NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 577 Thuyền mô hình

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 577 Thuyền mô hình
Prev
Next

Chương 577: Thuyền mô hình
“Hồng thiếu gia, chúng ta lại gặp mặt rồi!”
Người dẫn đường mỉm cười, lên tiếng chào hỏi Hồng Đào Bình.
Lúc trước triều đình có mua mấy chiếc thuyền chiến của nhà họ Hồng, người dẫn đường thường xuyên qua lại để kiểm tra tiến độ.
Đôi bên không tính là quen biết nhưng ít nhất cũng nhận ra nhau.
“Thủy quân các ngươi đặt mua thuyền chiến, nhà họ Hồng bọn ta đã giao hàng từ lâu rồi, sao ngươi còn tới đây tìm ta?”
Giọng điệu Hồng Đào Bình có vẻ hơi tức giận.
Của cải nhà họ Hồng hầu hết đều bị cướp biển cướp sạch, vì để trả nợ, Hồng Đào Bình phải bán hết nhà đất.
Hiện tại chỉ có thể ở nhờ chỗ người làm cũ trong nhà.
Mặc dù vậy, vẫn còn có mấy món nợ không thể trả.
Những người này tìm đến anh ta đòi nợ, Hồng Đào Bình cũng chỉ đành chịu bó tay.
Nhưng thuyền chiến mà thủy quân đặt đã
giao hàng từ lâu, hơn nữa chính quận trưởng là người bỏ tiền ra, cho dù là hàng chưa giao đến thì cũng không đến lượt thủy quân đến tìm gặp.
“Hồng thiếu gia đừng hiểu lầm, là Kim tiên sình muốn mời thiếu gia đóng thuyền.” Người dẫn đường vội vàng giải thích.
“Kim tiên sinh?”
Hồng Đào Bình theo bản năng nhìn về phía Kim Phi đang được nhân viên hộ tống bảo vệ xung quanh với vẻ mặt nghi ngờ.
Nhà họ Hồng cũng từng là một gia tộc quyền thế nối tiếng ở địa phương, cũng tính là có quen biết những gia tộc quyền thế ở xung quanh.
Nhưng Hồng Đào Bình chưa từng gặp Kim Phỉ.
Người dẫn đường thấy vậy thì vội vàng giới thiệu: “Đây là Kim tiên sinh đến từ Tây Xuyên, Hồng thiếu gia chưa từng nghe về trận chiến ở Thanh Thuỷ Cốc và trận chiến ở thành Tây Xuyên sao?”
Nghe xong Hồng Đào Bình càng thấy khó hiểu.
Tin tức ở Đại Khang lạc hậu, Hồng Đào Bình chỉ là một gã đóng thuyền, quả thật là
chưa nghe nói đến chiến sự ở Tây Bắc.
“Hồng thiếu gia, châu Thuỷ Ngọc chắc hẳn ngài phải nghe đến rồi chứ?” Người dẫn đường lại hỏi.
Hồng Đào Bình cuối cùng cũng gật đầu.
Các xưởng sản xuất muối đa số đều tập trung ở biển, các thương nhân buôn muối muốn đến biền phải đi qua Giang Nam.
Hồng Đào Bình đã nghe đến châu Thuỷ Ngọc từ mâỳ tên chủ nợ.
“Châu Thuỷ Ngọc là của thương hội Kim Xuyên, mà thương hội Kim Xuyên lại là của Kim tiên sinh.” Người dẫn đường nói.
“Thương hội Kim Xuyên là của ngài sao?”
Hồng Đào Bình nhìn về phía Kim Phỉ với đầy vẻ khiếp sợ.
Thời gian trước Cửu công chúa phát ra tin tức cho các thương nhân buôn muối là có thể nhập hàng ở xưởng sản xuất muối làng Tây Hà, làm nổi lên một cơn sóng lớn giữa các thương nhân buôn muối trung gian.
Xưởng sản xuất muối làng Tây Hà trở thành dề tài nóng bỏng trong hộỉ thương nhân buôn muối.
Bàn luận về xưởng sản xuất muối làng Tây Hà thì không thể không nhắc đến thương hội Kim Xuyên đứng phía sau.
Nhưng dù có bị đánh chết thì Hồng Đào Bình cũng không ngờ, người khiến cho hội thương nhân buôn muối vô cùng cảnh giác lại là người trẻ tuổi đang đứng trước mặt này.
