NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 442 Quà đáp lễ của cửu công chúa

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 442 Quà đáp lễ của cửu công chúa
Prev
Next

Chương 442: Quà đáp lễ của cửu công chúa
“Cảm ơn tiên sinh!”
Cửu công chúa đứng dậy, thỉ lê với Kim Phi.
“Nước nhà còn mất, mọi người dân đều có trách nhiệm, nên vậy mà”.
Kim Phỉ đứng dậy, đáp lê.
“Nước nhà còn mất, mọi người dân dều có trách nhiệm, tiên sinh nói rất hay”.
Cửu công chúa khách sáo tán thưởng, hỏi: “Tiên sinh, bên này người thành lập đội hộ vệ, cần bao lâu nữa?… Không phải ta thúc giục tiên sinh, nhưng tình hình ở Tây Xuyên rất nguy cấp, chúng ta phải đến đó càng sớm càng tốt”.
“Ta nghe nói người Thổ Phiên đòi đất Xuyên Thục nên đã lập tức gọi nhân viên hộ tống quay về, bây giờ trừ một số còn ở kỉnh thành và Giang Nam, về cơ bản nhân viên hộ tống đều đã trở về làng rồi”.
Kim Phi ngồi xuống, suy nghĩ rồi nói: “Nếu nhanh thì hôm nay có thể chọn được một nghìn người, ta sẽ nhờ Lương huynh thu xếp bàn giao, sáng mai chúng ta có thể xuất phát”.
“Đúng rồi, trong đội hộ vệ có một số binh lính nữ, không có vấn đê gì chú?”
Trải qua vài tháng phát triển nhanh chóng, tổng số nam nữ nhân viên hộ tống trong tiêu cục Trâh Viên, hiện đã vượt quá một nghìn người.
Nhân viên hộ tống nữ phát triển nhanh hơn, giờ đây số lượng đã vượt qua nhân viên hộ tống nam.
Không còn cách nào, ở vùng nông làng Đại Khang có quá ít nam giới khỏe mạnh nên chỉ có thể chiêu mộ và huấn luyện nhân viên hộ tống nữ.
“Sức chiến đấu của bỉnh lính nữ như thế nào?” Cửu công chúa hỏỉ.
“Thể lực chắc chắn không bằng binh lính nam, nhưng bắn cung, điều khiển máy bắn nỏ hạng nặng, không hề yếu hơn binh lính nam, có thể tấn công phụ trợ và áp chế hỏa lực”.
Kim Phỉ nói: “Nếu không dẫn theo bỉnh lính nữ, ta chỉ có thể tuyển nhiều nhất là sáu trăm bỉnh lính nam, trong số đó là một nửa là cựu bính và tân binh, nếu không, phòng thủ của làng sẽ xảy ra vấn đề”.
“Vậy thì dẫn theo binh lính nữ đỉ, để bọn họ
phụ trách hỗ trợ binh lính nam”. Cửu công chúa gật đầu.
“Được!” Kim Phi gật đầu.
“Người Thổ Phiên cho thời hạn năm ngày, để Vũ Dương và ca ca ta đưa hung thủ đến Thổ Phiên để nhận tội, nếu không sẽ phái binh tấn công thành, hôm nay đã là ngày thứ tư, mai sẽ lên đường, lúc chúng ta về, có lẽ sẽ đánh nhau”. Khánh Mộ Lam cau mày nói.
“Các cô cưỡi ba con ngựa, cũng phải chạy một ngày một đêm mới đến nơi, đại quân di chuyển chậm chạp, cho dù bây giờ xuất phát cũng đã muộn”.
Kim Phi cầm một cái bánh bao nói: “Trước khỉ điện hạ tới, hẳn là đã thương lượng xong biện pháp đối phó với Châu Mục đại nhân, đúng chứ?”
“Đúng vậy”. Cửu công chúa cũng không phủ nhận.
“Cho nên hiện gỉờ điều điện hạ lo lắng không phải là đánh, mà là sẽ không đánh, đúng không?” Kim Phi hỏi.
“Cứ cho là như vậy, bây giờ phụ hoàng vẫn chưa biết chuyện bên Xuyên Thục, ta và Hâm Nghiêu ca ca có thể làm chủ, nếu phụ hoàng
phái sứ giả đi thì ta không thể làm gì được”.
Cửu công chúa bất đắc dĩ nói: “Phụ hoàng luôn luôn do dự bất định, chỉ có đánh thật, ván đã đóng thuyền, mới có thể giúp ông ấy hạ quyết tâm”.
“Hiểu fôỉ”. Kim Phi gật đầu.
Quân bên ngoài, tính mạng của vua khó mà đảm bảo.
Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu, chính là đánh vào thời điểm này.
Thậm chí Kim Phỉ còn nghi ngờ, nếu người Thổ Phiên không đánh vào thời điểm này, bọn họ cũng sẽ tìm cớ, để phát động một cuộc tấn công.
“Đúng rồi, ta có một món quà muốn tặng cho tiên sinh, coi như đáp lễ chiếc gương mà tiên sinh đã tặng ta”.
Cửu công chúa vừa nói vừa lấy ra một phong thư từ trong ngực đưa cho Kim Phi.
“Có gì muốn nói sao không nói ngay trước mặt, lại còn đưa thư…”
Kim Phỉ tò mò mở thư ra.
Bên trong là một tấm công văn.
Công văn đóng dấu của Châu Mục, là còng
văn đặt mua áo giáp ở chỗ Kim Phi.
Kim Phi chợt cau mày.
Ngày được đóng dấu cách đây nửa năm.
