NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 513

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 513
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
  • Tác giả: Thi Từ

Vào nhóm kín để đọc nhanh hơn:

(Link vào nhóm đọc trước)  

Chương 513: Không khí này là sao đây?

Nhân cơ hội này nếu suy nghĩ kỹ một chút thì không phải là cảnh tượng gì  khó xử cho lắm, chỉ cần chào hỏi và mỉm cười thì sẽ ổn cả thôi.

Chỉ là trong lòng bà vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Lâm Chí Dương quay đầu, nhìn xung quanh, liền thấy Trì Chúc.

Ông và Trì Chúc không biết nhau, Trì Chúc là một người tương đối thấp, từng xuất hiện vài tin tức trong các báo cáo tài chính, nhưng không nhiều.

Lâm Chí Dương chỉ có một cảm giác ngờ ngợ là mình có quen người này.

Trì Chúc ngồi đó, không ăn, vẻ mặt cũng không vui.

Lâm Chí Dương nhìn chằm chằm Trì Chúc hai lần, sau đó bật cười, nói với Phương Tố, “Chồng cũ của cô có lẽ đã nhìn thấy chúng ta rồi.”

Chắc chắn đã nhìn thấy, Cố Tư đặc biệt gọi người đến đây, vừa đi vào hẳn là đã nhìn thấy bà ngay.

Phương Tố liếm liếm môi, có chút do dự, “Hay là ông ở chỗ này chờ, tôi đi qua chào hỏi một chút.”

Lâm Chí Dương nhìn bà, “Có muốn tôi đi cùng không.”

Phương Tố lắc đầu, “Không cần, tôi tự mình làm được.”

Lâm Chí Dương đi theo, thì tình cảnh có vẻ không đúng lắm.

Bản thân Lâm Chí Dương cũng không có liên quan gì đến Phương Tố, giờ cùng nhau sang kia chào hỏi thì lại chẳng khác gì thừa nhận họ có quan hệ gì đó.

Lâm Chí Dương cũng không ép buộc, ừm, “Được, tôi ở đây chờ cô nhé.”

Phương Tố đứng dậy đi về phía Trì Chúc.

Biểu cảm của Trì Chúc không tốt, nhưng không sao, nhưng nhìn có chút lạnh lùng.

Phương Tố đi tới bên cạnh, thanh âm khô khốc, “Ông cũng ở đây dùng bữa, thật là trùng hợp.”

Trì Chúc cũng không hề nhìn và, vẫn giữ nguyên tư thế trước đó.

Phương Tố vẫn cố ngồi xuống, nói: “Vừa rồi tôi thấy A Uyên ở đây, nhưng sao nó lại ở đây vậy?”

Trì Chúc nâng mắt nhìn Phương Tố, sau khi xem một hồi lâu, vẻ mặt mới nhẹ nhõm, “A Uyên nói là cố ý.”

Phương Tố có chút xấu hổ, liếm liếm môi tự nói, “nay tôi cũng cùng một người bạn tới đây, trong nhà có chuyện  có nhờ tôi giúp.”

Trì Chúc thực ra cũng đã đoán ra, Cố Tư có thể đi theo, nghĩa là đây không phải một buổi hẹn hò gì.

Ông gật đầu, “Râ là vậy.”

Phương Tố lại nói, “Tôi ngày đó rời đi cũng không có chào hỏi, chủ yếu là bởi vì người nhà gọi điện thoại, chuyện hơi gấp gáp nên tôi…”

Bà cố cười một tiếng, “Nhưng tôi đoán là ông cũng không đặc biệt quan tâm đến chuyện này.”

Trì Chúc không đề cập tới chuyện này, mà là hất cằm về phía Lâm Chí Dương, “bên kia, chính là hẹn hò sao?”

“Không, không, không.” Phương Tố có chút lo lắng giải thích, “Không phải hẹn hò ra mắt, mà là bạn.”

Trì Chúc lại nhìn chằm chằm Lâm Chí Dương, vừa lúc Lâm Chí Dương cũng nhìn sang.

Lâm Chí Dương đơn nhiên vẫn thoải mái hơn Trì Chúc, lúc này cười chào với Trì Chúc.

Trì Chúc vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.

Ông dừng lại một lúc trước khi nói, “Tại sao trước đây tôi không biết bà có một người bạn như vậy.”

