NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 440 Ta nghĩ kỹ rồi

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 440 Ta nghĩ kỹ rồi
Prev
Next

Chương 440: Ta nghĩ kỹ rồi
Nghe xong, một hồi lâu sau Quan Hạ Nhi không nói gì.
Một lúc sau, cô ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào Kim Phi hỏi: “Tướng công, chàng nói thật cho ta biết, nếu chàng đi theo Cửu công chúa đánh nhau với Thổ Phiên, nhỡ thua trận, chàng sẽ chết sao?”
“Chắc là sẽ không đâu”.
Kim Phỉ nói: “Cho dù ta và Cửu công chúa tham gia chiến đấu thì cũng là chỉ đạo từ phía sau, không thể xông lên đánh tay đôi với người Thổ Phiên thật, chắc sẽ không có chuyện gì đâu”.
“Vậy thì tướng công đang lo lắng cái gì?”, Quan Hạ Nhi hỏi.
“Ta lo triều đình”, Kìm Phỉ nói: “Cửu công chúa tự ý phát động chiến tranh, một khỉ thất bại, hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Thật ra, cho dù có thắng, nếu triều đình truy cứu vụ này, với tư cách là người tham gia chủ yếu thì ta có mười cái đầu cũng không đủ”.
“Triều đình… sẽ không thiếu đạo lý như vậy chú?”, Quan Hạ Nhi lo lắng hỏi.
“Từ giọng điệu tối nay của Cửu công chúa,
chắc chắn cô ta sẽ có phương án dự phòng, chỉ cần thắng, triều đình sẽ không truy cứu ngược lại sẽ ban thưởng lớn”.
Nằm trên giường với vợ mình, Kim Phỉ nói chuyện cũng không chút kiêng dè, chậm rãi nói: “Đương nhiên, cũng có khả năng Cửu công chúa đang muốn lôi kéo ta gia nhập vào cùng nhóm với cô ta, giả vờ tỏ ra tự tin để ta yên tâm”.
“Ta nghĩ một người tốt như Cửu công chúa chắc không lừa gạt chúng ta đâu nhỉ?”
“Biết người ta nhưng không biết lòng người, Cửu công chúa đã đấu với đám hồ ly trên triều đường nhiều nám rồi nên ra tay rất tàn nhẫn”.
Kim Phi nói: “Hạ Nhỉ, nàng hãy nhớ, tuyệt đối không thể tin hoàn toàn những gì Cửu công chúa nói, nếu không một người ngốc nghếch, ngọt ngào như nàng sẽ bị cô ta bán rồi còn giúp cô ta đếm tiền đây”.
“ô”, Quan Hạ Nhi cái hiểu cái không gật đầu: “Ngốc nghếch, ngọt ngào là gì?”
‘ý trên mặt chữ, tức là nàng vừa ngốc vừa trắng… vừa ngọt đây”.
Kim Phi nựng mặt Quan Hạ Nhi.
“Đáng ghét!”, Quan Hạ Nhi nũng nịu đập
vào tay Kim Phỉ.
“Theo tình hình hiện tại, Cửu công chúa chỉ một lòng vì Đại Khang, lại coi trọng khả năng chế tạo vũ khí của ta, cô ta không có lý do gì để lừa dối ta cả”.
Kim Phỉ thuận thế gối lên đùi Quan Hạ Nhi, như đang nói chuyện với cô, lại như đang tự nói một mình: “Điều ta lo lắng nhất vẫn là hoàng đế Vinh An”.
“Hoàng đế VTnh An là bệ hạ đương triều sao?”
“Đúng thế, là tên đó đây”, Kim Phỉ nói: “Theo đánh giá của Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam, hoàng đế Vĩnh An là một người không có chủ kiến, làm việc gì cũng không có quy tắc, dê mềm lòng, rất dễ bị người khác thay đổi suy nghĩ.
Giờ ta lo tên này loại hết những người tài giỏi, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ buông tay chịu trói, e là chỉ có thể vào rừng làm cướp”.
“Tướng công, chàng đã nghĩ xong cách làm sao đối phó với hoàng đế, thật ra trong lòng chàng đã có đáp án rồi, đúng không?”
Quan Hạ Nhi cúi đầu nhìn Kim Phi.
“Ta..”, Kim Phỉ sửng sốt, sau đó tự hỏi: “Ta
đã nghĩ xong cả rồi sao?’
Lời Quan Hạ Nhỉ nói cứ như một ngọn hải đăng, khiến Kim Phi đang rơi vào sương mù có hướng suy nghĩ.
Đúng thế, y đã hòa nhập vào thế giới này, không thể thoát ra được.
Bây giờ chỉ những người dân đã kiếm cơm dưới tay y cũng đã hơn hàng vạn người.
Thật ra nếu Kim Phi một lòng muốn kiếm tiền thì không cần thuê nhiều người như thế, cũng không cần phải tốn công sức trấn áp thổ phỉ.
Làm nhiều như vậy chẳng qua là cảm thấy người dân sống quá khổ, cảm thấy không nỡ.
Con cháu Viêm Hoàng đã chịu quá nhiều khổ sở.
Cần cù chăm chỉ, chịu thương chịu khó, điều mong muốn chẳng qua chỉ là cả nhà no ấm mà thôi.
Nếu Thổ Phiên tấn công thật, y có thể ung dung chạy khỏi Giang Nam nhưng những người này phải làm sao?
Chết thảm dưới đao của Thổ Phiên hay là chết đói, chết vì lạnh ở nơi không có aỉ?
Vậy những gì y làm bây giờ còn có ý nghĩa
gì?
“Hạ Nhĩ, nàng đúng là thông minh”.
Kim Phi ngồi dậy, hôn Quan Hạ Nhỉ một cái thật kêu.
