Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 555
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Vào nhóm của chúng mình để ủng hộ các các bạn đang dịch truyện và đọc nhiều chương hơn nhé!
(Link vào nhóm đọc trước)
Chương 555: Đến Cục Dân Chính
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Trì Uyên sững sờ một chút, “Cục Dân Chính à, ngày mai là thứ bảy, họ phải nghỉ cuối tuần.”
Cố Tư gật đầu, “Vậy thì thôi, anh coi như em chưa hỏi gì.”
Trì Uyên lúc đó mới phản ứng lại, khều khều vài lần, “Em vừa hỏi anh về Cục Dân Chính gì? Ngày mai em muốn qua đó sao? Nếu có thời gian, hôm nay chúng ta đi qua.”
Cố Tư không nói chuyện, chỉ nghe giọng nói ở đằng kia.
Trì Uyên đợi, thấy Cố Tư im lặng, lập tức đứng dậy nói: “Anh về ngay, chúng ta chuẩn bị đồ đạc rồi đi ngay.”
Cố Tư đột nhiên bật cười, “Anh bị bệnh à, đã đến giờ nghỉ trưa, bọn họ phải nghỉ trưa.”
Trì Uyên nhìn thời gian một cách nghiêm túc nói: “Không sao, anh về ăn cơm ngay, buổi chiều anh đưa em đến đó, cũng không mất quá lâu.”
Cố Tư không nói chuyện, cúp điện thoại.
Trì Uyên nhìn theo điện thoại, sững người một lúc rồi tự nhiên bật cười.
Anh sắp lên thành chính thức rồi. Niềm hạnh phúc đến quá đột ngột và anh không thể phản ứng kịp.
Trì Uyên đứng đó, không biết nên làm gì tiếp theo hồi lâu, cho đến khi Tử Thư cầm tài liệu đi vào, anh đột nhiên đi tới.
Anh từ sau bàn làm việc đi qua, nhân tiện vỗ vỗ vai Tử Thư, “Mọi việc còn lại giao cho cậu.”
Tử Thư còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, Trì Uyên đã rời khỏi văn phòng.
Quãng đường trở về nhà cũ, anh cảm thấy gần như dẫm gãy cả chân ga.
Giữa chừng không bao lâu, anh đã đậu vào bãi đậu xe của ngôi nhà cũ.
Trì Uyên xuống xe đi về phía tòa nhà chính, đến khoảng đất trống trước tòa nhà chính thì nhìn thấy Cố Tư và Phương Tố.
Hai người đang khoanh chân ngồi trên sô pha, xem TV.
Trên chân Cố Tư đặt một cái khay, chắc là hoa quả.
Cô đang ăn một cách say sưa.
Có thể thấy, những gì diễn ra trong bệnh viện sáng nay không ảnh hưởng nhiều đến cô.
Trì Uyên đứng đó một lúc rồi bật cười.
Trước khi Trì Uyên bước vào phòng khách, Cố Tư đã nhìn thấy anh.
Nhưng cô chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, sau đó lại quay đầu , ánh nhìn tiếp tục rơi vào trên TV.
Phương Tố xem diễn biến trên TV, cười hai cái, vỗ vỗ cánh tay Cố Tư, “Nhìn người này, có phải là quá ngây ngô, thiếu tâm cơ không chứ.”
Cố Tư Hừ, “Thật sự là rất thiếu suy nghĩ. Trước kia nhìn thì bình thường, nhưng bây giờ lại thành ra thế này.”
Trì Uyên dừng lại một lúc, trong lòng hơi bối rối.
Trì Uyên đợi một lát rồi nói: “Hai người đang xem gì vậy, trông vui quá.”
Phương Tố sững sờ, quay đầu nhìn Trì Uyên,
“Con về sớm vậy, trên đường chắc là phóng quá tốc độ đúng không?.”
Trì Uyên không muốn bàn luận mấy chuyện này, từ phía sau đi tới, dựa vào ghế sô pha, “Con không biết mẹ ở đây, nếu biết, con sẽ rủ bố cùng về.”
Cố Tư vẫn nhìn vào TV mà lên tiếng, “Không thành vấn đề, cô Phương đã gọi điện cho bố anh rồi rồi, ông nói buổi trưa có chút bận, nhưng anh ấy đến, nhưng tối sẽ sắp xếp về sớm để ghé qua đây. “
Phương Tố mím môi cười, không nói gì.
Trì Uyên dựa vào ghế sô pha, sờ lên tóc Cố Tư.
Cố Tư mặc kệ anh, Trì Uyên lại vươn tay bóp chặt mặt Cố Tư.
Cố Tư cố nén cười, vẫn mặc kệ anh.
Trì Uyên chờ đợi, dường như không đợi thêm được nữa, anh liền dựa vào. “Anh đi thay quần áo, em có muốn lên không.”
Cố Tư kìm nén giọng điệu, cố gắng làm cho giọng nói của mình bình thản nhất có thể, “Em không lên, lên làm gì chứ.”
Trì Uyên dừng một chút, mới nói: “Chiều nay không phải chúng ta đi chơi sao, đương nhiên là phải thay quần áo.”
Cố Tư không khỏi nở nụ cười, cuối cùng quay đầu lại nhìn Trì Uyên, “Lát nữa còn phải dùng bữa, có gì không thể chờ sau khi ăn xong hẳn tính sao.”
Cố Tư không né tránh lời nói của anh, có nghĩa là trước đó anh không hề hiểu lầm ý cô.
Trì Uyên cười cười, vội vàng đi vòng qua ngồi bên cạnh Cố Tư, “Ok, ăn cơm trước đi, bữa tối sau đi.”
