NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên không: Thư sinh hàn môn và kiều thê - Chương 495 Tìm tới rồi

  1. Home
  2. Xuyên không: Thư sinh hàn môn và kiều thê
  3. Chương 495 Tìm tới rồi
Prev
Next

Chương 495: Tìm tới rồi
Ngay cả Trương Thanh Ti cũng thừa nhận phương pháp của Giang Siêu rất tốt rồi, xem ra hắn rất có bản lĩnh.
Mọi người vội vàng mang bệnh nhân vào phòng. Dưới sự yêu cầu của Trương Thanh Ti, mọi người khiêng người rất cấn thận.
Bên kia, Lý Nhị Ngưu nhanh chóng chặt một đám lau sậy về, lại nhờ bách tính xung quanh giúp làm sạch và loại bỏ ruột.
Đến khi mọi người đặt Trịnh Nhị Oa xuống giường, Lý Nhị Ngưu cũng cầm mấy cây lau đi vào.
Giang Siêu nhận cây lau, nhìn chúng đã được móc sạch ruột thì gật đầu.
Hắn lại nhìn Trương Thanh Ti đang buồn rầu đứng trước mặt bệnh nhân mà nở nụ cười.
Dù nàng ấy biết cách cứu người, nàng ấy chưa bao giờ làm loại phẫu thuật này, bảo nàng ấy làm, nàng ấy không chắc chắn lắm.
“Để ta làm đi…” Giang Siêu nói với Trương Thanh Ti.
Lời nói của hắn làm Trương Thanh Ti rất ngạc nhiên, người xung quanh cũng thế, mọi người đều đưa mắt nhìn nàng ấy.
Bọn họ hy vọng Trương Thanh Ti sẽ đích
thân làm, bất kể thế nào thì họ cũng quen nàng ấy, còn Giang Siêu, họ chỉ thấy hắn nói rất hay, nhưng rốt cuộc có làm được không thì không ai biết.
“Chuyện này liên quan đến mạng người, không ai dám chắc Giang Siêu có thế cứu được người.
Trương Thanh Ti nhìn Giang Siêu chăm chú, trong ánh mắt sáng rực ấy là sự hỏi thăm.
Có điều, khi nhìn thấy vẻ nghiêm túc của hắn, nàng ấy thở dài, gật dầu với hắn.
Người xung quanh đều ngạc nhiên. Họ rất muốn phản đối, nhưng Trương Thanh Ti đã đế Giang Siêu làm rồi, họ không tiện ngăn cản.
Giang Siêu đi tới, thuần thục cầm công cụ trong hòm thuốc lên. Trong ánh mắt hoảng hốt lại lo lắng của mọi người, hắn thành tạo mở một cái lỗ ở dưới xương sườn bên phải.
Nhìn thủ pháp của Giang Siêu vì vị trí hắn khoét lỗ, Trương Thanh Ti vốn đang lo lắng lại không khỏi khâm phục.
Nếu là nàng ấy làm, nàng ấy không tự tin nói mình làm được như vậy. Nàng ấy rất khâm phục thủ pháp của hắn.
Sau đó, Giang Siêu khử trùng một đoạn lau rồi cắm vào ngực bệnh nhân. Rất nhanh, máu bắt
đầu chảy ra theo ổng lau.
Mấy phút sau, hơi thở của bệnh nhân trở nên thông thuận.
Người xung quanh thấy vậy thì không khỏi tỏ vẻ thán phục.
Lại qua mấy phút nữa, Giang Siêu thấy không còn máu chảy ra từ cây lau nữa mới rút cây lau ra.
“Máu bên trong đã chảy hết rồi, còn việc khâu vá để cho cô nhé, cố gắng đừng di chuyển bệnh nhân.” Giang Siêu nói với Trương Thanh Ti.
Nàng ấy gật đầu liên tục, thái độ đối với Giang Siêu càng thêm cung kính.
Giang Siêu đang định dặn dò thêm vài câu nữa, bên ngoài lại có tiếng huyên náo, sau đó là một tiếng “ầm”.
“Người bên trong cút ra đây, trấn thủ Lưu đại nhân tới, còn không mau ra đón à?”
Sau tiếng gào ấy, rất nhiều người xông vào đình viện, tiếng kêu sợ hãi cũng từ ngoài truyền tới. Giang Siêu nghe vậy, ánh mắt xao động.
Hắn cất bước ra ngoài, Lý Nhị Ngưu và Trương Thanh Ti ở phía sau cũng đầy lo lắng, vội theo ra.
Cửa phòng mở ra, bên ngoài đình viện có rất nhiều người, họ đã gần như chiếm hết cả đình
viện, ép những người đang đứng ở đây đến trước nhà.
Đi đầu là một tên mập, mặt trông rất hung dữ, lại béo núc ních, mặt mũi xấu xí.
