NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 439 Làm áp trại phu nhân của tiên sinh

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 439 Làm áp trại phu nhân của tiên sinh
Prev
Next

Chương 439: Làm áp trại phu nhân của tiên sinh
“Nếu tiên sinh đang sợ bị phụ hoàng chất vấn sau trận chiến, Vũ Dương có thể đảm bảo với tiên sinh, nếu có thể giành thắng lợi, phụ hoàng tuyệt đối sẽ không trách tội tiên sinh!”
Cửu công chúa thấy Kim Phi không đồng ý ngay thì đã đoán được suy nghĩ của Kim Phỉ.
Cô ấy suy nghĩ một hồi, nói: “Thật ra phụ hoàng không ngốc, cũng muốn làm người đứng đầu Trung Nguyên, chỉ là ý chí không đủ kiên định, cứ luôn bị dao động mà thôi.
Lần trước đồng ý tăng thuế cho Đảng Hạng, phụ hoàng đã hối hận suốt mấy tháng trời, có mấy lần ta còn nhìn thấy phụ hoàng lắc đầu thở dài khi đang phê duyệt tấu c hương.
Nếu chúng ta đánh thắng trận, ta sẽ viết thư bày tỏ suy nghĩ của mình, phụ hoàng nhất định sẽ ủng hộ ta!”
“Người cũng biết ý chí của bệ hạ không đủ kiên định, người lại không ở kinh thành, đến lúc đó, lỡ như đầu óc của bệ hạ lại hồ đồ, hạ lệnh chém đầu ta, vậy ta phải tìm ai nói lí đây?” Kim Phi tức giận nói.
“Tiên sinh là người chính trực, có thể
không nhận ra, thật ra Vũ Dương mời tiên sinh về làm thống lĩnh hộ vệ, tức là đã tự nộp mình làm con tin giao cho tiên sinh rồi”.
Cửu công chúa nói: “Nếu chúng ta thật sự đánh thắng trận, phụ hoàng vẫn hỏi tội tiên sinh, vậy ngài xử lý ta thế nào cũng được!”
“Xử lý thế nào cũng được? Ta xử lý người thế nào được chú?”
Kim Phi nói: “Nói lời đại nghịch bất đạo, nếu bệ hạ thật sự muốn giết ta, ta nhất định sẽ không ngẩng cổ chờ chém, khả năng cao nhất là đi vào rừng làm cướp, chẳng lẽ người muốn đi cùng ta, làm áp trại phu nhân của ta sao?”
“Vớ vẩn!” Thấm Nhi tức giận nhìn Kìm Phỉ.
Chỉ cần Cửu công chúa ra lệnh, cô ấy sẽ bắt giữ tên láo toét này ngay lập tức.
“Thấm Nhi, lui xuống!” Cửu công chúa xua tay: “Tiên sinh, ngài có biết tại sao ta lại thích làng Tây Hà không?”
“Có có thể tại sao nữa, cũng thèm cơm nhà ta giống như cô gái này thôi”, Kim Phỉ chỉ vào Khánh Mộ Lam.
“Không, đó là vì tiên sinh”, Cửu công chúa lắc đầu nói: ‘Vũ Dương có thể cảm nhận được, tiên sinh thật sự coi ta là bạn, ở đây ngoại trừ
nịnh hót, ta có thể nghe được những lời thật lòng, rất vui vẻ”.
“Người đúng là… lạ đời?”
Kim Phỉ vốn định nói là không tự trọng, nhưng nhận ra nó không phù hợp, nên vội vàng sửa lời.
Thật ra y cũng đã sớm biết rõ điều này rồi nên mới có thể nói ra những câu đó.
“Chỉ cân tiên sinh đồng ý giúp Vũ Dương chinh phạt Thổ Phiên, nếu phụ hoàng hỏi tội, tiên sinh thật sự muốn vào rừng làm cướp, Vũ Dương cũng đồng ý đi làm áp trại phu nhân của tiên sinh, mọi chuyện đều nghe lệnh ngài, được không?”
