NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 493 Giang sơn này định sẩn là của ngươi

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 493 Giang sơn này định sẩn là của ngươi
Prev
Next

Chương 493: Giang sơn này định sẩn là của ngươi
“Đương nhiên không phải, ta đến là xỉn điện hạ giơ cao đánh khẽ, tha cho Đan Châu một mạng”.
Vu Triết cúi người hành lễ với Cửu còng chúa.
Mọi người trong lều đều nhìn Vu Triết như một kẻ điên.
Trong đầu người này đã nghĩ gì vậy?
Cửu công chúa đã huy động quân đội phát động cuộc chiến tranh này sao có thể vì một lời nói của ông ta mà tha cho Đan Châu chú?
Dù mối quan hệ giữa hai người có tốt đến đâu thì điều đó cũng không thể xảy ra được.
Huống chỉ Kim Phỉ có thể nhìn ra được, mối quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết đến như vậy.
Quả nhiên, Cửu công chúa cười khẩy nói: “Vu thái phó, ông nghĩ có thể được sao?”
“Đương nhiên ta biết không thể bảo điện hạ thả người vô ích”. Vu Triết nói: “Một ngàn ngựa chiến đổi lấy một mạng của Đan Châu, những binh lính khác, mỗi người đổi một con
ngựa chiến, điện hạ thấy thế nào?”
ở cao nguyên và thảo nguyên, việc trao đổi ngựa chiến, gia súc và cừu lấy tù nhân là điều rất phổ biến.
Đan Châu đã đi theo chiến đấu cùng Gada trong nhiều năm, trong tay đã tích lũy được vô số gia súc và cừu, cũng như hàng chục ngàn con ngựa chỉêh.
Là một trong những người giàu nhất ở Thổ Phiên.
Kim Phỉ hiểu rất rõ ham muốn với ngựa chiến của Cửu công chúa.
Lúc này trong doanh trại Thổ Phiên chắc chắn vẫn còn có hàng ngàn binh lính, chỉ cần Cửu công chúa gật đầu, cô ấy có thể đổi được hàng ngàn con ngựa chiến.
Cái giá chỉ là thả cho một vị tướng quân bại trận đưa quân rời đi mà thôi.
Kim Phỉ cũng không chắc liệu Cửu công chúa có đồng ý hay không.
Kết quả Cửu công chúa không do dự mà lắc đầu: “Không được!”
“Điện hạ lo lắng Đan Châu không trả được hay sao?”
Vu Triết nói: “Nếu là như vậy, ta có thể phái người về cao nguyên dắt ngựa chiến đưa đến bờ sông Kim Mã trước, sau khi điện hạ kiểm tra xong thì mới thả người, điện hạ thấy thế nào?”
“Không được!” Cửu công chúa vẫn lắc đầu.
“Điện hạ, ta đoán bệ hạ vẫn chưa biết cuộc chiến tranh lần này đúng không?”
Vu Triết tiếp tục khuyên nhủ: “Với mức độ đấu tranh các phái ở triều đình Đại Khang, dù có thắng thì trong triều cũng sẽ có rất nhiều lời chỉ trích. Nếu như đại vương Gada tiếp tục phái một quân đội khác đến tiếp tục tấn công thì ta nghĩ áp lực của điện hạ nhất định sẽ lớn hơn nữa nhỉ?”
“Vu Triết, ông đang uy hiếp bổn cung sao?”
Ánh mắt của Cửu công chúa trở nên sắc bén.
“Ta không phải đang uy hiếp điện hạ, mà là đang nói sự thật”.
Vu Triết nói: “Đan Châu đã cùng chinh chiến với Gada trong nhiều nám, mặc dù là quân thần, nhưng thân thiết như anh em. Nếu như điện hạ giết chết Đan Châu, Gada nhất định sẽ phái một đội quân lớn để báo thù cho gã! Hơn nữa, lần sau sẽ không chỉ có hai mươi
nghìn người đâu”.
