NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 555 Tin tốt

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 555 Tin tốt
Prev
Next

Chương 555: Tin tốt
Kim Phỉ nhìn dòng sông trước mắt, gương mặt không rõ là vui hay buồn.
Sau vài ngày đi đường, y đã hoàn toàn bình tĩnh.
Hai bên bờ sông đều là vách đá, dễ dàng tấn công từ phía trên, chỉ cần ném đá xuống là được.
Tuy nhiên, nếu tấn công từ dưới lên trên, dù là cung nỏ hạng nặng hay xe bắn đá cũng đều rất khó khăn.
“Nơi này rất thích hợp để mai phục, tại sao trước khỉ đi qua đây không phái người đi dò thám?”
Kim Phi quay đầu hỏi.
“Xin thứ lỗi tiên sinh, do ta tình báo chưa đến nơi đến chốn.”
Nguyên Thái Vỉ cúi đầu trả lời.
Cô ta là chưởng quầy Giang Nam của thương hội Kim Xuyên. Sau khi đến Giang Nam, Đường Tiểu Bắc nhận thấy năng lực của Lão Thái – người quản lí đội Chung Minh không đủ nên đã giao lại vị trí ấy cho Nguyên Thái Vỉ.
Nguyên Thái Vỉ thực sự rất có năng lực.
Sau khi tiếp quản đội Chung Minh, cô ta và Đường Tiểu Bắc hợp tác vô cùng ăn ý.
Đường Tiểu Bắc thậm chí đã nghĩ đến việc đề nghị Kim Phi cho cô ta tiếp quản cả đội Chung Minh Giang Nam.
Ai ngờ Đường Tiểu Bắc còn chưa về làng Tây Hà gặp Kim Phi đã xảy ra sự cố nghiêm trọng như vậy.
Ngay sau khi biết tin, Nguyên Thái Vì vội vã từ nơi khác đến, vừa phái người cứu Đường Tiểu Bắc, vừa điều tra thân phận kẻ mai phục.
Hôm nay khi biết Kim Phỉ đích thân tới, cô ta vội vã dẫn người lên thuyền.
Nguyên Thái Vỉ là nữ chưởng quầy đầu tiên được Đường Tiểu Bắc chiêu mộ. Sau khỉ được Kim Phi huấn luyện, cũng có thể coi là khá thân thuộc, cô ta biết rõ Kim Phỉ ghét kẻ già mồm.
Nếu làm sai chủ động nhận lỗi, Kim Phi có lẽ sẽ cho ngươi cơ hội sửa sai. Nhưng nếu già mồm cãi cố thì chẳng còn cơ hội nào nữa.
Vậy nên dù khi Đường Tiểu Bắc bị tập kích, Nguyên Thái Vỉ ở thành trì cách xa hàng trăm dặm vẫn không thoái thác trách nhiệm, chủ động nhận lỗi.
Kì thực, tiêu cục Trấn Viễn đã có tiếng tám ở Giang Nam, lũ thủy tặc, thổ phỉ không dám chặn thuyền và xe của thương hội Kim Xuyên.
Chưa kể là đội thuyền hùng hậu với mười mấy con thuyền lớn nhỏ do Đường Tiểu Bắc đích thân dẫn đầu.
Đây rõ ràng là trận mai phục có mục đích, có kế hoạch nhắm tới Đường Tiểu Bắc.
Hơn nữa kẻ địch còn không phải thổ phỉ thủy tặc thông thường mà là hơn nghìn tên thổ phỉ.
Hành động lớn như vậy chắc chắn không thể không gây ra động tĩnh gì.
Là người tiếp quản đội Chung Minh, Nguyên Thái Vỉ lại không thám thính ra bất kì tin tức gì, quả thực là không thể đùn đẩy trách nhiệm cho ai khác.
“Bây giờ quan trọng nhất là tìm được Tiểu Bắc, còn chuyện trách nhiệm thì nói sau!”
Kim Phỉ nói: “Bây giờ ta không muốn nói chuyện trách nhiệm với cô, điều ta muốn biết là lúc đó đã xảy ra chuyện gì?”
“Vâng.”
Nguyên Thái Vi vội nói: “Khi ấy thuyền phía trước đâm vào vách đá, hàng hóa trôi khắp mặt
sông, mặt sông bị kẹt cứng, đội thuyền phía sau phái người thúc giục, anh em phụ trách áp tải chỉ muốn nhanh chóng đi qua, nên… nên không thăm dò.”
“Sau đó khi đội thuyền của ta đi qua thì bị mai phục, đúng không?” Kim Phi hỏi.
‘Vâng.” Nguyên Thái Vi gật đầu.
“Ta hiểu rồi.” Kim Phỉ gật đầu nhẹ.
Muốn phái người lên núi dò thám, đội thuyền nhất định phải thả neo để dừng lại.
Hai bên vách núi cao mà dốc, leo lên rất mất thời gian.
Lúc ấy mặt sông đã kín, đội thuyền Đường Tiểu Bắc dẫn đầu lại dừng lại, đồng nghĩa với việc phong tỏa mặt sông
Thuyền phía sau chỉ thúc giục cũng rất bình thường.
Nhân viên hộ tống trông chờ vào may mắn, thì rất có khả năng sẽ lựa chọn mau chóng đi qua.
Sau đó sẽ mắc vào cái bẫy mà quân địch đã dày công sắp xếp.
