NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 504 Sinh thêm đứa nữa

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 504 Sinh thêm đứa nữa
Prev
Next

Chương 504: Sinh thêm đứa nữa
Chuyện của Cửu công chúa, gần đây đã khiến triều đình ồn ào huyên náo.
Khánh Phi là mẹ đẻ của Cửu công chúa, tất nhiên biết chuyện này.
Đột nhiên nghe Trần Cát nói như vậy, Khánh Phi còn tưởng rằng ông ta nói ẩn ý, sợ tới mức quỳ phập xuống đất.
“Bệ hạ tha tội, Văn Nhỉ cũng suy nghĩ vì Đại Khang…”
“Ái phi, nàng nói gì vậy? Mau đứng lên!”
Trần Cát tự tiến lên kéo Khánh Phi dậy: ‘Văn Nhi làm rất tốt, con bé đánh thắng rồi!”
Nói xong, đưa mật báo cho Khánh Phi.
Khánh Phỉ nhận mật báo, nhìn kĩ một lần, sợ rơi mất chữ nào.
Sau một lúc lâu, hai hàng lệ chảy xuống khỏi khóe mắt.
Mấy ngày nay bà ấy vẫn luôn lo lắng sợ hãi lo lắng cho Trần Văn Nhi.
Bây giờ tốt rồi, cuối cùng cũng có thể yên tâm.
“Ái phi, đây là chuyện vui lớn, khóc cái gì?1
Trần Cát duỗi tay lau nước mắt cho Khánh Phi: “Khóc cho lớp trang điểm nhòe hết rồi!”
“Đúng, là chuyện vui lớn, không thể khóc!”
Khánh Phỉ lấy khăn tay ra, cẩn thận lau khô nước mắt.
“Còn người nhà họ Khánh các nàng, cũng làm rất tốt, Khánh Hoài ở Tây Bắc giúp trẫm trấn giữ Đảng Hạng, Khánh Hâm Nghiêu ở Tây Nam trấn giữ Thổ Phiên, nên Đại Khang mới có ngày thái bình hôm nay!”
Lo lắng mấy ngày nay đều trở thành hư không, Trần Cát có vẻ hơi hưng phấn, nói cũng nhiều hơn.
Ngày thường cho dù ông ta có thích nhà họ Khánh, cũng không thể nói thẳng rõ ràng như vậy.
“Ăn lộc của vua thì phải trung với vua, làm thần tử, đây là chuyện nên làm trong bổn phận của Khánh Hoài và Hâm Nghiêu!”
Trong lòng Khánh Phi vui mừng, nhưng ngoài miệng lại cực kì khiêm tốn.
“Nói rất đúng, nếu văn võ cả triều dều có thể giống như nhà họ Khánh các nàng, trẫm còn phải lo lắng vất vả gì nữa?”
Trần Cát nói: “Đáng tiếc Văn Nhi là nữ nhi,
nếu là nam tử, trẫm nhất định sẽ truyền ngôi vị hoàng đế cho Văn Nhi!”
“Bệ hạ, những lời này xin đừng nói bậy,” Khánh Phỉ nói: “Trong triều đã có rất nhiều người không hài lòng với Văn Nhỉ rồi, nếu những lời này của bệ hạ truyền ra ngoài, bọn họ sẽ chỉ trích mách lẻo đấy!”
/zVăn Nhi là đứa trẻ tốt, bọn họ chỉ ghen ghét thôi”
Trần Cát cười nói: “Ái phỉ, nàng lại sinh thêm một đứa con trai cho trẫm đi?”
Trên mặt Khánh Phi đỏ bừng, cúi đầu khẽ ừ một tiếng.
Thời đại phong kiến đa phần đêu tảo hôn, mười mấy tuổi Khánh Phi đã sinh Cửu công chúa, bây giờ mới có hơn ba mươi.
Ngày thường cũng chăm sóc cơ thể tốt, lúc này vừa có nét thẹn thùng của thiếu nữ, vừa tản ra sự hấp dẫn thành thục.