Phương Tố giờ, giống như một học sinh bị giáo viên bắt trả bài, khổ sở, thành thật mà nói, “Hai ngày trước mới gặp lại, mẹ nói ông ấy cũng là một người tốt…”

Khi nói lời này bà cảm giác có vẻ không ổn, Phương Tố nhanh chóng dừng, rồi đổi cách nói: “mẹ tôi nói vì tôi không có bạn bè gì nhiều, chỉ muốn có thêm người để bầu bạn, chia sẻ. “

Thật sự là như vậy, giải thích như thế nào, cảm giác đều có chút không đúng.

Phương Tố cuối cùng lựa chọn im lặng.

Trì Chúc cười hờ hững.

Phương Tố nhìn xuống mấy thứ trên bàn, tất cả vẫn còn nguyên như chưa đụng đũa.

Bà cũng có chút bối rối không biết Trì Chúc bây giờ đang là như thế nào, rốt cuộc là đang nghĩ gì.

Bà nghĩ rằng ông hẳn là thấy tức giận, nhưng cũng không đúng lắm. Ngẫm lại cũng không thể gọi là bình thường được.

Phương Tố cũng không hiểu được.

Thật ra mà nói, Trì Chúc như vầy là tức giận vô cớ, và cũng không có lý do gì khiến không phải thế cả.

Phương Tố không dám nghĩ tới đó là ghen.

Lâm Chí Dương chờ, mãi vẫn chưa thấy Phương Tố trở lại, dù sao cũng đã ăn xong, liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi qua.

Lâm Chí Dương nhìn xem, ông so với Trì Chúc thì tâm tình tốt hơn, vừa mở miệng liền gọi một cách lịch sự một tiến ông Trì.

Trì Chúc thật sự không biết Lâm Chí Dương, ôngnhướng mắt nhìn Lâm Chí Dương, “Ông là…?”

Điều này có phần hơi lỗ mãng, thậm chí không phải là những câu xả giao thông thường.

Lâm Chí Dương không để bụng điều này, cười tự giới thiệu.

Trì Chúc chỉ gật đầu, “Thôi, xin chào.”

Thái độ có chút qua loa, chiếu lệ.

Phương Tố đặc biệt không thoải mái, quay đầu nhìn Lâm Chí Dương, cố nén giọng nói: “sao ông lại qua đây vậy?.”

Lâm Chí Dương vẫn giữ vứng tông giọng, “Tôi tháy bà ở bên này lâu chưa thấy quay lại, nên bèn sang đây xem thử.”

thì thầm, “Sao ông lại qua đây vậy?”

Lâm Chí Dương lại không hạ giọng xuống, “Bà không về thì tôi cũng chỉ còn cách đi qua tới thôi.”

Trong giọng nói mang theo một chút ý cười, nghe như thế nào cũng cảm thấy như hai người thoải mái nói chuyện vui vẻ.

Trì Chúc nhìn Lâm Chí Dương không chớp mắt mất một lúc, lông mày đang cau lại cũng từ từ giãn ra.

Lâm Chí Dương nói xong, lại hỏi Phương Tố một chút, “Bà dùng bữa xong chưa? Có còn muốn ăn gì nữa không?”

Phương Tố lắc đầu, nói câu không muốn ăn nữa.

Lâm Chí Dương liền đứng lên, “Tôi cũng no rồi, vậy chúng ta đi trước đi.”

- NhayHo.Com- NhayHo.Com

“Bây giờ chúng con đi mua sắm thêm một chút nữa, cô đi cùng con chứ?”

Cố Tư không biết chuyện gì đang xảy ra ở đó, nghĩ xong liền nói:: “Cô chờ con một chút nhé, bọn con đến ngay, hai người cứ ở trong xe đợi một lát.”

Phương Tố ừ, rồi cúp điện thoại.

Cố Tư đặt điện thoại xuống, sau đó nhìn Trì Uyên: “Cô Phương nói bên kia dùng bữa đã xong, dường như diễn biến bên đó không như em nghĩ.”

Trì Uyên đặt đũa xuống, những lời bà Phương nói anh đều nghe được.

Anh nói: “Vậy chúng ta đi, xem coi bên đó xảy ra chuyện gì.”

Cố Tư cùng Trì Uyên đi ra khỏi nhà hàng, vừa quay đầu thì nhìn thấy Trì Chúc.

Cố Tư vẫy vẫy tay với anh, rồi cũng rời đi.

Phương Tố và Lâm Chi Dương đã ở trên xe, không khí khá trầm mặc.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên  chương 410 full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 513"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com