Thật sự Kìm Phi quá trẻ, nhìn còn trẻ hơn so với anh ta.
Nếu không phải là người dẫn đường giới thiệu trước, Hồng Đào Bình sẽ cho rằng đây là một kẻ lừa đảo.
“Hồng thiếu gia, ta gạt ngài làm gì, thương hội Kim Xuyên chính là của Kim tiên sinh!”
Người dẫn đường chỉ vào Đường Tiểu Bắc nói: “VỊ này là Tiều Bắc phu nhân, là đại chưởng quỹ của thương hội Kim Xuyên.”
“Xin chào Hồng công tử!”
Đường Tiểu Bắc thi lễ.
“Xin chào phu nhân, xin chào Kỉm tiên sinh!”
Hồng Đào Bình dù gì cũng được giáo dục trong một gia tộc lớn, anh ta kìm nén lại sự khiếp sợ trong lòng, khom người đáp lễ với Đường Tiểu Bắc.
Cũng thuận tiện thi lễ với Kim Phi.
Bây giờ anh ta đã tin lời của người dẫn đường rồi.
Bởi vì đã được nghe hội thương nhân buôn muối nói, đại chưởng quỹ của thương hội Kim Xuyên là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.
Đường Tiểu Bắc trông rất phù hợp.
Quan trọng là, nhà họ Hồng bây giờ đã xuống dốc, nợ nần chất đống, ngay cả chỗ đặt chân cũng chẳng còn, những gia tộc qua lại ngày xưa tránh còn không kịp, giờ chẳng có gì đáng giá để người ta phải phí sức đi lừa gạt.
“Tiên sinh thật sự đến tìm ta để đóng thuyền sao?” Hồng Đào Bình nhìn về phía Kim Phi.
“Đương nhiên rồi” Kim Phỉ gật đầu: “Trịnh tướng quân của thuỷ quân nói tài đóng thuyền của công tử không thể thua kém lệnh tôn, khỉ biết ta muốn tìm người đóng thuyền anh ta đã đề cử còng tử đầu tiên.”
“Bến thuyền nhà ta đã bị huỷ rồi…” Hồng Đào Bình nói với vẻ mặt khổ sở.
“Nếu như công tử đồng ý giúp ta đóng thuyền, ta có thể xây lại một bến thuyền khác.” Kim Phi nói.
ở Đại Khang không có các công cụ thiết yếu, việc đóng thuyền ở các xưởng đóng thuyền, về cơ bản các bộ phận đều do các công nhân tự vận chuyển và lắp ráp.
Không chỉ cần một lượng lớn công nhân mà tốc độ đóng thuyền cũng rất chậm.
Xưởng đóng thuyền như vậy quả thật Kim Phi cũng thấy chướng mắt.
Nếu như muốn xây lại bến thuyền, chắc chắn phải xây lại một xưởng đóng thuyền khác.
“Xây lại một xưởng đóng thuyền khác, sẽ tốn không ít tiền.” Hồng Đào Bình lên tiếng nhắc nhở.
Vê chuyện tiền nong còng tử không cần phải lo lắng.” Kim Phi nói: “Ta chỉ muốn hỏi công tử, có bằng lòng giúp ta đóng thuyền hay không thôi?”
“Được tiên sinh nâng đỡ, ta vô cùng cảm kích, chỉ là…”
Đồng Đào Bình do dự một lát, nói: “Thật không dám giấu gì, Hồng Đào Bình ta ban đầu nhận không ít tiền cọc của các thương nhân, đồng ý đóng thuyền cho họ, nhưng sau khi cướp biển đến, xưởng thuyền không còn, nhà cũng bị cướp đi… Ta sợ liên luỵ đến tiên sinh.”
“Sao thế, chẳng lẽ ngươi giúp ta đóng được thuyền tốt, bọn chúng còn dám đến cướp sao?”
Kim Phi cau mày hỏi.
“Chuyện này, cũng khó mà nói được” Hồng Đào Bình nói: “Chỗ dựa sau lưng bọn chúng rất ghê gớm…”
Kim Phỉ nghe vậy, chân mày càng nhíu chặt.
Trước khi đến y lo lắng nhất là Hồng Đào Bình có đồng ý giúp y đóng thuyền hay không, cộng với khả năng đóng thuyền của Hồng Đào Bình, có phải lợi hại như Trình Trì Viễn nói hay không.