“Tiên sinh, nhân viên hộ tống may mắn sống sót nhìn thấy Tiểu Bắc phu nhân trước khi
rơi xuống nước đã lấy được… túi cứu hộ trên thuyền, A Lan cũng ở cùng cô ây, Tiểu Bắc phu nhân chắc chắn sẽ không sao đâu.”
Nguyên Thái Vi chột dạ an ủi.
Cái gọi là túi cứu hộ đó chính là bong bóng heo chứa đầy khí.
Kim Phỉ nghe thấy Nguyên Thái Vỉ nói vậy, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Y biết Đường Tiều Bắc không biết bơi, lấy được bong bóng heo thì tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên nhiều.
“Anh em gặp nạn ở tiêu cục và thương hội nhiều không?” Kim Phi hỏi.
“Không ít,” giọng điệu của Nguyên Thái Vi trở nên nặng nề: “Anh em ở tiêu cục có 20% gặp nạn, ở thương hội hơn một nửa, mười mấy thuyền lương thực cũng chìm xuống đáy sông rồi”
Kim Phỉ nghe vậy, mắt hơi nheo lại: “Tra ra là ai làm chưa?”
“Tra ra rồi, cầm đầu là một bọn thủy tặc hoạt động ở gần sông Mang Đãng, còn lôi kéo thêm ba nhóm thủy tặc nhỏ khác, tổng cộng có khoảng hai nghìn người”
“Thủy tặc sông Mang Đãng?” Kim Phi nhíu
mày hỏi: “Có lai lịch thế nào? Sau lưng là ai?”
Thủy tặc ở Giang Nam giống như thổ phỉ ở Xuyên Thục, hầu như sau lưng mỗi băng thủy tặc quy mô lớn đều có sự hỗ trợ của thân hào địa phương, nếu không rất nhanh sẽ bị phủ bỉnh vây quét.
“Sau lưng thủy tặc sông Mang Đãng là một nhà giàu họ Lưu ở địa phương,” Nguyên Thái Vỉ nói: “Nhưng ta cho rằng chuyện này có lẽ không liên quan gì đến nhà họ Lưu”
“Tại sao?” Kim Phỉ hỏi ngược lại.
“Sau khi thủy tặc sông Mang Đãng làm xong chuyện này, việc đầu tiên chúng làm là diệt sạch nhà họ Lưu, sau đó lên thuyền chạy thoát, ngay cả hang ổ cũng không cần nữa”
Nguyên Thái Vỉ giải thích: “Có lẽ đằng sau chuyện này còn có một âm mưu lớn hơn, nhưng cụ thể là ai giật dây bọn thủy tặc, tạm thời ta vẫn chưa điều tra ra”
“Chạy rồi hả?” Kim Phi hỏi: “Chạy đi đâu rồi?”
“Sau khi xảy ra chuyện, ta có phái người đuổi theo nhưng đến cửa biển vẫn không đuổi kịp chúng”
Nguyên Thái Vi nói: “Xem ra là chạy ra bỉển
làm hải tặc rồi.”
“Tiếp tục điều tra, cho dù là đuổi đến tận chân trời góc biển, ta cũng phải bắt được bọn chúng.”
Kim Phỉ nheo mắt nói.
Đối đầu trực diện, Kim Phỉ – người đã thành lập quân Trấn Viễn không sợ bất kỳ ai.
Kẻ địch nấp trong bóng tối mới là đáng ghét nhất.
Chẳng ai biết lúc nào hắn sẽ chạy đến cho ngươi một cú.
Lần này nhắm vào Đường Tiểu Bắc, lần tới có khả năng là Quan Hạ Nhỉ, cũng có thể là Đường Đông Đông.
Chỉ có thể lo địch chứ không thể phòng địch.
Vậy nên cho dù là đến chân trời góc biển, Kim Phỉ cũng phải tìm được thủy tặc sông Mang Đãng, hỏi rõ kẻ giật dây phía sau là ai.
“Dạ!” Nguyên Thái Vỉ gật đầu.
“Ngoài ra cũng phải tranh thủ tìm kiếm tung tích của Tiểu Bắc.”
“Ta đã triệu tập cao thủ từ các nơi, bây giờ thuận theo bờ sông tìm một lượt.”
Nguyên Thái Vi nói: “Tiểu Bắc phu nhân cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.”
Lời vừa dứt đã nghe thấy tiếng hô vang lên từ bên bờ sông.
Kim Phỉ nghiêng đầu nhìn, thấy một nhân viên hộ tống đang điên cuồng vẫy tay.
Không cần Kim Phi hạ lệnh, Đại Lưu nhanh chóng phái một chiếc thuyền nhỏ đón người lên.
“Tiên sinh, có tin tốt!”
Nhân viên hộ tống vừa lên đã hô: “Có tin của Tiểu Bắc phu nhân rồi”
Tuy vẻ mặt Kim Phi bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn vô cùng lo lắng cho Đường Tiểu Bắc.
Y kéo cánh tay nhân viên hộ tống, vội vàng hỏi: “Tiểu Bắc có sao không?”
“Tiểu Bắc phu nhân và A Lan cô nương đêu không sao, được người ta cứu rồi, bây giờ đang về phía bên này, một giờ nữa là tới.”
Nhân viên hộ tống kích động nói: “Ta nhận được tin thì đi báo tin ngay.”
“Tốt quá rồi!”
Kim Phi vò thức siết chặt nắm đấm.
Quả thực đây là tin tốt nhất trong mấy
nqày nay.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 555 Tin tốt"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com