Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 518
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Đọc truyện Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
(Link vào nhóm đọc trước)
Chương 518
Một lúc sau, Tử Thư đi tới, Trì Uyên không cho anh lên mà ra ngoài nghênh đón.
Cố Tư nhíu mày, nhìn về phía cửa phòng riêng đang đóng chặt, “Con cảm thấy anh ấy có gì lén lút.”
Phương Tố cười, “Hai người đàn ông, con còn không yên tâm.”
Chà, điều này khá là yên tâm.
Mấy người ngồi đây bàn tán về Lương Ninh Như, Trì Uyên vội vàng đứng dậy nói rằng có thể về nhà.
Phương Tố đi tới, đỡ Cố Tư đứng dậy, “Cô sẽ tự mình bắt taxi, mọi người tự lái xe về đi. Đường của mọi người tương đối xa, ở đây cô sẽ ổn.”
Trì Uyên lần này không nhấn mạnh nữa, “Được, vậy mệ cẩn thận rồi gửi tin nhắn khi đã trở vềnhà.”
Phương Tố đi trước, Trì Uyên và Cố Tư chậm rãi đi xuống lầu, Tử Thư đã rời đi rồi.
Trì Uyên đợi ở bên đường, có xe khác tới đón.
Cố Tư sửng sốt, “Làm sao vậy, anh không lái xe được nữa sao.”
Trì Uyen ân một tiếng, “Vừa rồi anh thử có chút lỗi, hôm nay không đi xe về được nên để ở đây. Anh sẽ nhờ người qua sửa.”
Cố Tư không nghĩ nhiều nên gật đầu, “Như vậy, được rồi.”
Cô đi theo Trì Uyên vào trong xe, sau đó từ gương chiếu hậu nhìn xe của Trì Uyên.
Xe có vẻ ổn.
Lúc nãy đáng lẽ anh ấy tự lái xe và đậu ở đó một lúc, sao lại xảy ra sự cố.
Điều này thực sự khó hiểu.
Lúc Trì Uyên cùng Cố Tư trở lại nhà cũ, Trì Chúc còn chưa ngủ, ông còn ngồi ở trên ghế sa lon, TV mở, nhưng là ông rõ ràng là không nhìn vào.
Trì Uyên đi vào phòng khách, trông thấy Trì Chúc có chút ngoài ý muốn, “Ba, người còn chưa ngủ a.”
Trì Chúc chậm nửa nhịp mới quay đầu nhìn qua, “Ừm, không buồn ngủ.”
Cố Tư sau đó tiến đến, nhìn đồng hồ, kém chút bật cười.
Trì Chúc người này, mặc dù cố giả bộ, nhưng kia một mặt không cao hứng cùng cô đơn là che giấu không được.
Trì Uyên a một chút, “Thời gian cũng không sớm, ba đi ngủ sớm một chút.”
Anh liền nói một câu như vậy, liền mang theo Cố Tư đi lên lầu.
Lúc Cố Tư đi đến trên cầu thang còn cúi đầu nhìn một chút Trì Chúc.
Trì Chúc nghiêng chân, nhìn tựa hồ có chút bực bội.
Cô mang theo ý cười, cùng Trì Uyên cùng một chỗ trở về phòng.
Vào phòng đóng cửa lại, Cố Tư ha ha liền bật cười, “Anh nhìn không nhìn thấy cái biểu tình kia của ba anh, em nói cho anh biết, khẳng định là chuyện buổi trưa rất hiệu quả.”
Trì Uyên đem áo khoác cởi ra, tâm tư có chút phân tán, chỉ là a một chút.
Cố Tư cũng đi cầm áo ngủ, hướng phía phòng tắm đi, “Đúng rồi, anh vừa rồi nói xe anh làm sao vậy, có vấn đề gì sao.”
Cô đi dưỡng da xong liền nằm ở trên giường, không bao lâu Trì Uyên vào.
Cố Tư nhắm mắt lại, nghe Trì Uyên đi rửa mặt, sau đó không bao lâu, anh nằm xuống bên cạnh cô.
Cố Tư xoay người, đưa lưng về phía Trì Uyên, nhưng là nói chuyện, “Anh phải cẩn thận một chút.”
Trì Uyên vừa nằm yên ổn, nghe vậy có chút sửng sốt, chẳng qua sau đó liền biết Cố Tư ý tứ.
Anh từ phía sau ôm Cố Tư , “Anh biết, yên tâm đi, không có việc gì.”
Cố Tư không nói nữa.
Kỳ thật dựa vào năng lực của Trì Uyên, Cố Tư đối với anh rất yên tâm.
Người đàn ông này trên thương trường chinh chiến nhiều năm như vậy, hẳn là có thế lực của mình.
Trong trường hợp bình thường, cũng sẽ không có gì hết.
Trì Chúc ở dưới lầu ngồi một hồi lâu mới tắt TV, đi tới mở tủ lấy một chai rượu vang, rồi uống liền hai ly,
Ông từ từ lên lầu.
Độ của rượu vang đỏ này không cao lắm. Nên ông vẫn bước vững
Trì Chúc về phòng, còn không tắm rửa, thay quần áo liền nằm xuống.