Bây giờ nghĩ lại, tình hình nhà họ Hồng còn phức tạp hơn nhiều so với mình tưởng tượng.
Điều Hồng Đào Bình lo lắng không phải là vô lý.
Những phú thương lớn, sau lưng nhất định có người đứng sau.
Đây gọi là rồng lớn cũng không ép được rắn độc, Kim Phi chưa dám kiêu ngạo đến thế, nghĩ rằng mình có thể xưng vương xưng bá ở Đại Khang.
Y có thể được chào đón ở Xuyên Thục là
bởi vì Xuyên Thục là địa bàn của nhà họ Khánh, y với nhà họ Khánh có mối quan hệ thân thiết.
ở Đông Hải này, một chút nền móng y cũng không có, người ta muốn gây khó dễ với y, y cũng không có cách nào.
Nếu Kim Phỉ một mực sống ở đây thì ngược lại cũng không sợ.
Nhưng y không thể sống mãi ở chỗ này.
Có thể giải quyết được cục diện rối rắm này của nhà họ Hồng hay không cũng là vấn đề.
Ông già nãy giờ vẫn đứng ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, nghe thấy Hồng Đào Bình nói như vậy thì sốt sắng đến mức vỗ đùi.
Ông ta có thể nhìn ra, Kim Phi không phải là người bình thường, nếu Hồng Đào Bình ôm cái bắp đùi này, nói không chừng nhà họ Hồng có thể chuyển mình.
Ai ngờ Hồng Đào Bình lại thành thật như vậy, nói ra hết mọi chuyện.
Đây chẳng phải là đẩy người ta ra sao?
Nghĩ vậy, ông già xoay người chạy vào trong phòng, lấy ra một cái mô hình đóng thuyền của Hồng Đào Bình.
“Vị tiên sinh này, thiếu gia nhà ta thật sự
đóng thuyền rất lợi hại, lão gia khi còn sống cũng tự thấy không bằng”
Ông già mang mô hình đóng thuyền đến trước mặt Kim Phỉ: “Tiên sinh ngài nhìn xem, đây chính là do thiếu gia nhà ta làm”
Kim Phỉ cúi đầu nhìn mô hình đóng thuyền, mắt khẽ híp lại.
Mô hình mà Hồng Đào Bình chế tạo khác với thuyền chở hàng đang lưu hành ở Đại Khang, ngược lại nhìn bề ngoài hơi giống tàu chiến Galleon.
Cái này khiến cho Kim Phi hơi hứng thú, hỏi: “Ta có thề xem một chút không?”
“Tiên sinh chê cười rồi.” Hồng Đào Bình gật đầu, hơi xấu hổ.
Biểu cảm này làm cho Kim Phi hơi buồn cười.
Thật thà, nhút nhát, không giỏi giao tiếp… đúng là trai kỹ thuật điển hình.
Kim Phi nhận lấy mô hình thuyền, xem cẩn thận.
Nhưng bây giờ trời cũng đã tối, căn bản không nhìn rõ.
“Bên ngoài trời lạnh, đêm cũng đã xuống
rồi, mời các vị vào nhà xem.”
Ông già chạy về, lấy cái đèn dầu bình thường tiếc không dám dùng ra, châm đèn.
“Đại Lưu, bảo Đại Tráng sắp xếp cho các huynh đệ hạ trại.”
Kim Phỉ quay đầu dặn dò một tiếng, cầm theo mô hình thuyền đi vào phòng.
“Hồng công tử, chiếc thuyền này khác với những chiếc chúng ta thường thây, ngươi làm sao nghĩ ra được vậy?” Kim Phi hỏi.
“Năm ngoái ở trên biền ta nhìn thấy một đám giặc tóc vàng, thuyền của bọn chúng khác hoàn toàn với thuyền của Đại Khang chúng ta, để nhà thuyền vào trong khoang thuyền, như vậy thuyền khi ở trên biển sẽ vững vàng hơn, ta cảm thấy cách này rất hay, bèn bắt chước làm một cái.”
Hồng Đào Bình nói: “Chỉ là ta chưa lên chiếc thuyền đó, không biết bên trong nó như thế nào, đây cũng chỉ là do ta tự suy đoán, không biết có đúng hay không?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 577 Thuyền mô hình"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com