NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 497 Lửa giận lấn át

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 497 Lửa giận lấn át
Prev
Next

Chương 497: Lửa giận lấn át
Cửu công chúa và Kim Phỉ có thề thuận lợi đổi được ngựa chiến từ tay của người dân, Chu Du Đạt là người có công lớn nhất.
Vì Hàn Phong đã đồng ý đổi năm lượng bạc lấy một con ngựa, kết quả khi đến mương Lão Quát, người của thương hội lại nói muốn dùng lương thực và vải vóc để đổi.
Kim Phỉ rất nổi tiếng ở Kim Xuyên và kỉnh thành. Nhưng ở Tây Xuyên lại có rất ít người biết đến.
Suy nghĩ đầu tiên của mọi người là Hàn Phong đã lừa bọn họ.
May mà có Chu Du Đạt đứng ra đảm bảo.
Người dân không tin thương hội Kim Xuyên, thậm chí còn không tin Cửu công chúa. Nhưng bọn họ gần như đều biết đến danh tiếng tốt của nhà họ Chu.
Chu Du Đạt lấy nhà cũ và ruộng đất của mình ra để bảo đảm cho Kim Phỉ và Cửu công chúa, người dân mớì đồng ý trao đổi.
Nghe nói Chu Du Đạt gần đây rất bận rộn. Sự xuất hiện của hắn ở đây, khiến cho Kim Phỉ có phần bất ngờ.
Đang định qua bên đó chào hỏi Chu Du
Đạt, thì công tử ăn mặc lộng lẫy dẫn cận vệ chặn Kim Phỉ lại.
“Ngươi chính là Nam tước Thanh Thủy Kim Phi đúng không? Còn rất phô trương đấy!”
Công tử ăn mặc lộng lẫy liếc nhìn đội nhân viên hộ tống ở phía sau, trong mắt tràn đầy sự khinh thường: “Sao, tiêu cục Trấn Viễn các ngươi còn muốn ra tay với ta sao?”
Mặc dù tên này ăn chơi ngang ngược, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc. Lời đầu tiên chính là định nghĩa thân phận của Kim Phi là một tiêu cục.
Tiêu cục là tổ chức dân gian trong khỉ đó quân Hùng Vũ lại là quân đội chính thức. Theo luật lệ của Đại Khang, nếu bên phía quân đội cần, thì có quyền trưng dụng vật tư của người dân.
Bao gồm cả tiêu cục.
Bằng cách này, hắn ta đã tìm ra được một lý do chính đáng cho sự ăn cướp trắng trợn của mình.
Dựa vào danh nghĩa này, cho dù chiến đội áo giáp đen của Kim Phi có lợi hại đến đâu, cũng không dám ra tay với hắn ta. Nếu không sẽ bằng nghĩa với tạo phản.
Đây cũng chính là lý do khiến cho Tiết Hành Lư có tự tin dám tới dốc Đại Mãng kiếm chuyện.
Thấy Kim Phỉ không để ý tới mình, Tiết Hành Phi có phần tức giận nói: “Quân Hùng Vũ chúng ta có nhiệm vụ, cần ngựa chiến. Những ngựa chiến này được bọn ta trưng dụng cả rồi! Ngươi cho người đi chuẩn bị cỏ cho ngựa chiến, phải chuẩn bị ít nhất trong vòng một tháng!”
Dứt lời, Cửu công chúa ở phía sau lập tức phẫn nộ: “Tiết Hành Lư, ngươi đừng có mà quá đáng!”
Đã cướp trắng trợn ngựa chiến thì thôi đi, lại còn bắt Kim Phỉ đi chuẩn bị cỏ.
Làm như vậy thì chẳng khác nào đi ngủ với vợ của người khác, còn yêu cầu người ta chuẩn bị giường, đứng ở bên cạnh quạt.
Đây đã không còn là khiêu khích nữa rồi, rõ ràng là đang làm nhục Kim Phi.
“Ôi, công chúa điện hạ cũng ở đây à?”
Tiết Hành Lư giả bộ như lúc này mới nhìn thấy Cửu công chúa, tùy tiện chắp tay một cái, xem như chào hỏi.
Kim Phi đoán không sai, Tiết Hành Lư quả thực không coi Cửu công chúa ra gì.
Khi còn ở kinh thành, nhiều người đều lấy Cửu công chúa ra để so sánh với Hoàng Thái tử.