‘Vậy thì bảo ông ta đến đi, bổn cũng có thể đánh lùi Đan Châu, thì sẽ có thể tiếp tục đánh lùỉ Gada!”
Cửu công chúa kiêu ngạo nói.
“Điện hạ vẫn bướng bỉnh như khi còn nhỏ”. Vu Triết lắc đầu: “Người vẫn còn nhớ những gì ta đã dạy khỉ còn nhỏ không? Cứng rắn quá thì dễ chết!”
Nói xong ông ta nhìn lướt qua đám người, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Kim Phi.
Đôi mắt ông ta chợt nheo lại, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Vị này chính là Kim tiên sình sao? Quả nhiên là phong thái hiên ngang, tuổi trẻ tàỉ cao!”
Vu Triết nói: “Nghe nói điện hạ rất tin tưởng tiên sinh, tiên sinh hãy giúp ta thuyết phục điện hạ đi. Chỉ cần cô ấy chịu tha cho Đan Châu một mạng, áp lực trong triều cũng sẽ ít hơn nhiều, Đại Khang ít nhất sẽ có thể có được mười năm thái bình, đốỉ với tất cả mọi người đều tốt, tại sao cứ phải gây chiến với nhau làm gì?”
“Không hổ là người từng làm thái phó, quả nhiên là biết cách nói chuyện, đen cũng có thể
nói thành trắng được!”
Kim Phỉ cười khẩy nói: “Nếu không phải là các ông đánh đến biên giới, thì sao lại có cuộc chiến này chứ?”
“Đan Châu tàn sát người của ta, có ý định giết hại Đại Khang ta, bổn cung phải giết chết gã!” Cửu công chúa nói: “Vu thái phó, mời trở về đi!”
“Mười nghìn ngựa chiến, thế nào?” Vu Triết vẫn không chịu bỏ cuộc.
Kết quả Cửu công chúa không trả lời ông ta.
“Hai mươi nghìn con ngựa, đều là ngựa tốt thượng đẳng, điện hạ có thể thành lập bốn đội kỵ bỉnh rồi!” Vu Triết nói.
“Ném ra ngoài!”
Cửu công chúa lạnh lùng hét lên.
Cô ấy động lòng rồi.
Khi Vu Triết nói đến mười nghìn con ngựa chiến, cô ấy đã động lòng.
Cô ấy sợ nếu Vu Triết tiếp tục nói, cô ấy sẽ không nhẫn nhịn được mà đồng ý mất.
Thấm Nhỉ không nói nhiều lời, đưa tay nắm lấy cổ áo của Vu Triết.
“Điện hạ không cần tiễn, ta tự biết đi!”
Vu Triết xua tay, quay người rời đi.
Khi Vu Triết đi ngang qua Kim Phi, ông ta đột nhiên cúi xuống cúi người xuống và thì thầm vào tai Kim Phỉ: “Kim Phi, vận mệnh của Đại Khang đã tận, Trần Văn Nhi không thể cứu vãn được đâu!”
Giữa lông mày và mắt của ngươi có tướng Thiên Nhân, đỉnh đầu có mây tím lượn lờ, so với Hoàng đế chó má Trần Cát kia thì đất nước này được định sẵn là của ngươi.
Nếu như ngươi thực sự thương hại cho bách tính thì nên tranh thủ tạo phản sớm đi!”
Vu Triết nói rất nhanh, âm giọng rất thấp nhưng Kim Phi vẫn nghe rất rõ ràng.
Nói xong, ông ta xoay người rời đi, để lại một mình Kim Phi ngơ ngác.
Y ăn dưa đến mức ăn cả vỏ rồi sao, dù thế nào cũng không ngờ rằng quả dưa lớn nhất lại đập lên đầu mình.
Nếu như là trước kia, y nhất định sẽ cười nhạo lời nói của Vu Triết, tướng Thiên Nhân, mây tím gì chứ gì chứ, lừa quỷ sao?