“Nghĩ thông rồi à?” Quan Hạ Nhỉ cười hỏi.
“Nghĩ thông suốt rồi”, Kim Phi nói: “Thật ra bắt đầu từ lúc ta đi theo Khánh hầu đến phía Bắc đánh người Đảng Hạng, trên người ta đã có dấu ấn của nhà họ Khánh.
Bây giờ càng không cần nói, Cửu công chúa đến làng Tây Hà, làng Tây Hà chúng ta càng không thể không có liên quan đến cô ta”.
Bây giờ công tác phòng ngự của làng Tây Hà cơ bản đã hoàn thành, lương thực dự trữ cũng đầy đủ.
Thiết bị vũ khí cũng dẫn đầu thời đại này.
Cho dù người Thổ Phiên có đánh đến hay triều đình phái bỉnh đến, Kim Phi đều tự tin có thời gian ung dung chạy đi.
Nếu thật sự muốn toàn lực làm phản, Kim Phỉ có tám mươi phần trăm chắc chắn chiếm được Kim Xuyên, tự lập mình làm vua.
Thậm chí có tự tin lật đổ Đạỉ Khang, thay
thế vào đó.
Chỉ là không đến bất đắc dĩ, y không muốn làm thế.
Hoàng đế dễ làm thế sao?
Minh quân trong lịch sự có ai là không đấu trí đấu dũng với đại thần, có người nào là không mệt không?
Khó khăn lắm mới sống lại một lần, thành thật làm người giàu có, sống những ngày tốt đẹp không sung sướng hơn sao?
Nhất quyết phải tốn công sức đi đấu với đám bụng dạ xấu xa đó làm gì?
Nhưng bây giờ không thoát được rồi.
Sau khỉ Cửu công chúa đến làng Tây Hà có nghĩa là y đã bị bắt lên cùng xe chiến với Cửu công chúa.
Nếu sau đó Cửu công chúa bị trừng phạt, cho dù y và Cửu công chúa có quan hệ hay không thì y cũng không thoát được.
Bây giờ điều duy nhất y có thể làm là cố gắng giúp Cửu công chúa đánh thắng trận này, như thế cơ hội lựa chọn mớỉ nhiều hơn.
“Thôi vậy, là phúc không phải hỏa, có là họa cũng không tránh được. Kế hoạch bây giờ
chỉ có thể đi theo Cửu công chúa”.
Kim Phi nói: “Nếu ta và Cửu công chúa thắng trận, triều đình còn muốn giết ta, vậy triều đình này thật sự mục nát đến tận xương tủy, trốn một hồi nhưng không thể thoát được cả đời, cùng lắm là làm phản giương cờ nổi dậy thôi”.
“Nếu tướng công đỉ làm thổ phỉ, ta đi theo tướng công làm vợ thổ phỉ”, Quan Hạ Nhi cười nói.
“Sau đó lại sinh cho ta một đám nhóc thổ phỉ con”, Kim Phi cười xấu xa vùi đầu vào lòng Quan Hạ Nhi.
Cửu công chúa nói muốn lên núi với y làm áp trại phu nhân, Kim Phỉ chẳng tin đâu.
Nhưng Quan Hạ Nhí nói muốn đi theo y làm vợ thổ phỉ, Kim Phỉ chẳng chút nghi ngờ.
Mặc dù Quan Hạ Nhi chưa từng đọc sách, cũng không thông minh bằng Cửu công chúa, nhưng là người Kim Phi tin tưởng nhất, không có một trong những.
Kim Phỉ tin tất cả mọi người trên thế giới này đều có thể phản bội mình, chỉ có Quan Hạ Nhi là không.
Không có lý do, y chỉ tin như thế.
“Tướng công, ta không muốn đợi sau này nữa”.
Quan Hạ Nhi nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Kim Phi nói: “Ta còn nửa tháng nữa là đến kỳ kinh, bây giờ là thời điểm dễ mang thai, lần này chàng đừng… đừng cái đó nữa được không?”
“Nàng biết rồi à?”, Kim Phi hỏi.
Mấy năm nay phụ nữ sinh con giống như đỉ vào cửa sinh tử.
Mỗi năm không biết có bao nhiêu người phụ nữ chết vì khó sinh.
Quan Hạ Nhi năm nay mới mười tám tuổi, Kim Phi không muốn cô có con sớm như vậy nên vẫn luôn tránh thời kỳ rụng trứng, hơn nữa còn sử dụng biện pháp tránh thai bên ngoài.
“Tiểu Bắc đã nói cho ta biết”, Quan Hạ Nhi nói: “Tướng công, ta biết chàng thương xót cho ta, không muốn ta sinh con sớm như thế, nhưng bây giờ trong thôn đã bắt đầu truyền tin đồn roi…
“Nàng quan tâm người khác nói thế nào làm gì? Suy nghĩ của mình quan trọng nhất”.
“Ta cũng muốn có con”.
/zVậy chúng ta phải đợi Tiểu Bắc về nhỉ?”, Kim Phi dùng cách trì hoãn: “Mang thai thì
không thể động phòng, Tiểu Bắc lại không có ở đây, nàng muốn ta phải làm sao?”
“Ta mặc kệ, chàng muốn thế nào thì thế ấy”.
Quan Hạ Nhi chơi xấu: “Nếu lần này tướng công lại như thế, ta không mang thai cũng không quan tâm đến chàng nữa”.
“Nàng nghĩ kỹ rồi à? Đến lúc đó nàng đừng nói ta ra ngoài dan díu với người khác đây”.
“Nghĩ kỹ rồi”.
‘Vậy thì làm thôi… Haizz, nàng đè ta làm gì… Được rồi, ta không động đậy, nàng làm gì thì làm đi…”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 440 Ta nghĩ kỹ rồi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com