NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác - Chương 234

  1. Home
  2. Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
  3. Chương 234
Prev
Next

Mùi hoa quen thuộc phảng phất ở chóp mũi, Phó Thập Đông nhướng mày, vẻ mặt nghiêm nghị được thay bằng dịu dàng, nhưng cũng chỉ kéo dài hai giây, mày lại nhíu lại, anh nắm tay cô, ngồi dậy, vẻ mặt nghiêm túc: “Buổi tối ở bên ngoài không an toàn, sao em lại trở về vào giờ này? Không phải nói là ngày mai mới trở lại hay sao?”
Liên tục đặt câu hỏi khiến Diệp Ngưng Dao sửng sốt, muốn rút tay lại không được, chỉ có thể chủ động nhích lại gần người đàn ông, trán áp vào trán anh, đặc biệt làm nũng: “Bởi vì em muốn gặp anh sớm hơn.”
Khi những lời này được nói ra, cả hai đều đỏ mặt.
Diệp Ngưng Dao là vì tự mình thấy xấu hổ. Phó Thập Đông lại vì quá phấn khích.
“Lần sau đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy, anh sẽ sợ.” Giọng nói của người đàn ông không nhịn được mà mềm xuống, nhân cơ hội này hôn nhẹ lên môi cô.
Thấy anh không truy cứu nữa, Diệp Ngưng Dao nhướng mày, cô bí mật học được mẹo này từ Mạc Tiểu Thanh, nhưng cô không ngờ nó rất hiệu quả.
Điều này làm cho cô dường như đã tìm ra mánh khóe để thuần phục người đàn ông…
Đêm đó, hai người ôm nhau ngủ, ở bên nhau cảm thấy thật thoải mái và ấm áp.
Trong giấc ngủ, Diệp Ngưng Dao lại một lần nữa đi tới nơi khắc bia công đức.
Không giống như khung cảnh hoang vắng trước đây, cô không ngờ lại phát hiện ra có một tia sự sống ở đây.
Cỏ xanh điểm xuyết trên mảnh đất trơ trọi này, bức tranh trước mặt cuối cùng cũng có màu.
Tại sao lại có sự thay đổi này?
Chuyện gì phát sinh cũng nhất định phải có nguyên nhân, Diệp Ngưng Dao dùng ngón tay gõ cằm suy nghĩ hồi lâu mới đưa ra kết luận: sự thay đổi này hẳn là có quan hệ với chính bản thân cô, tấm bia công đức… Chẳng lẽ là bởi vì trước đây cô đã cứu những bông hoa, cây cỏ trên núi?
Với loại suy đoán này, cô dự định ngày mai sẽ tìm một thứ gì đó để thử, nếu đúng như dự đoán, nơi này khi phồn hoa rực rỡ sẽ ra sao?
Vào cuối tuần, Phó Thập Đông lên huyện thành.
Gần đây, thị trường chợ đen đang bùng nổ và anh đã kiếm được một số tiền bằng cách tung ra các đài radio.
Khi anh đến ngôi nhà gỗ hẻo lánh, anh vừa bước vào cửa sân đã bị ông già kích động kéo vào nhà.
“Người anh em, gần đây lại có một vụ mua bán tốt, người tôi nghĩ đến đầu tiên chính là cậu, thế nào? Cậu muốn làm không?”
“Mua bán cái gì?” Bây giờ Phó Thập Đông chỉ muốn kiếm nhiều tiền hơn, mặc dù anh biết tốc độ kiếm tiền của anh không thể so sánh với tốc độ kiếm tiền của vợ, nhưng nếu anh có thể thu hẹp khoảng cách, anh sẽ có đủ tự tin để đi gặp cha mẹ của Diệp Ngưng Dao.
Khi đề cập đến công việc kinh doanh này, ông lão đưa tay bịt tai và nói một cách thần bí: “Gần đây, ở các thành phố lớn đang bán hai loại thuốc, gọi là thuốc Hoa Đào và… thuốc giải độc, người ta nói mấy loại thuốc này ở trong thành phố đều được bán hết sạch, mấy ngày nay có người tìm tới tôi hỏi thăm, nếu cậu có thể lấy được thuốc, chúng ta có thể phát tài!”
“…” Phó Thập Đông chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó những viên thuốc do vợ mình làm sẽ trở thành thứ mà thị trường chợ đen muốn mà không được.
Tình huống cụ thể còn cần bàn bạc cùng với Diệp Ngưng Dao, vì vậy Phó Thập Đông chỉ có thể gật đầu trước: “Ừm, tôi sẽ đi tìm xem có thể lấy được hay không.”
Ông lão tin tưởng năng lực của anh, sợ anh không biết loại thuốc kia có hình dáng như thế nào liền cẩn thận móc từ trong hộp dưới giường đất ra hai gói thuốc, trải ở trên bàn.
“Đây là người khác ủy thác tôi đi lấy cái này, không thể đưa cho cậu được, cậu nhìn kỹ một chút đi.”
Thường thì khi không có việc gì làm Phó Thập Đông sẽ giúp xoa thuốc, anh biết chính xác viên thuốc này tròn hay dẹt ra sao, nhưng vẫn giả vờ nhìn nó cẩn thận vì sợ bị nghi ngờ.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 234"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com