Lúc chuẩn bị đi ngủ, ông liếc nhìn điện thoại.
Cổ Nhân gửi lời chúc ngủ ngon chứ còn gì nữa.
Ông tặc lưỡi rồi tiện tay thảy điện thoại sang một bên, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Cố Tư ngày hôm sau thức dậy rất muộn, Trì Uyên đã ăn xong đi làm nên lững thững xuống lầu.
Bà cụ đang ngồi trong phòng khách, nhìn thấy Cố Tư đi xuống liền vẫy tay với cô ấy, “Nào, sang dây bà có chuyện muốn hỏi con.”
Cố Tư trầm ngâm một lát, vội vàng đi tới, “Có chuyện gì vậy ạ?”
Bà cụ vẻ mặt bối rối, đợi Cố Tư ngồi đối diện rồi mới nói: “Cô về tối hôm qua, có thấy Trì Chúc ở dưới lầu không.”
Cố Tư gật đầu, “Dạ có, ông ấy ngồi dưới lầu xem TV.”
Bà cụ nói, “Người giúp việc nói với bà có một chai rượu vang đỏ đã mở nắp ở tầng dưới. Đã uống một nửa. Hôm qua cả nhà không ai uống. Bà mới tự hỏi liệu Trì Tấn có quay lại uống nó tối qua không, tại sao nửa đêm lại uống hết nửa chai rượu chắc hẳn tâm trạng không tốt “
Cố Tư chớp mắt, sau đó bật cười.
Nhưng bà cụ thì cười không nổi. “bà đang có chút lo lắng. Với tình tình xưa nay thì chưa từng như thế này bao giờ. Có phải là do gặp phải chuyện gì không? Có phải chuyện công ty không ổn không? Hôm qua còn tăng ca nên đến về rất muộn. Sáng hôm nay lại rời nhà sớm và không ăn sáng. “
Cố Tư chậm rãi gật đầu, “Ngày hôm qua con có nhìn thấy chú ấy, nhưng vào buổi tối mới nhìn thấy.”
Cố Tư cảm thấy về chuyện Phương Tố không cần phải giấu diếm với bà lão, thật ra tính tình bạn cũng khá thoáng.
Có lẽ cô có thể đóng góp một chút cho bên hóa giải chuyện này.
Vì vậy, cô ấy đã kể những gì đã xảy ra vào buổi trưa ngày hôm qua, và cô ấy đã nói rất cẩn thận.
Cô kể về chuyện trang trí nhà của Lâm Chí Dương cần bàn với Phương Tố nên đã hẹn nhau gặp mặt.
Bà cụ ngạc nhiên, “A Tố đi hẹn hò sao?”
Cố Tư mím môi, “Cũng không hẳn hẹn hò ạ. Con không nghĩ cô Phương có suy nghĩ đó, nhưng người nhà họ Phương có thể có chút lo lắng, lưu tâm đến chuyện này. Dù sao Lâm Chí Dương cũng là người có điều kiện tốt, bà nghĩ thử xem họ . . . “
Bà lão chậm rãi gật đầu, “Cũng có thể hiểu được, dù sao A Tố cũng không còn trẻ nữa, người nhà họ phương nhất là bà cụ bên đó chắc chắn sẽ rất lo lắng khi thấy A Tố lẻ bóng một mình.”
Cố Tư, “Đúng vậy, vậy Phương gia nhất định sẽ rất tích cực tìm bạn trai cho cô Phương, hôm qua con thấy Lâm Chí Dương đối với cô ấy rất tốt, luôn tìm cách làm vừa lòng cô ấy . “
Bà cụ trầm ngâm một chút.
Cố Tư giả vờ lo lắng, “Con nghĩ chú Trì hẵn vẫn còn thích cô Phương, thì lúc này phải nhanh lên, nếu không, người ta sẽ nhanh tay bắt người mất thôi, đến lúc đó sẽ rất hối hận”
Bà cụ nhìn Cố Tư nói: “Thôi thì còn tùy chúng nó. Những gì chúng ta nói thật ra cũng không có tác dụng nhiều.”
Nói là vậy, nhưng tính cách của hai người thực sự có chút trái ngược, nên vẫn cần một bên xuống nước trước thì mới mong cải thiện quan hệ này.
Cố Tư suy nghĩ một chút, “Cứ thế này, con sẽ hỏi Trì Uyên xem, để anh ấy dò hỏi phía chú Trì xem thế nào.”
Bà lão nói: “Cũng nên xem một chút cho yên tâm.”
Cố Tư đi ăn cơm sau khi nói xong, bà lão được người giúp việc đỡ đi dạo bên ngoài.
Cố Tư chờ ăn xong, trước tiên gọi điện thoại cho Phương Tố.
Phương Tố đang ở Phương gia, lẽ ra phải đi ra ngoài gọi điện thoại, cô nhỏ giọng nói, mẹ mình hôm nay hẹn Lâm Chí Dương đi ăn cơm.
Cố Tư thở dài, “Mẹ cô nóng lòng như vậy sao? Mới mấy ngày nay nên mời người đến nhà.”
Liệu trong hai ngày nữa, hai gia đình sẽ gặp nhau ở rể?
Đây không phải là một điều tốt.
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!