NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 272

  1. Home
  2. Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn
  3. Chương 272
Prev
Next

Hai mắt Yểm hoàng và Độc Cô viện trưởng lập tức sáng rực lên.
Ôi?
Hóa ra còn có thể làm vậy à?
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Yểm hoàng là: nếu đã có cách giải quyết, vậy có phải không cần tiếp tục dỗ dành Phượng Khê nữa không?
Đang nghĩ vậy, lại nghe Phượng Khê nói: “Đương nhiên, xét về mặt lý thuyết thì là như thế, còn có thành công hay không thì khi bắt tay vào thực hiện mới biết được, còn phải căn cứ vào tình huống để điều chỉnh linh hoạt nữa. Thế nên, người phụ trách phải có mặt ở công trình mọi lúc, hễ có lôi kiếp giáng xuống, cũng có thể kịp thời ứng phó.”
Ý định của Yểm hoàng lập tức bị bóp nghẹt.
Vẫn nên để khuê nữ phụ trách thì hơn.
Sau khi bàn bạc, ba người quyết định để Độc Cô viện trưởng gánh danh, còn công tác thực tế sẽ do Phượng Khê đảm nhiệm.
Ngày khánh thành điện Ma Thần, cũng là ngày Nhân tộc và Yểm tộc ký hiệp ước hữu nghị.
Bàn bạc xong, Phượng Khê nói: “Phụ hoàng, con muốn gặp Nhị sư huynh, để xem rốt cuộc mọi chuyện là thế nào.”
Yểm hoàng đã hoàn toàn thất vọng về đứa con trai này, bây giờ lại có suy đoán đó không phải suy đoán của người trong lòng, nên lại càng không để tâm hơn.
Nên ông ta chẳng nghĩ nhiều mà đồng ý ngay.
Phượng Khê không đi một mình, mà đi cùng Độc Cô viện trưởng.
Nàng rất am hiểu chiêu cáo mượn oai hùm.
Hai người tới cung điện của Nhị hoàng tử.
Các cung nhân đang ở trong phòng chọc ghẹo Nhị hoàng tử.
Thậm chí họ còn dùng đá lưu ảnh ghi lại, để lần sau khi Đại hoàng tử tới còn có cái mà nịnh nọt.
Nhìn dáng vẻ chật vật của Nhị hoàng tử, đám cung nhân cười rộ lên.
Hoàng tử thì sao nào?
Không phải còn chẳng bằng đám hạ nhân như họ ư?
Họ thông qua việc khinh nhục Nhị hoàng tử để cân bằng tâm lý, nên hành vi này càng ngày càng nghiêm trọng.
Nhị hoàng tử cụp mắt xuống, che giấu sát ý nồng đậm bên trong.
Nhịn, nhất định phải nhịn.
Trước khi chưa hoàn toàn nắm chắc, không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Đúng lúc này, Phượng Khê và Độc Cô viện trưởng tới.
Đám cung nhân chẳng hề lộ vẻ hoảng sợ, bởi kẻ ngốc không biết mách lẻo, về phần những vết bùn và vết thương trên người y, thì hoàn toàn có thể nói là do y tự tạo ra.
Phượng Khê khẽ liếc mắt đánh giá Nhị hoàng tử đang cười ngây ngô, rồi vẫy tay với một cung nhân: “Ngươi qua đây một lát.”
Cung nhân lập tức vui vẻ chạy tới, hắn ta cảm thấy có lẽ Phượng Khê đang muốn ban thưởng cho mình.
Kết quả, Phượng Khê lại vung chân đạp hắn ta một cú thật mạnh, khiến hắn ta bị gãy ba thẻ xương sườn.
Phượng Khê lại gọi đám cung nhân còn lại tới, đánh từng người một.
Thật ra họ muốn phản kháng lắm chứ, nhưng Độc Cô viện trưởng vẫn đang ngồi kia, cho dù cho họ một trăm cái gan, họ cũng không dám.
Đánh người xong, Phượng Khê nói với Nhị hoàng tử: “Thú vị không?”
Nhị hoàng tử thoáng sửng sốt, sau đó bắt đầu vỗ tay: “Thú vị! Thú vị lắm! Họ giống như kẻ ngốc vậy.”
Đám cung nhân: “…”
Phượng Khê mở nhẫn trữ vật, lấy ra một viên kẹo hình tròn cho Nhị hoàng tử: “Ăn đi, ngọt lắm đấy.”
Nhị hoàng tử vui vẻ bỏ vào miệng.
Phượng Khê nhìn đám cung nhân kia: “Biết vì sao ta đánh các ngươi không? Bởi ta thấy các ngươi chướng mắt vô cùng. Dựa vào đâu mà các ngươi ăn mặc sạch sẽ hơn Nhị hoàng tử? Dựa vào đâu mà các ngươi còn giống chủ tử hơn chủ tử chân chính là Nhị hoàng tử? Rặt một lũ lòng lang dạ sói. Nếu không phải hôm nay ta có tâm trạng tốt, thì ta đã vặn gãy cổ các ngươi rồi.”
“Nhị hoàng tử, đi nào, cùng ta xuất chung đi chơi nào!”
Sắc mặt của một cung nhân lập tức thay đổi: “Vị, vị tiểu thư này. Bệ hạ có lệnh, nghiêm cấm Nhị hoàng tử rời khỏi sân viện này, càng đừng nói đến việc xuất cung.”
Phượng Khê cười lạnh: “Bây giờ bệ hạ đã đổi ý rồi, ta muốn đưa Nhị hoàng tử đi đâu thì đi đó, không tin ngươi hỏi Độc Cô viện trưởng mà xem.”
Độc Cô viện trưởng: “…”
Thấy Độc Cô viện trưởng không nói gì, đám cung nhân cho rằng ông ta ngầm thừa nhận, bèn không dám tiếp tục ngăn cản nữa.
Nhị hoàng tử tỏ vẻ phấn khích, luôn miệng ồn ào: “Tốt quá, có thể ra ngoài chơi rồi! Ta muốn mua nhiều, thật nhiều kẹo, còn muốn mua diều lớn nữa…”
Độc Cô viện trưởng không nhịn được mà khẽ thở dài.
Bất kể Nhị hoàng tử có phải huyết mạch của bệ hạ hay không, thì y cũng rất đáng thương.
Khi ra tới cửa cung, ba người lại chạm mặt thú Huyết Đồng.
Phượng Khê khẽ đảo mắt: “Ngươi lại đây, làm thú cưỡi cho Nhị hoàng tử.”
Thú Huyết Đồng: “…” Ngươi chó vừa thôi!
Phượng Khê nhìn Độc Cô viện trưởng: “Viện trưởng, thú Huyết Đồng lại không ngoan rồi.”
Độc Cô viện trưởng: “… Được rồi, đừng quậy nữa, mau xuất cung thôi.”
Phượng Khê nói với Nhị hoàng tử: “Tiểu ca ca, không sao đâu, ngoài cung có rất nhiều ngựa lớn có thể cưỡi, những con ngựa kia đẹp hơn, giỏi hơn thú Huyết Đồng vừa ngu vừa ngốc này nhiều.”
Thú Huyết Đồng thật sự tức điên rồi.
Nha đầu thối, tốt nhất nàng hãy luôn đi bên cạnh Độc Cô lão đầu, nếu không nó sẽ dẫm c.h.ế.t nàng!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 272"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com