NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 449 Nhẫn nhục sống tạm bợ

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 449 Nhẫn nhục sống tạm bợ
Prev
Next

Chương 449: Nhẫn nhục sống tạm bợ
Lần này Đan Chân lãnh đạo hai mươi ngàn người, kỵ binh đã chiếm một nửa.
Vì tốc độ hành quân, số lượng lương thực mang theo không nhiều.
Nhưng Đan Châu đã có thói quen lấy chiến tranh nuôi chiến tranh từ lâu.
Để lại năm ngàn bộ binh vây khốn núi Mao Nhi, lại tự mình dẫn thêm năm ngàn quân lính bao quanh thành Tây Xuyên, sau đó phái mười ngàn kị binh còn lại ra ngoài cướp bóc.
Trước đây Châu Mục của Tây Xuyên là Khánh Hâm Nghiêu cũng có ý nghĩ như Kim Phỉ, cho rằng dù người Cao Nguyên đánh đến, cũng cần thời gian rất lâu, thậm chí có khả năng còn kéo dài tới tận sang năm.
Chỉ là bọn họ dự tính sai rồi.
Bất kể lúc nào, đánh giặc chính là cược tiền.
Mấy năm nay các bộ lạc Cao Nguyên cứ hỗn chiến liên tục. Mặc dù rèn luyện ra một đám lính dũng mãnh, nhưng cũng tiêu hao quá nhiều tài lực.
Hơn nữa cũng giống với nước Tần thời kì đầu ở kiếp trước của Kim Phi, tuy Gada Zampu
chinh phục được các bộ lạc khác, nhưng các quý tộc và dân chúng những bộ lạc may mắn, vẫn luôn muốn lật đổ Gada Zampu, khôi phục lại bộ lạc ban đầu.
Nhu cầu cấp bách hiện tại của Gada Zampu là có tiền tài vật tư để trùng tu nhà vườn, cũng muốn thông qua cuộc chiến tranh bên ngoài để chuyển hướng mâu thuẫn nội bộ.
Không chỉ Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu muốn khai chiến, Gada thèm muốn Đại Khang cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Chẳng lẽ Gada Zampu không biết những tin đồn về Cửu công chúa là giả sao?
Thật ra ông ta biết, chẳng qua vì muốn tống tiền Đại Khang, nên thuận nước đẩy thuyền thôi.
Để gia tăng lợi thế, ngay từ nửa năm trước, Gada Zampu đã bắt đầu tập trung binh lực ra gần biên giới, lúc chuẩn bị đàm phán thì dùng võ lực để uy hiếp Đại Khang.
Cửu công chúa phái người giả làm thổ phỉ để giết sứ giả của Cao Nguyên, đúng lúc lại để Gada tìm được lí do để xuất binh.
Thời gian năm ngày vừa hết đã lập tức
phái binh xông qua biên giới, lao thẳng tới phủ Tây Xuyên.
Mặc dù Khánh Hâm Nghiêu đã chuẩn bị tâm lí từ sớm, nhưng vẫn bị đánh trở tay không kịp.
Chỉ có thể vừa phái Mạnh Thiên Hải tới núi Mao Nhi ngăn cản, vừa bắt đầu sắp xếp cho dân chúng quanh mình lui về.
Chỉ là thời gian quá vội vàng, hơn nữa nhiều dân chúng không nỡ bỏ lại tài vật trong nhà, không muốn tới phủ thành Tây Xuyên để tránh nạn.
Những người này tới gần, dều bị kị binh của Gada coi như nô lệ bắn chết, bắt đưa về doanh trại giam giữ.
ở nơi khá xa cũng bị tàn sát.
Chỉ trong nửa tháng, mười vạn kị bỉnh của Gada Zampu lấy thành Tây Xuyên làm trung tâm, quét sạch phạm vi ba mươi dặm, cướp bóc rất nhiều lương thực và tài vật, cũng đủ cho hai mươi vạn người ăn một thời gian.
Vật tư đầy đủ, Gada cũng yên tâm rồi.