Người này nhìn thấy Giang Siêu đi ra ngoài, đôi mắt bị thịt mỡ che gần hết khẽ híp lại, khóe miệng lộ ra vẻ xao động, khóe miệng còn mang chút khinh bỉ và hài hước.
“Tiểu tử, ngươi to gan thật, giết thủ hạ của bổn trấn thủ, lại còn dám ở lại đây.” Tên mập lạnh lùng nhìn Giang Siêu.
“Lưu Thông, ngươi cũng to gan thận. Nuốt mất vật tư của triều (Tinh, mưu cầu tư lợi, giờ còn dám gây chuyện nữa, ngươi có mấy cái đầu để chém thế?”
Giang Siêu lạnh lùng nhìn Lưu Thông. Lưu Thúc Bình đứng cạnh nhìn Lưu Thông, cơ thế khẽ run, tức giận đến đỏ mặt. ông ta há miệng định quát Lưu Thông, nhưng bị Giang Siêu cản lại.
Hắn muốn xem xem tên Lưu Thông này có thế vênh váo đến mức nào.
Đối diện, Lưu Thông nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường và châm chọc.
“Ngươi nói bốn trấn thủ nuốt vật tư của triều đình, ngươi có chứng cứ không? Hơn nữa, dù cho bổn trấn thủ nuốt vật tư thật đi nữa thì ngươi làm
gì được ta! Thúc phụ của bốn trấn thủ là thành chủ Dũng Thành, chỉ điều này thôi, một quan viên nho nhỏ như ngươi thì làm gì được ta chứ?”
“Bây giờ ngươi nên nghĩ xem ngươi còn có thể ra khỏi trấn Bồ Hà này được hay không cái đã đi.”
Trong mắt Lưu Thông tràn đầy sát ý, nhưng nói đến đó, giọng hắn ta chợt thay đối: “Nếu ngươi nghe lời hơn chút, ngoan hơn chút, chưa chắc đã không có cơ hội sống sót.”
Nghe vậy, Giang Siêu nghiền ngẫm nhìn Lưu Thông, người này vừa uy hiếp vừa dụ dỗ hắn đó hả? Dù sao, nếu hắn ta động thủ giết hắn thật thì e là không tiện giải thích.
Đương nhiên, nếu Lưu Thòng quả thực mất hết lý trí mà muốn giết hắn, thì chỉ cần tìm bách tính gây chuyện, để mình chét trong cơn nổi loạn rồi giết tất cả bách tính đi là xong.
Hắn ta hoàn toàn có thể gán cái tội đó cho bách tính, nhưng chuyện này hơi phiền toái.
“ô… Thế ngươi nói xem ta nên nghe lời thế nào thì có thể sống đây?” Nghe vậy, Giang Siêu nhìn Lưu Thông đầy quỷ dị.
Hắn vừa dứt lời, gương mặt vốn tràn đầy sát ý của Lưu Thông lộ ra vẻ vui mừng, cũng có chút khinh bỉ.
Hắn ta còn tưởng Giang Siêu là người chính trực bất khuất cơ đấy, không ngờ hắn ta vừa dẫn người tới, tiếu tử này đã sợ rồi.
Lý Nhị Ngưu và Trương Thanh Ti ở phía sau nghe Giang Siêu nói vậy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cả hai đều lo lắng cho sự an nguy của Giang Siêu.
Dù sao đi nữa, chọc vào Lưu Thông, có lẽ Giang Siêu khó ra khỏi trấn Bồ Hà.
Bọn họ không thế nào hiếu được, tại sao Giang Siêu lại bị Lưu Thông dọa sợ. Nghe hắn nói thì hình như đã khuất phục Lưu Thông rồi.
Ánh mắt mấy người nhìn Giang Siêu không khỏi có chút tức giận và khinh bỉ, thậm chí các bách tính xung quanh nhìn hắn cũng đầy tức giận.
Nhưng bọn họ có giận hơn nữa thì đã làm sao chứ, tên Lưu Thông trước mắt này mang tới nhiều người như thế, xử lí mà không tốt, rất có thể tất cả đều phải chết ở đây.
“Tiểu Tử, ngươi rất thức thời. Ngươi muốn sống, cũng đơn giản thôi, chỉ cần giết mấy người, ví dụ như Trương Thanh Ti…”
“Đương nhiên, ngươi không muốn giết cũng không sao, ngươi cũng có thể chơi Trương Thanh Ti trước mặt mọi người, cái này cũng tính là công lao đầu tiên của ngươi. Yên tâm đi, chỉ cần ngươi
đi theo bổn trấn thủ, bổn trấn thủ đảm bảo ngươi sẽ được ăn no uống say.”
Lưu Thông đắc ý nhìn Giang Siêu, lại liếc mắt qua Trương Thanh Ti và bách tính.
Hắn ta vừa nói xong, ánh mắt của Trương Thanh Ti và bách tính đều lộ ra vẻ kinh hoàng và sợ hãi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 495 Tìm tới rồi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com