Hơn nữa xà phòng thơm gần đây Quan Hạ Nhì mới đưa, khiến Trần Cát đã sớm quen nhìn các mỹ nhân cũng không khỏi có chút rung động lung lay.
Dù sao thời gian cách lúc lên triều vẫn còn dài, Trần Cát bế ngang Khánh Phỉ lên, vào phía
sau màn che.
Giờ mão, các triều thần chạy tới điện Hoằng Đức, phát hiện hoàng đế đã ngồi trên ghế rồng, đều hơi bất ngờ.
Dựa theo quy củ, thông thường hoàng đế đều đợi các đại thần tới đông đủ mới xuất hiện.
Nhưng Trần Cát không chờ được nữa, muốn chia sẻ tin thắng lợi với các đại thần, nên đã tới từ sớm.
Sau khỉ bắt đầu lên triều, thượng thư bộ Hộ bên phái chủ hòa bước ra khỏi hàng đầu tiên.
“Bệ hạ, tình thế Tây Xuyên nguy cấp, không thể kéo dài hơn được nữa! Xỉn bệ hạ nhanh chóng quyết định, phái người tới Tây Xuyên tìm Gada nghị hòa!”
“Thần tán thành!”
“Thần tán thành!”
Các đại thần khác bên phái chủ hòa cũng lần lượt bước ra khỏi hàng.
Đại thần phái chủ chiến đang chuẩn bị phản bác đối phương, lại nghe thấy thái giám đột nhiên vung một roi.
Đây là biểu thị hoàng đế có chuyện muốn
nói, các đại thần lập tức yên tĩnh.
Tất cả mọi người nhìn Trần Cát ngồi trên chỗ cao nhất.
“Các ngươi không cần tranh luận nữa!”
Trần Cát đứng dậy nói: “Đêm qua trầm đã nhận được tin Vũ Dương truyền tới, quân Thổ Phiên đã bị công phá, quân ta giết hết hai mươi ngàn binh tinh nhuệ của chúng, tướng Thổ Phiên cũng bị chém chết rồi!”
“Cái gì?”
Cho dù phái chủ hòa hay phái chủ chiến, đều bị tin này làm cho chấn động.
Chiến tranh giữa hai nước, thường phải đánh rất lâu.
Có khỉ chỉ mỗi công tác chuẩn bị cũng phải tiến hành mất mấy tháng, trước khi chiến tranh chính thức bắt đầu, chuyện giằng co mấy tháng cũng cực kì bình thường.
Cửu công chúa mới tới Tây Xuyên được bao lâu?
Đã đánh xong rồi?
“Bệ hạ, thứ cho thần nói thẳng, xưa nay công chúa điện hạ Vũ Dương luôn cấp tiến, chưa chắc có thể tin lời của nàng được!”
Thượng thư bộ Hộ nói: “Có thể chỉ vì muốn trấn an bệ hạ, mong bệ hạ hiểu rõ!”
“Phùng Thời Duy to gan, dám công khai bôi nhọ điện hạ!”
Khánh Quốc công bước ra khỏi hàng quát: “Bệ hạ, bụng dạ Phùng Thời Duy lòng dạ khó lường, cần phải nghiêm trị!”
“Khánh Quốc công, ông xuất thân từ quân ngũ, chắc là cũng rõ ràng hơn ta, điện hạ Vũ Dương mới đi Tây Xuyên được bao lâu? Trong tay còn không có kị binh, trong thời gian ngắn như vậy sao có thể tiêu diệt hết bỉnh lính tỉnh nhuệ của Thổ Phiên được?”
Thượng thư bộ Hộ phản bác nói: “Còn nữa, nếu thật sự đánh thắng, vì sao điện hạ không cho người đưa tin khẩn Hồng Linh báo tin, mà phải dùng chim bồ câu mật báo?”
“Chuyện này…”
Khánh Quốc công bị hỏi nghẹn họng.
Mặc dù ông ta biết kế hoạch của Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu, nhưng vì thỏng tin lạc hậu, ông ta cũng không biết kế hoạch đã triển khai tới bước nào.