Giữa trưa cùng ngày khỉ đội ngũ tập trung, Gada lập tức phái người tới cửa bắc của phủ Tây Xuyên để mắng mỏ khiêu chiến.
Nếu so sánh về chuyện mắng chửi người, ở bộ lạc Cao Nguyên có ai mắng thắng quan văn Đại Khang được chứ?
Khánh Hâm Nghiêu phái Thiên Đoàn ra mắng chiến, người nào cũng miệng lưỡi lanh lợi, giọng nói vang dội to lớn, hơn nữa Kim Phi còn cung cấp loa sắt lá, mắng cho người Cao Nguyên mà Gada phái ra không dám ngang đầu lên.
Gada thấy mắng không thắng, thẳng thừng hạ lệnh tấn công thành.
Chẳng mấy chốc, đất trống ở phía bắc của phủ thành Tây Xuyên, đã xuất hiện đám người đông đảo.
Nhưng trong đó chỉ có một phần là người Cao Nguyên, phần còn lạỉ đều là dân chúng Đại Khang ở xung quanh tới cướp bóc.
Đây cũng là thủ đoạn mà Gada hay dùng khi chinh chiến các bộ lạc khác.
Lúc vừa mới bắt đầu tấn công thành, quân bảo vệ thành cũng đã chuẩn bị đầy đủ nhất, sĩ khí tràn đầy nhất.
Phái người tấn công trực tiếp, đương nhiên bị tổn thất nghiêm trọng.
Mỗi khi tới lúc này, Gada sẽ ra lệnh cho
binh lính cướp bóc dân chúng xung quanh thành trì, dùng người dân để làm tiêu hao vật tư trong thành, cũng tiêu hao sĩ khí của bỉnh lính thủ thành.
Đây cũng là một cú đả kích lớn vào niềm tin của những tướng lĩnh thủ thành.
Lúc này Khánh Hâm Nghiêu đứng trên tường thành, giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Trong đám người dưới thành, 90% là dân chúng của Đại Khang, thậm chí trong hàng đầu tiên của đám người, Khánh Hâm Nghiêu còn nhìn thấy một người mình quen biết.
Người này tên là Chu Du Đạt, là dân làng nhanh nhẹn ở phía tây của thành Tây Xuyên, tổ tiên từng có hai huyện lệnh.
Bản thân Chu Du Đạt cũng cực kì thông minh, từ nhỏ đã đọc đủ loại sách, mười lăm tuổi thi đạt tú tài, đầu hai mươi tuổỉ đã đậu cử nhân, là người tài nổi danh của Tây Xuyên.
Hơn nữa gia cảnh khá giả, là vị hôn phu hoàn mỹ trong lòng không biết bao nhiêu cô nương.
ở thời phong kiến, tú tài được coi là người có công danh trong người, lên công đường không cần quỳ.
So với nhận thức của nhiều người hiện đại, tú tài rất khó thi đậu, có những người đọc sách mười mấy năm, cũng không thỉ đạt tú tài.
Trúng cử nhân càng khó.
Rất nhiều tú tài mãi cho đến khi chết già, cũng không thi đậu cử nhân.
Hai mươi tuổi đầu đã trúng cử nhân, chỉ với điểm này, Chu Du Đạt chắc chắn đã vượt qua đa số bạn bè cùng trang lứa ở Đại Khang.
Nếu tất cả đêu thuận lợi, thành tựu trong cuộc đời này của Chu Du Đạt, rất có thể sẽ vượt qua hai vị huyện lệnh tổ tiên nhà hắn.
Mặc dù bây giờ vẫn chưa làm quan, nhưng có danh tiếng rất lớn ở Tây Xuyên.
Nếu không một châu mục như Khánh Hâm Nghiêu, cũng sẽ không biết hắn.
Vốn dĩ là một thế hệ người tài có tương lai xán lạn, lúc này lại giống như cái xác không hồn, dưới sự đánh đập của kị binh, chết lặng đi về tường thành Tây Xuyên.