Thầy tướng số cũng không dùng đến chiêu này lừa người nữa.
Nhưng bây giờ Kim Phi không dám chắc như vậy.
Chuyện như xuyên không mà y cũng đã làm được rồi, còn có gì không thể được nữa chứ?
Hơn nữa y thực sự đã từng có ý nỉệm tạo phản, chỉ là y cảm thấy mình không có tư cách thống trị thiên hạ, vả lại làm hoàng đế quá mệt mỏi, nên y đè nén suy nghĩ này xuống thôi.
Đương nhiên, cũng có khả năng Vu Triết là một cao thủ tâm lý, giỏi đoán lòng người, thông qua biểu hiện thường ngày của Kim Phỉ, có thể suy ra tính cách của y, cộng thêm kỹ năng chế tạo mà Kim Phi thể hiện ra nên cố ý xúi giục.
Vu Triết bị tịch thu tài sản, chắc chắn rất hận Đại Khang, hận Trần Cát.
Nếu xúi giục thành công, Kim Phi sẽ tạo phản, với quy mô hiện tại của tiêu cục Trấn Viễn và khả năng kiếm tiền của thương hội Kim Xuyên, cho dù không thể lật đổ Đại Khang, cũng đủ để khiến Trần Cát đau đầu.
Nếu thất bại, y cũng không tổn thất gì.
Khỉ Kim Phi đang suy nghĩ thì thấy Khánh Mộ Lam đi tớỉ tò mò hỏi: “Tiên sinh, ông ta nói gì với tiên sinh vậy?”
Vừa rồi Vu Triết nói, câu nào cũng dều là khuyên Kim Phi tạo phản, chưa kể Kim Phỉ tạm thời không có ý tạo phản, cho dù có, chắc chắn cũng không thể nói với người ngoài được.
Vì they thản nhiên nói: “ông ta nói muốn ta giúp đỡ thuyết phục điện hạ, nếu như thành công, ông ta đồng ý tặng ta một ngàn con ngựa chiến làm quà tạ lễ, còn nói là trên đỉnh đầu ta có sắc đen chó chết gì đó, bảo ta cẩn thận với những rắc rối gần đây”.
“Lúc còn nhỏ ta còn tưởng rằng lão già này đoan chính, không ngờ ông ta cũng không thành thật”. Khánh Mộ Lam phàn nàn nói: “Đã đến lúc này rồi, vẫn còn đùa bỡn nói mò”.
“Ông ta đùa bỡn thì đùa bỡn, ta cũng đâu có chọc tức ông ta, chửi ta làm gì chứ?”
Kim Phi giả vờ tức giận, đi về phía Đại Lưu nói: “Đi bắt lão già đó về đây, ta muốn hỏi ông ta làm thế nào nhìn ra được sắc đen trên đầu ta!”
Nói xong y ngẩng đầu lên nhìn đỉnh đầu mình: “Các ngươi nhìn thấy sắc đen trên đầu ta không?”
“Sắc đen thì không thây, sắc xanh…”
Khánh Mộ Lam từng nghe Kim Phi kể câu
chuyện bị cắm sừng, đang chuẩn bị trêu chọc y, thì lại nhìn thấy Kim Phỉ cầm tách trà lên.
Cô ấy bị dọa sợ đến mức vội vàng đổi lời nói: “Sắc xanh đương nhiên là cũng không có rồi, chỉ có sắc hồng, chứng tỏ tiên sinh ngày rất có vận đào hoa, sau khỉ về nhất định sẽ làm tân lang mỗi đêm, ba năm hai đứa, được chưa!”
“Đại cô nương, nói chuyện cũng không biết xấu hổ nhỉ!”
Lúc này Kim Phi mới đặt tách trà xuống.
Y cảm thấy trong lều hơi yên tĩnh nên nghỉ hoặc quay đầu lại.
Lúc này y mới phát hiện ra, vẻ mặt của Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu dều rất nqhỉêm túc.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 493 Giang sơn này định sẩn là của ngươi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com