Lời Cửu công chúa nói như đang đùa cợt, nhưng vẻ mặt cô ấy lại vô cùng nghiêm túc.
“Khụ khụ, người là công chúa đấy, đừng nói bậy!” Kim Phi ho khan hai tiếng, che giấu sự xấu hổ của mình.
Đồng thời nhìn Khánh Mộ Lam và Thấm Nhi.
Đặc biệt là Thấm Nhi, y thật sự lo rằng cô gái bạo lực này sẽ cảm thấy y đang trêu đùa công chúa rồi nhảy ra tát cho y một bạt tai.
Với lực tay của Thấm Nhi, chẳng lẽ còn
không đủ đánh gãy mấy cái ráng của y sao?
Cũng may là Khánh Mộ Lam và Thấm Nhĩ, một người ngẩng đầu nhìn trần nhà, một người cúi đầu nhìn chằm chằm dưới chân, như kiểu hoàn toàn không nghe thấy gì vậy.
‘Vũ Dương không hề nói bậy”, Cửu công chúa nhìn chằm chằm Kim Phi, chậm rãi nói: “Nếu tiên sinh không tin, đêm nay Vũ Dương tình nguyện hầu hạ ngài!”
“Điện hạ, người đùa cũng được, nhưng đừng quá mức như vậy”, Kim Phỉ nhanh chóng xua tay.
Vũ Dương không nói đùa, bây giờ đã không thể nào hòa thân được nữa, chỉ cần tiên sinh đồng ý, lúc nào Vũ Dương cũng có thể làm người phụ nữ của ngài”, Cửu công chúa nghiêm túc nói.
“Càng nói càng đi xa rồi đấy!”
Kim Phỉ dứt khoát nói sang chuyện khác, hỏi: “Điện hạ, người đã đoán được rằng Thổ Phiên sẽ tới trước khỉ hòa thân sao?”
Câu hỏi này vốn dĩ là để thay đổi chủ đề.
Nhưng sau khi hỏi xong, Kim Phi càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này rất có khả năng xảy ra.
“Tiên sinh, ngài nghĩ thế nào?” Cửu công chúa không trả lời ngay mà vẫn giữ nguyên biểu cảm nghiêm túc, nhìn chằm chằm Kim Phi, hỏi lại.
“Ta không phải người, làm sao biết người nghĩ thế nào chứ?”
“Nếu ta và tiên sinh thật sự có duyên, vậy thì chờ tới lúc động phòng rồi ta sẽ nói với tiên sinh”.
Cửu công chúa lại bày ra vẻ nghiêm túc, nói như đùa…
“Không chịu để yên đúng không?” Kim Phỉ nói: “Nếu điện hạ có chuyện gì thì mau nói đỉ, nếu không có việc gì thì ta xỉn cáo từ!”
Cửu công chúa vốn chỉ định đùa giỡn một chút, kết quả ai ngờ mặt cô ấy còn dày hơn cả Đường Tiểu Bắc, đúng là không biết kiêng dè cái gì-
Đến y còn không phân biệt được rốt cuộc cô ấy đang nói thật hay đùa nữa.
Điều này khiến Kim Phi cảm thấy mình thật thất bại.
‘Vậy được, nói chính sự đi”.
Cửu công chúa nói: “Trong tay Vũ Dương còn có một số quân Ất Đẳng, nếu tiên sinh có
thể giúp ta đánh lui Thổ Phiên, ngoại trừ việc mua cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, Vũ Dương có thể giao số người này cho tiên sinh, được không?”
“Một số quân Ất Đẳng?”
Kim Phỉ lại càng bị cám dỗ.
Theo tình hình trước mắt của Đại Khang, chỉ cần thành lập được quân đội, vậy tức là có được một quân đội riêng.