Thật ra nhà họ Chu đã nhận được thông báo của Khánh Hâm Nghiên tử lâu, nhưng nửa tháng trước Chu Du Đạt đã ra ngoài thăm bạn.
Phụ thân già làm chủ trong nhà sợ con trai quay về không tìm thấy người nhà, nên không
rút lui trước.
Chờ Chu Du Đạt nhận được tin tức chạy về nhà thì đã muộn rồi.
Ngày đó, chính mắt Chu Du Đạt nhìn thấy mấy đứa con nhỏ tuổi, bị cây thương dài của kị bỉnh đâm xuyên qua bụng, giơ lên cao như chơi trò chơi.
Chính mắt nhìn thấy kị binh cưỡng hiếp thê nữ nô tỳ của hắn ở trong sân.
Chính mắt nhìn thấy kị binh chặt đầu của phụ thân hắn, một chân đá đến tường viện…
Giây phút đó, Chu Du Đạt cảm thấy đã bước tới địa ngục.
Dù là người yếu đuối, cũng không chịu nổi đả kích như vậy.
Chu Du Đạt quên mất sống chết, gào hét đâm về phía kị binh.
Nhưng hắn chỉ là người đọc sách, làm sao đấu lại kị binh có kinh nghiệm trên sa trường.
Còn chưa tới gần, đã bị vướng té ngã, sau đó bị đánh vào đầu, hôn mê ngất xỉu.
Mãi cho tới lúc té xỉu, Chu Du Đạt cũng không biết là ai đánh đầu mình, cũng không biết là cái gì đập.
Chờ hắn tỉnh lại, đã bị kị binh kéo tới cửa
thôn.
Giống với hắn, còn có những dân chúng khác trong thôn.
Nhớ tớỉ tình cảnh lúc trước, ý nghĩ đầu tiên sau khi Chu Du Đạt tỉnh lại là liều mạng với kị bỉnh, nhưng lại bị mẫu thân và thê thiếp ôm chặt lấy.
“Đạt Nhi, cha con và đám người Quân Nhỉ đã chết, nhà họ Chu chỉ còn lại một người duy nhất là con, xem như mẹ xỉn con, cho dù như thế nào, con cũng phải sống sót, không thể chặt đứt hương khói của nhà họ Chu được!”
Thời phong kiến, chuyện kế thừa gia tộc là quan niệm đã ìn sâu trong xương cốt của dân chúng.
Là hào môn vọng tộc, quan niệm này trong nhà họ Chu càng sâu hơn.
Thời ông nội của Chu Du Đạt, trong nhà từng gặp một trận hỏa hoạn, một đám nam nhân bị thiêu cháy chỉ còn lại mình ông nội của hẳn.
Bởi vì hỏa hoạn tổn thương cơ thể, cả đời vất vả cần cù cày cấy, cũng chỉ sinh được một đứa con là phụ thân của Chu Du Đạt.
Phụ thân của Chu Du Đạt từ nhỏ đã bị cưng chiều thành tên ăn chơi trác táng, sau khi mười mấy tuổi thành thân sinh ra Chu Du Đạt, nám đó do đi dạo thanh lâu dính bệnh hoa liễu, dù cuối cùng cố gắng điều trị, vẫn đánh mất khả năng sinh dục.
Có bài học khốn khổ trên người mình, phụ thân không cho phép Chu Du Đạt đi thanh lâu, hơn nữa bắt đầu từ 16 tuổi, trong thời gian mấy năm cướp liên tiếp sáu thê thiếp cho hắn, sinh bốn con trai và ba con gái.
Ai cũng thấy nhà họ Chu có con nối dõi, con cháu thịnh vượng.
Nhưng bây giờ, tất cả con cái của hắn đêu bị kị binh giết chết.
Phụ thân cũng bị giết.
Nhà họ Chu chỉ còn lại một đứa con trai là hắn.
Vì kéo dài dòng dõi, Chu Du Đạt chỉ có thể nhẫn nhục sốnq tạm bợ.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 449 Nhẫn nhục sống tạm bợ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com