NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 579 Ròng rọc kéo tay

  1. Home
  2. Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
  3. Chương 579 Ròng rọc kéo tay
Prev
Next

Chương 579: Ròng rọc kéo tay
“Mặc dù Kim Phỉ ta không có bản lĩnh gì lớn, nhưng đã nói thì sẽ giữ lời”.
Kim Phi bảo Đường Tiểu Bắc lấy giấy bút, tự mình viết một từ giây, sau đó đóng dấu lên.
Y đưa tờ giấy cho Hồng Đào Bình, chỉ về phía người dẫn đường: “Ngày mai ngươi đi theo anh ta đến doanh trại của thủy quân, tìm người tên Hàn Phong, anh ta sẽ sắp xếp mọi việc, ngươi cần tiền xây dựng lại bến tàu cũng có thể đi tìm anh ta.”
■’Đa tạ Kìm tiên sình!”
Hồng Đào Bình dùng hai tay nhận lấy từ giấy, kích động đến mức môi run lên.
Trần Lão Ngũ ở bên cạnh nước mắt rơi đầy mặt.
Nhà họ Hồng cuối cùng cũng có hy vọng xoay chuyển tình thế rồi.
“Tiên sinh, Hồng Đào Bình ta ăn nói vụng về, không biết phải nói thế nào để thể hiện sự cảm kích đối với tiên sinh!”
Hồng Đào Bình đặt tờ giấy lên bàn, trịnh trọng hành lễ với Kim Phỉ: “Tiên sinh xin hãy nhận của ta một lạy!”
“Nếu công tử thấy cảm kích, thì hãy giúp ta đóng mấy chiếc thuyền tốt đi!”
Kim Phỉ cười nâng Hồng Đào Bình lên: “Công tử chọn xong chưa, năm năm hay là mười chiếc thuyền?”
“Ta không chọn cái nào hết!”
“Không chọn cái nào?”
“Tiên sinh đồng ý cho ta mượn tiền, Hồng Đào Bình vô cùng cảm kích, nhưng hơn mười ngàn lượng bạc là quá nhiều, đừng nói là năm năm, cho dù ta có đóng thuyền cho tiên sinh cả đời cũng không hết!”
Hồng Đào Bình nghiêm túc nói: “Cho nên cả hai cái ta đều không thể chọn.”
Nhà họ Hồng là gia đình nổi tiếng về đóng thuyền, Hồng Đào Bình biết mình có giá trị.
Nếu như anh ta đến làm việc ở một xưởng đóng tàu khác thì cùng lắm cũng chỉ được làm thợ chính
Tiền công khoảng mấy chục lượng bạc một năm.
Còn phải để lộ kĩ thuật gia truyền của nhà họ Hồng.
Dựa theo cách tính này, Kim Phi đã cho
anh ta mượn hơn mười ngàn lượng bạc thì đúng là anh ta có làm cả đời cũng không trả hết.
Kim Phỉ tán thưởng nhìn Hồng Đào bình, hỏi: ‘Vậy Hồng công tử nghĩ như thế nào?”
Dù y đã định bỏ ra hơn mười ngàn lượng để mời Hồng Đào Bình, nhưng nghe Hồng Đào Bình nói như vậy Kim Phi vẫn rất vui.
Hồng Đào Bình không ỷ vào tài năng mà kiêu ngạo, là người biết chừng mực.
“Cảm ơn tiên sinh đã coi trọng ta, ta nguyện làm đầy tớ cho tiên sinh để báo đáp ơn này.”
Nói xong, anh ta lấy thẻ ngà của mình từ trong ngực ra đặt lên bàn.
Kim Phi còn chưa lên tiếng, Tran Lão Ngũ ở bên cạnh đã sốt ruột.
Một khi bán mình làm nô, đời này của Hồng Đào Bình coi như xong.
Nhà họ Hồng cũng không còn hy vọng.
Trần Lão Ngũ định lấy lại thẻ ngà, nhưng bị Hồng Bình Đào ngăn lại.
“Công tử nói quá rồi.” Kim Phi không nhìn thẻ ngà lấy một cái, cười nói: “Từ trước tới giờ ta không thu nhận đầy tớ, trong nhà ta cũng
không có đầy tớ/
“Không nhận đầy tớ?” Hồng Đào Bình và Trần Lão Ngũ đều sửng sốt.
Mặc dù đây là lần đầu tiên anh ta gặp Kim Phi, nhưng tên tuổi của thương hội Kim Xuyên đã nghe từ lâu.
Rất nhiều thương nhân buôn muối đều ghen tị với thực lực của thương hội Kim Xuyên.
Kim Phỉ là ông chủ phía sau của thương hội Kim Xuyên, sao trong nhà không có đầy tớ được chứ?
“Hồng công tử, ngươi nghĩ nhiều rồi”
Đường Tiểu Bắc cười nói: “Tướng công nhà ta mỗi tháng sẽ mua lại một nhóm nô lệ từ chỗ bọn buôn người, việc đầu tiên của mấy nô lệ đó là đến quan phủ xóa bỏ thân phận nô lệ.”
“Tại vì sao?” Hồng Đào Bình càng khó hiểu.
“Bởi vì tướng công nhà ta là người rất lương thiện mà” Đường Tiểu Bắc cười nói.
“Tiên sinh đúng là người cao thượng!” Hồng Đào Bình kính nể chắp tay về phía Kim Phi.
Kim Phi thờ ơ xua tay.
Thật ra y làm như vậy không phải để đánh bóng tên tuổi hay lấy lòng người khác.
Y chỉ muốn mình được yên lòng.
