Xuyên không: Thư sinh hàn môn và kiều thê - Chương 505: Ba đường cùng tấn công
Chương 505: Ba đường cùng tấn công
Trọng trấn quân sự ở bên ngoài thành Bình Bắc năm mươi dặm, năm nghìn binh lực quán Con Cháu thủ ở đây, thêm mấy nơi trọng trấn phía sau đều canh thủ khoảng chừng ba đến năm nghìn binh lực.
Cả mảng trọng trấn này cộng lại có khoảng hai vạn người, mà phía bên kia cũng có một số nơi trọng trấn, binh lực cộng lại cũng có khoảng chừng hai vạn người.
Cộng thâm vạn người của thành Bình Bắc cũng chỉ có sáu vạn người, còn lại hơn năm vạn người thì canh thủ ở những nơi tiếp giáp với Cao Triều.
Sở dĩ đa số binh lực đều canh phòng ở đây là bởi vì ở đây có biên ải thành phố quan trọng của thành Bình Bắc, đây cũng xem là quân sự trọng điếm.
Một khi thành Bình Bắc bị phá, gần như xem như là mở cửa châu phủ Tân Bắc, bất cứ lúc nào đều có khả năng lấy thành Bình Bắc làm bàn đạp ròi tấn công cả châu phủ Tân Bắc.
Hai đường đại quân trái phải của Cao Triều bây giờ đang đối mặt với trọng trấn quân sự ở trước mặt, trên mặt đầy sự khinh thường và xem nhẹ. Đại quân sáu vạn người đánh một quân sự trong trấn năm nghìn người, quả thật quá đơn
giản rồi.
Chủ tướng hai đường lần lượt là đại tướng đường trái là Tô Cái Văn, đường phải là Lý Thường Chi.
Tô Cái Văn và Lý Thường chi lựa chọn cách tấn công đơn giản nhất, đó chính là tấn công quân sự trọng trấn chính diện, trực tiếp với thế bạo lực đoạt lấy những quân sự trọng trấn này.
Năm nghìn người đa số chủ yếu là bộ binh, bọn họ xác theo thang công thành xông đến phía dưới thành, theo sau lưng chính là cung thủ của Cao Triều.
Còn có đại quân ở phía sau vác máy đá cũng đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị triển khai ném đá với quân Con Cháu ở trong thành.
Trên tường thành, một quân quan cấp đoàn nhìn quân lính Cao Triều đang xông về phía trước, trong ánh mắt lạnh lùng lộ ra vẻ sát ý bình thản.
Cho dì binh sĩ ở đó nhìn trông có vẻ đông như ổ quạ, số lương hơn chục nghìn, quân Con Cháu trọng trấn cũng chỉ có binh lực công đoàn của hắn.
Năm nghìn người đối địch với kẻ thù gấp mười lần, trên binh lực đã chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng hắn ta không lo lắng chút nào.
Bởi vì vũ khí phía bên hẳn ta không phải nhiều người thì có thể chiếm được ưu thế của bọn họ, đợi đến khi quân đội Cao Triều biết được vũ khí lợi hại của quân Con Cháu, bọn họ mới biết thế nào là tuyệt vọng.
Ngoại trừ năm nghìn quân canh thủ trong thành, mấy nơi trọng trấn phía sau đã phái ra tổng cộng năm nghìn viện binh, những viện binh này chính là đến để triệt đường sống của quân Cao Triều.
Lúc này, viện binh cũng sắp đến được sau lưng kẻ thù rồi.
Quân đường phải ở phía còn lại cũng dùng cách vô cùng đơn giản, chuẩn bị trực tiếp san bằng trọng trấn quân sự ở trước mắt.
Trận chiến vừa nổ ra, quân đội nhanh chóng xông đến trước tường thành mấy trăm thước. Quân Con Cháu trên tường thành lạnh lùng nhìn kẻ thù ở dưới, trong mắt không có chút hoảng loạn nào, trái lại còn lạnh lẽo hơn.
Khi kẻ thù chỉ còn cách năm mươi thước, quân quan trên tường thành phát ra mệnh lệnh công kích.
