NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 446 Dẫn dụ kẻ địch

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 446 Dẫn dụ kẻ địch
Prev
Next

Chương 446: Dẫn dụ kẻ địch
“Kỵ binh Thổ Phiên hả?1′
Kim Phỉ suy nghĩ fôỉ liếc nhìn Trương Lương: “Lương huynh, huynh xử lý đi!”
Kể từ khi quyết định huâh luyện Trương Lương, Kim Phi đã sẵn sàng giao đoàn đội cho Trương Lương.
Vừa hay đây là một cơ hội tốt, để xem năng lực của Trương Lương như thế nào.
Trương Lương hiểu suy nghĩ của Kim Phi, không từ chối, bước tới hỏi: “Có bao nhiêu người? Họ đang đi về hướng nào? Đã phát hiện ra chúng ta chưa?”
“Khoảng ba mươi người đang tiến về phía chúng ta, bọn họ đều mang theo một đống vật tư lộn xộn, tốc độ hành quân không nhanh, chắc là chưa phát hiện ra chúng ta, còn đang cướp bóc ở gần đây, sắp đi ngang qua chỗ này”, lính trinh sát trả lờỉ.
“Ba mươi người…” Trương Lương xoa cằm, chìm trong suy nghĩ.
Đối thủ chỉ có ba mươi người, có thể dễ dàng bị tiêu diệt.
Nhưng như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Thổ Phiên, nếu đối phương phái quân
chủ lực đi cướp giết thì kế hoạch của họ sẽ bị hủy hoại.
Nhưng nếu không giết, hai bên sẽ sớm gặp nhau, kết quả vẫn như cũ.
“Hầu Tử, dẫn theo hai người, dẫn dụ bọn chúng đi!”
Trương Lương suy nghĩ một lúc đưa ra quyết định.
“Rõ!”, Hầu Tử ở nhà dưỡng thương mấy tháng, ánh mắt sáng ngời hỏi: “Lương huynh, ta có thể giết bọn họ không?”
“Chỉ cần đừng để bọn chúng bắt được thóp, tìm ra chúng ta thì ngươi muốn làm gì cứ làm”.
“Hiểu rồi ạ!” Hầu Tử vẫy tay hét lên: “Cẩu Tử, Lư Oa, thay quần áo đi theo ta!”
“Vâng!” Hai nhân viên hộ tống đáp lời, đi theo Hầu Tử đến sân đập lúa ở cổng làng.
“Mọi người, bọn ta sắp đỉ giết người Thổ Phiên trả thù cho mọi người đây. Đắc tội fôi”.
Ba người cúi lạy những người dân bị sát hại, mỗi người cởi một bộ quần áo trên thi thể.
Bọn họ không cưỡi ngựa, thanh đao được thay thế bằng một chiếc rìu thông thường, sau
đó đi vào rừng.
“Truyền lệnh xuống dưới bảo mọi người vào làng ẩn náu, đợi mấy người Hầu Tử dụ người Thổ Phiên đỉ rồi mới lên đường”.
Trương Lương lại nói với cấp phó Ngưu Bôn.
“Rõ!” Ngưu Bôn đáp lời, dắt ngựa đi về phía sau.
Những nhân viên hộ tống ngay lập tức tiến vào ngôi làng trống một cách có trật tự.
Kim Phỉ và Cửu công chúa nhìn nhau, đều rất hài lòng với sự sắp xếp của Trương Lương.
Trong tình huống này, không thể tránh người Thổ Phiên được nữa, giết chúng sẽ gây ra vô số rắc rối.
Quả thật sự dẫn dụ chúng đi là cách tốt nhất.
Mấy người Hầu Tử chạy haỉ dặm dọc theo khu rừng, quả nhiên họ nhìn thấy một đội kỵ bỉnh Thổ Phiên.
Ba mươi người ba mươi con ngựa, trên người mỗi người đều có vết máu khô.
Trên lưng ngựa còn chất đầy những thứ lộn xộn.
Có bao đựng lương thực, có gà vịt.
Thậm chí còn có một người đàn ông vác theo một nửa con heo lớn.
Vừa nhìn đã biết đây đều là những thứ cướp được của dân chúng.
Người Thổ Phiên không vội vàng mà chỉ thong thả bước về phía trước.
Khi đi qua một khu rừng nhỏ, một tên kỵ bỉnh Thổ Phiên đang đi ở cuối đường chợt nhận thấy cỏ ven đường lay động, vội dừng ngựa lại.
“Sao vậy?” Người đồng hành phía trước quay lại hỏi.
“Không có gì, cỏ lay động một chút, có lẽ là nơi ẩn giấu của một con thỏ rừng”.
Tên kỵ bỉnh Thổ Phiên cuối cùng cầm theo cung tên, mỉm cười: “Các huynh đi trước, ta đi săn thỏ, sau đó sẽ đuổi theo các huynh”.
Người đồng hành nhìn vào đám cỏ, thấy cỏ chỉ cao chưa đến nửa mét, hoàn toàn không thể có người ẩn nấp nên không quan tâm lắm, tiếp tục đi về phía trước.
Tên kỵ bỉnh Thổ Phiên nhảy xuống ngựa, giương cung lắp mũi tên rồi đi về phía bãi cỏ.
Khi đến rìa bãi cỏ, tên kỵ bình Thổ Phiên
vẫn đang thắc mắc tại sao con thỏ vẫn chưa bị dọa sợ thì bất ngờ nhìn thấy một nắm cỏ dại bị dây thừng buộc vào rê.
Tên kỵ binh Thổ Phiên ngay lập tức nhận ra mình đã bị Lư Oa.