Dù sao y cũng không thiếu tiền, không cần phải bóc lột, chèn ép những người nghèo khổ đáng thương đó.
“Hồng công tử, ta đồng ý cho ngươi mượn tiền là vì ngưỡng mộ tài năng của ngươi, người thà bán nhà của tổ tiên cũng không đánh mất phẩm giá của mình.”
Kim Phỉ cười nói: “Ngươi không cần suy nghĩ quá nhiều, đừng nghĩ ta cho ngươi mượn tiền thì ngươi ở địa vị thấp hơn, chúng ta là quan hệ hợp tác, sau này xưởng đóng tàu còn phải dựa vào ngươi.”
Kim Phỉ thử Hồng Đào Bình, Hồng Đào Bình cũng đang thử Kim Phi.
Tự nguyện làm đầy tớ là cách Hồng Đào Bình dò xét Kim Phi.
Nếu là Kim Phi thật sự đồng ý, Hồng Đào Bình sẽ rất thất vọng.
Thật may, câu trả lời của Kim Phi đã làm anh ta rất hài lòng.
Y không chỉ không nhận anh ta làm đầy tớ, ngược lại còn nói mối quan hệ của hai người là
mối quan hệ hợp tác.
Điều này làm cho Hồng Đào Bình vô cùng cảm động.
“Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ dốc hết sức mình để xây dựng xưởng đóng tàu!”
Hồng Đào Bình vỗ ngực nói: “Xưởng đóng tàu quan trọng nhất là bến tàu, mặc dù xưởng đóng tàu nhà ta đã bị đốt, nhưng bến tàu và lối vào bến tàu vẫn còn nguyên vẹn, chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ và xây lại nhà kho là có thể dùng được.”
Bến tàu là nơi để đóng và sửa chữa tàu.
Nói đơn giản, đó là một cái hố lớn.
Việc đóng thuyền diễn ra ở đây, sau khi đóng tàu xong, thừa dịp nước biển dâng, mở cửa đê cho nước biển tràn vào đề hạ thuyền.
Xưởng đóng tàu của nhà họ Hồng có tổng cộng bốn bến tàu, nhưng bến tàu lớn đã bị cướp biển phá huỷ, thuyền đang xây trong đó cũng đã bị đốt.
Đừng nói đến việc xây dựng lại, chỉ riêng việc dọn dẹp sạch sẽ cũng đã tốn không ít bạc.
Trước đây Hồng Đào Bình không có tiền, đành mặc kệ.
Kim Phi tìm đến Hồng Đào Bình không chỉ vì khả năng đóng thuyền của anh ta mà còn vì biết chuyện xưởng đóng tàu nhà họ.
Xây xưởng đóng tàu mới cần không ít thời gian và chỉ phí.
Xưởng đóng tàu của nhà họ Hồng chỉ cần sửa lại là có thể tiếp tục sử dụng, có thể giúp y tiết kiệm không ít.
Nhưng nếu đã xây lại, Kim Phi cũng cần cải tiến một chút.
Y lấy từ trong ngực ra một bản vẽ: “Đây là thiết kế của ta cho xưởng đóng tàu mới, Hồng công tử thử nhìn xem có vấn đề gì không.”
Cái này không phải để thử thách Hồng Đào Bình mà Kim Phỉ thật sự không chắc chắn.
Đời trước y từng học về kết cấu của tàu, cũng từng đến xưởng đóng tàu, nhưng đời trước các xưởng đóng tàu đều đã được cơ giới hóa tự động hóa trình độ rất cao, ở Đại Khang chắc chắn không thực hiện được.
Cho nên y không biết bản vẽ xưởng đóng tàu này có khả thi không.
Nhớ đến bức vẽ con tàu trước đó Hồng Đào Bình không dám coi thường Kim Phi, nhận lấy bản vẽ xem cận thận.
Kết quả anh ta vừa nhìn, chân mày liền nhíu lại.
Chỉ vào cái giá trên bản vẽ hỏi: “Tiên sinh, đây là cái gì?”
“Cái này là ròng rọc, là thiết bị dùng để nâng hạ, có đế gắn trên đường sắt để di chuyển trước sau, phải trái”
Kim Phỉ nói: “Có thứ này, chỉ cần mấy người phối hợp là có thể nhấc được vật nặng tới mấy chục ngàn cân”
“Chỉ mấy người mà có thể nâng được mấy chục ngàn cân, có thể làm được thật sao?”
Hồng Đào Bình nhìn Kim Phi như một người điên.
“Tại sao không thể? Hiện tại thương hội của ta đều dùng ròng rọc để chuyển hàng lên tàu, tiết kiệm rất nhiều sức lực, chỉ cần một tay ta cũng có thể nâng mấy ngàn cân hàng hóa”
Đại Lưu bất mãn với sự nghi ngờ của Hồng Đào Bình không nhìn được phải lên tiếng.
Kim Phi nhìn vẻ mặt hoài nghi của Hồng Đào Bình, cười nói: “Ta nhớ chúng ta có mang nó theo, mang tới đây cho Hồng công tử xem.”
Thứ Kim Phi nói đến là hồ lô, không phải loại hồ lô dùng để ăn mà là ròng rọc kéo tay,
cũng được gọi với cái tên hồ lô thần tiên, hồ lô dây dích, là một thiết bị dùng để kéo vật nặng đơn giản.
Mặc dù tốc độ chậm nhưng nhỏ gọn mang theo bên mình rất tiện.
Nhân viên hộ tống khi đi xa mang theo ròng rọc kéo tay, nếu chẳng may trên đường đỉ gặp đá lở chặn đường có thể dùng nó treo đá lên.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 579 Ròng rọc kéo tay"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com