Cửu công chúa muốn năng lực có năng lực, muốn thủ đoạn có thủ đoạn. Hào quang của Hoàng Thái tử đều bị cô ấy che lấp hết rồỉ.
Rất nhiều đại thần còn lén nói rằng Thái tử đến cả đàn bà cũng không bằng. So với Cửu công chúa thì quá mức tầm thường.
Họa vô đơn chí là vậy, mấy năm trước Hoàng Thái tử còn dẫn mấy tên công tử đi thanh lâu làm loạn, bị người ta nhận ra.
Đường đường là Thái tử, vậy mà lại dạo chơi ở chốn thanh lâu, cảnh tượng lại còn vô cùng kinh khủng…
Việc này rất nhanh đã trở thành chủ đề nóng ở kinh thành, thể diện hoàng thất mất sạch.
Trần Cát vì thế mà nổi trận lôi đình, không chỉ cấm túc Thái tử ba tháng, mà còn đuổi hết mấy tên công tử đỉ cùng Thái tử tới thanh lâu ra khỏi kinh thành.
Thái tử bèn nhân cơ hội đó sắp xếp Tiết Hành Lư tới Tây Xuyên.
Tây Xuyên vốn là địa bàn của nhà họ
Khánh, mà nhà họ Khánh lại qua lại thân thiết với Tam hoàng tử.
Không hề nói rằng Thái tử nhất định là người kế thừa hoàng vị.
Sau khi chuyện ở thanh lâu xảy ra, đã có không ít đại thần thượng tấu lên Hoàng Đế. Nói Thái tử vô đức, yêu cầu phế truất ngôi vị, lập lại Thái tử.
Tam hoàng tử chính là đối thủ lớn nhất của hắn.
Thái tử phái Tiết Hành Lư tới Tây Xuyên, thực ra cũng không có mục đích gì. Chỉ là để tới để giám sát Khánh Hâm Nghiêu, thuận tiện phá đám anh ta mà thôi.
Khánh Hâm Nghiêu là quan đứng đầu Tây Xuyên. Là cây trụ cột lớn nhất của nhà họ Khánh ngoài trừ Khánh quốc công.
Nếu có thể tìm cơ hội hạ gục được Khánh Hâm Nghiêu, thì đối với nhà họ Khánh mà nói chính là một cú đả kích vò cùng nặng nề.
Đáng tiếc Khánh Hâm Nghiêu chưa bao giờ cho hắn ta cơ hội.
Hắn ta giám sát Khánh Hâm Nghiêu. Khánh Hâm Nghiêu cũng cho người để mắt tới hắn ta.
Nhưng Tiết Hành Lư chỉ là một tên công tử ở nơi khác đến, nào có phải là đối thủ của đại quan biên cương như Khánh Hâm Nghiêu đâu chứ?
Hắn ta đã hai lần bị Khánh Hâm Nghiêu nắm được thóp, lập tức muốn chém hắn ta. Nhà họ Tiết đã tốn không biết bao nhiêu tiền mới bảo vệ được hắn ta.
Sau đó, Tiết Hành Lư đã rút ra được bài học, không còn dám gây chuyện với Khánh Hâm Nghiêu nữa. Chỉ lặng lẽ quan sát.
Cứ như vậy, Khánh Hâm Nghiêu cũng không thể làm gì được hắn ta.
Hai bên cứ đề phòng nhau như vậy mà sống.
Nếu ở kinh thành, Tiết Hành Lư chắc chắn không dám nói với Cửu công chúa như vậy.
Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều biết. Bắt đầu từ ngày hòa thân đó, Cửu công chúa sẽ không còn là Cửu công chúa của lúc trước nữa.
Hòa thân thành công, cô ấy sẽ xuất giá đến Thổ Phiên xa xôi.
Hòa thân thất bại, cô ấy cũng bị xem như là công chúa đã từng xuất giá một lần. Không thể tiếp tục ở lại hoàng cung được nữa.
Càng không thể tiếp tục giúp Trần Cát xử lí việc triều chính.
Cửu công chúa mà không thể xử lí được việc triều chính, thì chỉ là một công chúa bình thường.
Tiết Hành Lư là người của Thái tử, căn bản không cần phải sợ cô ấy.
Thấy Kim Phi vẫn không để ý đến mình. Tiết Hành Lư càng nổi giận, dứt khoát đẩy Kim Phi một cái: “Này, ta đang nói chuyện với ngươi đây. Có nghe thấy không!”
Nhưng Kim Phi vẫn không để ý tới hắn ta, quay đầu lại hỏi cận vệ đến báo tin lúc đó: “Người dân bị giết hại đâu?”