Cửu còng chúa nói đã diệt hết binh tinh nhuệ Thổ Phiên, trong lòng Khánh Quốc công
cũng không tin.
Thật ra đừng nói Khánh Quốc công, chính Cửu công chúa cũng không tin lần chiến tranh này sẽ tiến hành thuận lợi như vậy.
Vốn dr cô ấy cho rằng sẽ đánh rất lâu, cũng chuẩn bị sẵn sàng là sẽ chiến đấu mấy tháng, thậm chí nửa năm.
Kết quả Kim Phi đưa vũ khí và đội nhân viên hộ tống tới, cho cô ấy một bất ngờ siêu lớn.
Hơn phân nửa đội ngũ mà Cửu công chúa triệu tập từ các nơi còn chưa tới, Đan Châu đã bị xử lí rồi.
Nhưng truyền tin bằng bồ câu chỉ có thể viết nội dung có hạn, cho dù Cửu công chúa có dùng thể chữ nhỏ nhất, cũng không thể viết toàn bộ quá trình chiến đấu quá tỉ mỉ kĩ càng, chỉ đành nói sơ lược.
Cái này làm sao khiến các đại thần tin phục được?
Ngay cả Trần Cát hưng phấn hết nửa đêm, trong lòng cũng bắt đầu lẩm bẩm lần nữa.
Hiểu con gái không ai hơn cha, Trần Cát biết rõ tính cách của Cửu công chúa, cũng biết quyết tâm chủ chiến của cô ây.
Cô ấy thật sự có gan làm ra chuyện như
vậy.
“Bệ hạ, nước không thể không có luật, nhà không thể không có quy, tuy công chúa điện hạ là con gái hoàng gia, nhưng không thể tùy ý dối vua, nếu không trên làm dưới theo, lê nghi tất sẽ tan vỡ!”
Thượng thư bộ Lễ bước ra khỏi hàng nói: “Công chúa Vũ Dương là con gái, hòa thân thất bại, nên về kinh phục mệnh. Nhưng nàng không những không về, ngược lại còn tự tiện nhúng tay vào chuyện quân ở Tây Xuyên, đây là không giữ phụ đạo!
Bây giờ còn nói dối chuyện quân, xin bệ hạ phái sứ giả nhanh chóng tới Tây Xuyên, giục công chúa Vũ Dương mau về kinh, giao cho bộ Lễ khiển trách!”
“Làm càn! Điện hạ là con gái hoàng thất, cho dù cần khiển trách, cũng là chuyện của phủ Tông Nhân, không tới phiên bộ Lê của ngươi nói chuyện!”
Một võ tướng bên phái chủ chiến có tính tình nóng nảy giận hét với thượng thư bộ Lê.
Khánh Quốc công nghe xong, trong lòng không khỏi âm thầm thở dài.
Cái kẻ khờ thiếu xem xét này trúng kế rồi.
Quả nhiên, thượng thư bộ Lễ nói theo võ tướng: “Triệu tướng quân nói có lí, vậy xin bệ hạ phái sứ giả đỉ Tây Xuyên, giục công chúa Vũ Dương mau hồi kinh, nhận sự khiển trách của phủ Tông Nhân!”
“Bệ hạ, ông đây không có ý này!”
Võ tướng nghe xong biết mình bị lừa, nhanh chóng mở miệng giải thích.
Kết quả aỉ biết căng thẳng quá, lỡ nói lờỉ thô tục.
Nóỉ chuyện với hoàng đế mà tự xưng ông đây…
Khánh Quốc công cũng muốn mở đầu óc hắn ra xem, sao đầu óc này lại lớn lên được.
“Triệu Vô Cực to gan, dám vũ nhục bệ hạ, theo luật phải chém!”
Thượng thư bộ Lê bắt được nhược điểm, lập tức làm khó dễ.
Vì thế, hai phái chủ chiến chủ hòa, lại làm loạn lần nữa.
Tâm trạng tốt đẹp của Trần Cát hoàn toàn bị phá hỏng, ông ta xoa mày, trên mặt tràn đầy bực bội và… hoài nghi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 504 Sinh thêm đứa nữa"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com