Đột nhiên tiếng pháo vang lên, quân địch vừa xông đến trước tường thành, còn chưa phản ứng lại đột nhiên ngã xuống cả mảng, từng mảng từng mảng bị quân Con Cháu chém giết trên
Cùng lúc đó trong trọng trấn từng tiếng pháo vang lên tiếp đến trực tiếp rơi vào máy vác đá ở phía sau ở quân Cao Triều.
Tiếng nố cực lớn đột nhiên khiến cho trọng địa máy vác đá đại loạn, hơn nữa bộ phận máy bắn đá đều bị phá hủy. Đám binh vác đá đó còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Chủ tướng đứng đầu nhìn thấy máy vác đá trong chốc lát bị nố hủy một nửa, trong mắt đầy sự kinh ngạc và không tin, hắn ta không dám tin đây là thật.
Vốn dĩ hắn ta còn nghĩ, máy bắn đá đợi đến lúc quan trọng mới sử dụng, tốt nhất là đợi đến hồi chuông chiến đấu vang lên, dưới tường thành chống cự kịch liệt, máy bắn đá đột nhiên bắn đá vào sẽ khiến sĩ khí tổn thất lớn.
Nhưng nào ngờ được, sĩ khí tốn thất lớn lại là bọn họ, máy bắn đá của bọn họ ngay cả một viên đá cũng chưa bắn ra.
Càng khiến họ không thế tin tưởng được, bộ đội công thành dưới trượng bọn họ chỉ có năm nghìn người, trong thời gian ngắn ngủi vậy mà lại chết hai, ba nghìn người một cách khó hiểu.
Số còn lại sợ hãi chạy trốn về sau, nhưng vừa trên đường chạy, đã có tiếng pháo vang lên trong bọn họ, trực tiếp nố tung bọn họ.
Năm nghìn người, tống cộng dùng không tới mười phút đã tiêu diệt toàn quân, hắn ta cho rằng bản thân nhìn nhầm, vô cùng kinh ngạc!
Cùng kinh ngạc như vậy còn có chủ tướng đường phải, hắn ta cũng sử dụng chiến lược giống vậy, vốn cho rằng trăm thử không vui, quân Con Cháu ở trước mặt chắc chắn sẽ bị bọn họ tiêu diệt hết.
Nhưng nào ngờ cuộc chiến mới bắt đầu, hắn ta đã tốn thất hơn năm nghìn người, máy vác đá cũng bị hủy mất, tình trạng như vậy chỉ khiến trong lòng hắn ta còn lại sự sợ hãi. Lúc trước hắn ta vò cùng tự tin, còn kiêu ngạo cho rằng tuyệt đối có thể khiến quân Con cháu khóc lóc thảm thiết, cầu xin tha.
Nhưng quay đầu lại người khóc lóc thảm thiết, cầu xin tha e lại là bọn họ, năm nghìn người chết nhanh như vậy đưa thêm mấy nghìn người lên cũng là con đường chết.
Bọn họ ngay cả mặt của quân Con cháu còn chưa chạm đã tốn thất nghiêm trọng.
Hai chủ tướng trực tiếp bị dọa sợ không dám tùy tiện tấn công nữa, quân sự trọng trấn như vậy sao bọn họ có thể tấn công vào được!?
Không nói trong thành bao nhiêu người chỉ những vũ khí kỳ lạ đó cũng có thế khiến tướng sĩ dưới trướng bọn họ chết một cách kỳ lạ, đủ để
khiến cho lòng quân sợ hãi rồi.
Hai chủ tướng còn rầu rĩ suy nghĩ đối sách, bọn họ tuyệt đối không thể bị gặp khó như vậy, hoàng đế bệ hạ của bọn họ còn đang đợi bọn họ diệt trừ quân sự trọng trấn xung quanh thành Bình Bắc, qua đó tập hợp với bọn họ.
Vừa mới bắt đầu các lính khiên còn dùng khiên đế bảo vệ rất nhanh đã đến gần tường thành, lần này quân Con cháu ở trên tường thành không phát động công kích với bọn họ.
Lần này khiến cho hai chủ tướng vui trong lòng, bọn họ cho rằng khiên có tác dụng, vũ khí của quân Con cháu tuy lợi hại nhưng vẫn có cách phá qiải.