuốc, giống như một con rồng dài uốn lượn trên đường núi.
Dựa vào tốc độ di chuyển của những ngọn đuốc, rõ ràng cả đội không đi bình thường mà
chạy về phía trước.
Kim Phi đưa Trương Lương xuống núi, đội đuốc cũng vừa tới.
Nhìn thấy cảnh này, khóe mắt Kim Phỉ hơi ươn ướt.
Thiết Chùy không lừa y, hầu như đàn ông trong thôn đều đến, từ những đứa trẻ mười hai, mười ba tuổi cho đến những cụ già năm mươi, sáu mươi tuổi.
Làng Tây Hà cách đây không gần, lại còn có nhiều đường núi nhấp nhô, đẩy xe ba gác chạy đến cũng không dễ dàng.
Cường tráng như Lưu Thiết mệt đến mức ôm xe thở hổn hển, nói cũng chẳng buồn nói, huống chỉ là những người già và trẻ nhỏ kia.
Thấy Kim Phi không sao, mọi người đều lộ ra vẻ yên tâm, sau đó cười vẫy tay, nằm rạp xuống trên đường núi, lồng ngực phập phồng như ống bễ.
Nói cách khác, cuộc sống ở làng Tây Hà bây giờ đã tốt hơn, nếu là mấy tháng trước, họ đã kiệt sức mà chết rồi.
Trên thực tế, sau khỉ vận động mạnh, không nên nằm xuống và nghỉ ngơi ngay, vì như vậy sẽ không tốt cho sức khỏe.
Nhưng Kim Phi không muốn nói về điều này ngay bây giờ, y chỉ chạy đến phía sau và hô lên: “Nhị Khuê, đi lấy một ít nước ấm để mọi người giải khát đi”.
“Đã chuẩn bị xong rồi”.
Nhị Khuê vội vàng gọi mấy cựu binh đến.
Mỗi cựu binh mang theo một thùng gỗ.
Kim Phi cầm lấy bát sứ, múc một bát cho Lưu Thiết trước: “Thiết Tử ca, vất vả rồi”.
Lưu Thiết giơ tay, cầm lấy bát nước ngửa cổ đổ một phát vào bụng, rồi lại đưa tay ra múc, nhưng Kim Phi đã giật lấy bát nước.
“Các ngươi vừa mới chạy tới đây, cho nên không thể một lúc uống nhiều nước, chỉ uống một chút để làm ẩm cổ họng, nghỉ ngơi một lát rồi mới được uống”.
Sau khi Kim Phi nói xong, lại đi đến chỗ người tiếp theo.
Bên cạnh y, mấy cựu binh cũng hành động, phân phát nước cho dân làng.
Khỉ đến giữa độỉ, Kỉm Phi không khỏi sững sờ trong giây lát khi nhìn rõ khuôn mặt dưới ngọn đuốc.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 300 VỊ thần trong lòng người dân"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com