Phương Tố không biết bọn họ đang nói cái gì, quay đầu nhìn xung quanh, “Chiều nay tiểu Tư có nhất thiết phải đi ra ngoài không, người mang thai thì càng ít càng tốt đi ra ngoài.”
Cố Tư còn chưa kịp nói, Trì Uyên đã vội vàng lên tiếng bên cạnh, “Buổi chiều bọn con đi ra ngoài, đến Cục Dân Chính.”
Phương Tố sửng sốt, trợn to hai mắt nhìn Cố Tư, “Anh đi Cục Dân chính, là định chứng giấy đăng kỹ kết hôn sao?”
Cố Tư không nói rõ ràng, cô chỉ thở dài, “Đi xem một chút.”
Nghe cách cô nói thì như thể có cái gì đó rất thú vị ở Cục Dân chính.
Phương Tố cuối cùng nhìn về phía Trì Uyên, “Con rốt cuộc ũng toại nguyện rồi nhé, chúc mừng.”
Trì Uyên cười híp mặt nói: “Cám ơn, cám ơn.”
Bà cụ ở trên lầu, một lúc sau mới bước xuống, hơi kinh ngạc khi thấy Trì Uyên quay lại.
Còn chưa tới giờ Trì Uyên tan làm nên nhìn thấy anh vào cái giờ này thật có chút ngạc nhiên.
Còn Trì Uyên thì vẻ mặt hưng phấn mờ mịt, khiến bà cụ lại thêm phần khó hiểu.
Bà vừa đi xuống lầu, vừa nói: “Làm sao vậy, công ty có chuyện gì tốt xảy ra hay sao mà con lại muốn trở về chia sẻ với chúng ta gấp thế?”
Trì Uyên lắc đầu cười.
Trong vòng vài ngày, lần đầu tiên anh ấy mỉm cười hạnh phúc như vậy.
Thấy Trì Uyên không trả lời, bà cụ nhìn Cố Tư, Cố Tư dường như chỉ xem TV, cũng không để ý đến phản ứng của người khác.
Cuối cùng, Phương Tố ở một bên cũng lên tiếng, “Tiểu Tư và A Uyên, buổi chiều sẽ đến Cục Dân chính tái hôn.”
Bà cụ lập tức mở to mắt, kinh ngạc nhỏ giọng nói: “Thật là.”
Bà cụ hiển nhiên vẫn có chút không tin, nhịn không được nhìn Cố Tư, “Tiểu Tư, con thật sự chấp nhận rồi sao? Có phải do hôm nay chúng ta đều thuyết phục nhiều như vậy nên cháu đã thông suốt rồi? “
Cố Tư chậm rãi đưa mắt nhìn về phía bà cụ, giọng nói không mặn không nhạt nói: “Con chỉ là muốn đến Cục Dân Chính xem thôi, hiện tại cũng không biết tiếp theo phải làm thế nào. “
Tuy rằng nói như vậy, nhưng Bà cụ cũng đã hiểu Cố Tư ngoài miệng không nói ra những gì mọi người muốn nghe, nhưng thật ra cô ấy là một cô gái hiểu chuyện với trái tim ấm áp.
Bà cụ vỗ tay cười, “Vậy chiều nay hai đứa cứ đi, ta sẽ kêu người đi siêu thị mua thêm đồ ăn, buổi tối cả nhà ta, và goi thêm nhà chú hai, chú ba qua luôn đi, . Đại gia đình sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm ngon, ăn mừng, ôi vui quá, hôm nay nhà ta cũng có hỷ sự mà. “
Nói xong, lão bà giọng nói đứt quãng: “Kỳ thật bà muốn chọn cho hai đứa một ngày tốt lành kia.”
Trì Uyên vội vàng lên tiếng bên cạnh, “Không, không, không, không cần, hôm nay là được rồi, hôm nay là ngày tốt.”
Chắc chắn thái độ này của anh là vì sợ Cố Tư sẽ hối hận, đổi ý , Phương Tố và Bà cụ đều cười.
Cố Tư quay đầu nhìn Trì Uyên không kìm được, khóe miệng cong lên.
Chờ phòng bếp cơm nước xong mấy người đi vào, Trì Uyên hiển nhiên rất cao hứng, trong bữa cơm khóe miệng có chút ngượng ngùng.
Anh hỏi Cố Tư có muốn tổ chức tân hôn không, rốt cuộc chuyện ly hôn của hai người bọn họ ai cũng biết, còn muốn khi tái hôn sẽ làm to chuyện hơn.
Cố Tư đặc biệt không bị ám ảnh bởi những thứ trang trọng như thế này, cô nói, “Bây giờ bụng của em có chút mệt mỏi, nên em cũng không muốn làm mớ hỗn độn đó. Cứ sống hết mình cho bản thân thôi là được, không cần phải phơi bày chuyện của mình trước người khác. Nên chúng ta cứ làm đơn giản anh nhé”
Mặc dù trước đây cô rất muốn lật bài trước mặt Tùy Mị, nhưng bây giờ cô cảm thấy chuyện đó không còn quan trọng nữa, cô đã có con rồi.
Bà cụ gật đầu, “Tiểu Tư bây giờ thật sự trưởng thành rồi.”
Khi ý tưởng của mọi người thông suốt, chín chắn, cuộc sống của họ sẽ trở nên ổn định hơn.
Bà cũng mong muốn cuộc sống tới đây cả Cố Tư và Trì Uyên sẽ không còn sóng gió lớn nữa.
***
Vì có nhiều trang đang copy bản dich từ nhayho.com mà chưa được sự đồng ý của chúng mình
Nên buộc lòng chúng mình phải chèn hình có kí tự đặc biệt trong bài.
Mong bạn đọc thông cảm cho sự bất tiện này
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!