Ví dụ như quân Khánh Nguyên trước đây theo Trương Lương đi bắt cướp, nhà họ Khánh có thể tùy ý điều khiển Trường Tín Quân.
Thiết Lâm Quân cũng chỉ nhận một mình Khánh Hoài làm thống soái, tuy Trương Khải Uy được hoàng đế lâm thời đưa tới Thiết Lâm Quân, nhưng cũng không có ai nguyện quy phục hắn.
Hơn nữa, những người sáng suốt đều biết, hoàng đế lúc ấy chỉ muốn đánh tiếng với nhà họ Khánh, thật sự không có ý định đuổi Khánh Hoài đi.
Sau này, Khánh Quốc công chịu cúi đầu, Trương Khải Uy cũng chân thành trả lại Thiết Lâm Quân cho Khánh Hoài.
Có quân Ất Đẳng, Kim Phi có thể trang bị
được hơn 5000 người.
Nếu còn được trang bị thêm súng ống, thiên hạ còn ai có thể chống lại được y chú?
Nhưng mà chuyện này cực kỳ quan trọng, Kim Phỉ cũng không vội đưa ra quyết định.
“Điện hạ, chuyện này ta cần phải suy nghĩ một chút”.
/zVậy được, Vũ Dương sẽ chờ tiên sinh một đêm”.
Cửu công chúa nói: “Nếu tiên sinh đồng ý, ta sẽ chờ tiên sinh ở làng Tây Hà để thành lập đội hộ vệ, nếu tiên sinh không đồng ý, sáng mai Vũ Dương sẽ mang cung nỏ hạng năng rời đi”.
“Được!”
Kim Phỉ gật đầu, xoay người rời đi.
Đêm đó, Kim Phi mất ngủ.
Y nhớ lại lúc vừa mới xuyên không tới đây, chỉ muốn làm một người đàn ông giàu có rồi cưới vài thê thiếp xỉnh đẹp, sống cả đời hạnh phúc.
Nhưng con người luôn không tự quyết định được số phận.
Để có một cuộc sống đàng hoàng, y không thể không ra tiền tuyến tranh giành tước vị.
Để không bị bọn thổ phỉ tống tiền, y không thể không diệt thổ phỉ.
Để trong lòng cảm thấy an tâm, các nhà máy lần lượt được mở ra.
Kim Phỉ biết, lựa chọn sáng suốt nhất là không tham gia vào việc của Cửu công chúa.
Theo tưởng tượng ban đầu của y, y đã thành công có được cuộc sống mà y muốn.
Có tước vị, kiếm đủ tiền, còn về thê thiếp, nếu y muốn thì mỹ nữ Xuyên Thục cũng có vô số cho y lựa chọn.
Vậy nếu Thổ Phiên đánh tới thì sao?
Tính toán hiện tại của y có thể đủ để cho y chạy trốn tới Giang Nam dễ dàng.
Với bản lĩnh của y, tìm chỗ đứng trong Giang Nam không có gì khó khăn cả.
Có Trường Giang làm ranh giới, dù Thổ Phiên, Đảng Hạng, Khiết Đan đánh tới Giang Nam, đời này cũng y cũng gần như kết thúc rồi.
Mọi người đều sẽ chết, dù Đại Khang có bị đánh cho tan nát thì có sao đâu?
Nhưng đây thật sự là cuộc sống mà y muốn sao?
Kim Phi lặp lại câu hỏi trong đầu.
“Tướng công, chàng làm sao vậy?”
Quan Hạ Nhi cảm nhận được Kim Phỉ vẫn luôn trằn trọc, đứng dậy hỏi.
“Cửu công chúa muốn ta làm thống lĩnh hộ vệ cho cô ây…”
Kim Phi thật sự rất đau đầu, Quan Hạ Nhỉ lại là người thân cận nhất của y, nên y đã nói ra hết mọi băn khoăn của mình như để trút bỏ qánh nặnq.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 439 Làm áp trại phu nhân của tiên sinh"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com