Cửu công chúa đưa công văn này cho y, còn nói là lễ vật vậy có ý gì?
“Tiên sinh, Hâm Nghiêu ca ca nói, dù sao những bộ áo giáp này cũng chưa trả tiền, bây giờ có thể lấy ra để trang bị cho đội hộ vệ”.
Cửu công chúa cầm một cái bánh bao lên, thản nhiên hỏi: “Không biết ngài đã chế tạo được bao nhiêu cái rồi?”
Đầu óc Kim Phỉ nhanh chóng chuyền động.
Tự mình chế tạo áo giáp là phạm pháp, cho nên những người biết về lô áo giáp này, đều là những người mà Kim Phỉ có thề tin tưởng, ngay cả Khánh Mộ Lam cũng không biết.
Cửu công chúa càng không thể biết.
Cho nên nhất định là cò ấy đoán.
Bởi vì toàn bộ Đại Khang, có không ít gia tộc quyền quý trộm chế tạo áo giáp.
Huống chi y còn là thợ rèn, có điều kiện tốt như vậy, không chế tạo áo giáp mới là bất bình thường.
Sở dĩ bây giờ bổ sung cho y một công văn,
chính là để hợp pháp hóa lô áo giáp này.
Như vậy mới có thể phát huy tối đa sức chiến đấu của nhân viên hộ tống, sẽ có lợi hơn nếu chống lại Thổ Phiên.
Đây là chuyện tốt với Kim Phi, cũng như tiêu cục Trấn Viễn.
Nghe có vẻ chậm, nhưng thực chất những ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Kim Phi mà thôi.
Chỉ do dự một hai giây, Kim Phỉ mỉm cười đáp: “Thời gian vội vàng, nên chỉ làm được ba trăm hai mươi bộ”.
“Dù hơi ít, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì”-
Cửu công chúa đứng dậy cung kính nói: “Tiếp theo, tài sản và mạng sống của Vũ Dương đều nhờ vào tiên sinh”.
“Đây là vinh dự của ta, cảm ơn điện hạ đã tin tưởng”. Kim Phỉ đưa tay, đỡ Cửu công chúa lên.
Sau bữa sáng, doanh trại sau núi làng Tây Hà trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Nhân viên hộ tống cả nam lẫn nữ từ khắp
nơi tập trung tại giáo trường, do Trương Lăng sắp xếp người tiến hành sắp xếp.
Trong kho hàng sau núi, Kim Phỉ dẫn Đại Lưu đến hang đá cuối cùng, lấy ra một chiếc rương gỗ, mang đến phòng chỉ huy tác chiến.
Rương gỗ được mở ra, bên trong là vài bộ áo giáp.
Kim Phỉ lấy khung gỗ, ra hiệu cho Đại Lưu để áo giáp lên.
“Tiên sinh, bộ áo giáp này có kín quá không?”
Khánh Mộ Lam đi vòng quanh bộ áo giáp, khen ngợi.
Trong mắt Cửu công chúa cũng thoáng qua tỉa tò mò.
Cô ấy cũng được coi là có kiến thức rộng, nhưng đây là lần đầu tiên thấy áo giáp như vậy.
Áo giáp hiện tại của Đại Khang chủ yếu vẫn là áo giáp da, có tấm chắn bằng sắt đặt ở những vị trí quan trọng như trái tim.
Tướng quân có tiền sẽ mặc áo giáp khóa, giống như giáp vàng lụa mềm mà Kim Phỉ cướp được của ông cả trên núi Thiết Quán.
Một số binh sĩ vẫn mặc áo giáp da, áo giáp
tre.
Mà áo giáp Kìm Phỉ chế tạo lại có màu đen làm chủ đạo, không chỉ mũ sắt, giáp ngực, ngay cả giáp chân, giáp tay, thậm chí cả găng tay và giày đêu được làm bằng sắt.
Mũ sắt còn có mặt nạ che mặt.
Có thể nói, mặc bộ áo giáp này, cả người sẽ bị bọc trong sắt thép.
“Cái này gọi là bản giáp, khỉ mặc bộ giáp này không cần cầm khiên”. Kim Phỉ nói.
Bản giáp được các thợ thủ công phương Tây phát minh vào thế kỷ 15, vì khả năng phòng thủ vượt trội nên nó đã phổ biến trên chiến trường hàng trăm năm, nhưng phải đến khi xuất hiện súng ống, nó mới dần bắt đầu biến mất.
“Bản giáp?” Cửu công chúa bước tới, chạm vào áo giáp và hỏi: “Có bền không?”
“Điện hạ có thể để Thấm Nhi cô nương thử’. Kim Phi tự tin nói.
“Được”. Cửu công chúa nhìn Thấm Nhi nói: “Thử xem sao”.
“Dạ!”
Thấm Nhỉ đồng ý, tháo chiếc nỏ trên thắt lưng của Đại Lưu.
Trong thời gian ở làng Tây Hà, Thấm Nhỉ đã bắn nỏ rất thành thạo.
Lên dây lưu loát, sau đó bóp cò nhắm vào bản giáp.
Keng!
Mũi tên bắn vào trên ngực giáp, sau đó bắn ra.
Với khoảng cách gần như vậy, có thể bắn thủng cánh cửa, nhưng mũi tên chỉ đề lại một vết lõm nhỏ trên ngực giáp mà thôi.
Thấm Nhỉ ném nỏ cho Đại Lưu, nhân lúc Đại Lưu đưa tay ra bắt, cô ấy rút kiếm bên hông Đại Lưu, chém thẳnq vào bản qỉáp.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 442 Quà đáp lễ của cửu công chúa"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com