Lúc hắn nhắm cung tên của mình sang hướng khác, Hầu Tử đột nhiên lao ra khỏi bụi rậm bên kia đường.
Tên kỵ binh Thổ Phiên nghe thấy chuyển động phía sau, vừa quay người lại đã nhìn thấy một cái rìu vụt qua.
Một cảm giác lạnh lẽo xuất hiện trên cổ hắn, sau đó thế giới của hắn chìm vào bóng tối.
Hầu Tử kéo dây cương quay ngựa lại.
Anh ta nhặt cung tên của tên kỵ binh Thổ Phiên, rồi bắn một mũi tên về phía sau.
Một tên kỵ binh Thổ Phiên ngã ngựa, ôm cổ giãy giụa vài Lân trước khi chết.
“Phỉ!”
Hầu Tử khạc nhổ nước bọt vào xác chết trên mặt đất, sau đó lên ngựa bỏ chạy.
“Là thợ săn đến từ Đại Khang!”
Thủ lĩnh của đám người Thổ Phiên nhìn thấy Hầu Tử mặc quần áo rách rưới lập tức
tưởng anh ta là một thợ săn sống gần đó.
Thổ Phiên ngày nay vẫn còn sống trong thời đại bộ lạc, chủ trương võ lực, còn dã man hơn người Đảng Hạng và Khiết Đan.
Sau khi xâm phạm lãnh thổ Đại Khang, những nơi họ đỉ qua về cơ bản không còn người sống sót.
Rất nhiều thợ săn buổi sáng vào núi săn, buổi tối trở về, cả làng đều đã bị tàn sát, đương nhiên thợ săn rất căm hận bọn chúng.
Đây không phải là lần đầu tiên chúng gặp phải tình huống này.
“Đuổi theo hắn cho ta!1′, tiểu đội trưởng Thổ Phiên tức giận hét lớn, vung đao lên: irTa phải lột da hắn treo ở đây!1′
Đường mòn quá hẹp, khi kỵ binh Thổ Phiên loạng choạng quay đầu ngựa thì Hầu Tử đã chạy xa vài trăm mét.
Tiểu đội trưởng Thổ Phiên giơ roi quất mạnh vào mông ngựa khiến ngựa lao chạy như điên.
Nhiều tên Thổ Phiên vừa đuổi theo vừa bắn tên.
Đáng tiếc khoảng cách mấy trăm mét, bọn họ lại cưỡi ngựa, cho dù kỹ thuật bắn tên có tốt
đến mấy cũng không thể bắn trúng Hầu Tử.
Hai bên vừa đuổi vừa chạy khoảng cách khá xa.
Sau khỉ tất cả đã chạy xa, cẩu Tử và Lư Oa bước ra từ trong rừng.
“Cứ bỏ đì như thế à?”
Lư Oa cầm trên tay sợi dây thừng buộc cỏ dại, cảm thấy chưa thỏa mãn.
Vừa rồi cỏ rung chuyển là do anh ta kéo.
Theo kế hoạch của họ, Hầu Tử chịu trách nhiệm đánh lạc hướng đội Thổ Phiên.
Trường hợp có người ở lại nhặt xác thì hai người sẽ xử lý những người đó.
Nhưng không ngờ người Thổ Phiên không hề quan tâm đến xác chết của đồng đội mà tất cả đều đuổi theo Hầu Tử.
Cẩu Tử và Lư Oa ở lại cũng chẳng để làm gì-
“Lư Oa, ngươi trở về báo cáo với tiên sinh, đám người Thổ Phiên đã rời đì, ta ở đây canh chừng một thời gian, đảm bảo người Thổ Phiên không quay lại”, cẩu Tử nói.
“Được!”, Lư Oa đáp lời rồi quay trở lại khu rừng.
Trong làng, Kim Phi, Cửu công chúa, Trương Lương và Khánh Mộ Lam đang tụ tập quanh một chiếc bàn gỗ cũ đã cụt một chân, trên bàn có một tấm bản đồ.
“Nơi này cách Tây Xuyên hơn ba mươi dặm, vì sao người Thổ Phiên lại đỉ xa như vậy?” Kim Phi hỏi.
Bình thường, người Thổ Phiên vây quanh phủ Tây Xuyên, cướp bóc nhiều nhất trong bán kính hai mươi dặm, dù sao cách cũng doanh trại quá xa, cho dù bọn họ cưỡi ngựa cũng phải mất nửa ngày mới có thể trở về.
Cũng dễ bị phục kích.
“Hâm Nghiêu ca ca sợ Thổ Phiên cướp bóc. Lúc rời đí, ta đã sắp xếp sơ tán người dân xung quanh, chuẩn bị chiến lược vườn không nhà trống”.
Cửu công chúa nói: “Đoán chừng người dân xung quanh Tây Xuyên đã sơ tán, cho nên người Thổ Phiên chỉ có thể mở rộng phạm vi cướp bóc”.
“Vậy chúng ta phải đi nhanh một chút, nếu không chúng ta có thể sẽ đụng phải người Thổ Phiên”. Kim Phỉ cau mày nói.
“Đại nhân, Lư Oa đã trở lại”. Đại Lưu đi tới
báo cáo.
“Bảo anh ta vào đây”.
“Thưa tiên sinh, thưa đại đội trưởng!1′
Lư Oa là người trong làng, chỉ chào hỏi Kim Phi và Trương Lương, căn bản không dám nhìn Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam.
Kim Phi không thèm để ý tới những chi tiết này, y hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 446 Dẫn dụ kẻ địch"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com