“ở bên kia!” Cận vệ chỉ về phía sau lều.
Kim Phi khập khiễng chạy tới. Đập ngay vào mắt là mấy cỗ thi thể.
Sau đó, lửa giận không thể kiềm chế nổi nữa!
Cửu công chúa đi theo cũng lập tức biến sắc.
Trên mặt đất có bốn thi thể. Trong đó có hai thi thể bị chặt đầu!
Thời đại phong kiến, coi trọng việc toàn
thây.
Không phải thâm thù đại hận như thù giết cha, thì rất ít người không để cho người ta được toàn thây.
Tiết Hành Lư cũng đỉ theo, miệng vẫn còn la hét: “Kim Phi, ngươi bị điếc sao? Ta đang nói chuyện với ngươi đấy!”
Kim Phỉ lúc này đã bị lửa giận lấn át, nghe thấy Tiết Hành Lư nói vậy, bèn quay người gào lên: “Đại Lưu, bắt lấy tên phản loạn cướp trại lại cho ta!”
Tiết Hành Lư biết gán tội, Kim Phi cũng biết.
Dốc Đại Mãng vẫn đang dựng cờ chiến, quân Uy Thắng vẫn còn đóng quân ở đây.
Nghiêm ngặt mà nói, dốc Đại Mãng lúc này vẫn còn là chiến trường.
Trên chiến trường, không được sự cho phép của chủ tướng, mà đã xông vào doanh trại thì chính là cướp trại.
Huống hồ Tiết Hành Lư lại quá ngạo mạn. Không chỉ xông vào doanh trại, lại còn dám giết người.
Theo quân pháp của Đại Khang, Mạnh Thiên Hải có thể trực tiếp chém hắn ta!
“Rõ!”
Đại Lưu cũng rất tức giận trước cách làm của Tiết Hành Lư. Nhận được mệnh lệnh của Kim Phỉ, bèn xoa tay lại, chuẩn bị đỉ bắt lấy Tiết Hành Lư.
“Một Nam tước Thanh Thủy nhỏ nhoi như ngươi lại dám bắt ta sao?”
Tiết Hành Lư nhìn Kim Phi gỉống như đang nhìn một kẻ điên, khiêu khích duỗi hai tay ra: “Nào, tới bắt ta thử xem!”
Khi Đại Lưu đến gần, một tên đàn ông mặt sẹo đột nhiên xông ra từ đằng sau lưng của Tiết Hành Lư, nhảy một chân lên, đá vào ngực Đại Lưu.
Ngay cả Khánh Mộ Lam cũng có một cao thủ bên cạnh bảo vệ như vậy, thì với thân phận của Tiết Hành Lư, sao có thể không có chứ?
Động tác của gã mặt sẹo thực sự quá nhanh, Đại Lưu hoàn toàn không kịp phản ứng, trực tiếp bị đá bay ra ngoài năm sáu mét mới ngã xuống đất.
Áo giáp đen ở trước ngực cũng bị lõm xuống.
Nếu không phải có sự bảo vệ của áo giáp đen, sợ là một cước này đã có thể đá chết anh
ta rồi.
Gã mặt sẹo vậy mà vẫn còn chưa chịu dừng lại. Sau khi đá bay Đại Lưu xong, còn lập tức bổ nhào về phía Kim Phỉ, rõ ràng là đang muốn bắt lấy Kim Phỉ.
“Mau, cản hắn lại mau!”
Đồng tử Trương Lương co lại, lập tức dẫn một đội nhân viên hộ tống tới chặn đường.
“Tiết Hành Lư, Kim tiên sinh là thống lĩnh hộ vệ của ta, ngươi dám động đến một sợi tóc của ngài ây, ta sẽ liều mạng với ngươi!”
Cửu công chúa cũng biến sắc.
Nhưng Tiết Hành Lư lại giống như không hề nghe thấy, vẻ mặt vẫn khỉnh thường như cũ mà cười khay.
Gã mặt sẹo vẫn tiếp tục bổ nhào về phía Kim Phi.
Vào lúc gã sắp lao đến trước mặt, Kim Phi giơ tay phải lên.
Sau đó gã mặt sẹo thấy một cái lỗ đen nhánh.
Pằng!
Một tiếng nổ cực lớn!
Gã mặt sẹo ngã bay ra ngoài.
Máu thịt lẫn lộn khắp cả khuôn mặt.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 497 Lửa giận lấn át"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com