NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 565

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 565
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

(Link vào nhóm đọc trước)

Có sự lặp nội dung tại chương 564. Chúng mình đã chỉnh lại. Mong bạn thông cảm!

Nếu có lỗi nội dung, bạn nhắn báo cho admin biết với nhé! 

Chương 565: Những lời nói đó không còn quan trọng nữa

Trì Uyên dựa vào lưng ghế, nhíu chặt mày rồi tiếp tục hỏi: “Tình hình bên ngân hàng tư nhân thế nào rồi?”

Tử Thư vội vàng nói: “Tôi đã nói chuyện với mấy người bên kia rồi, hôm nay ông cả nhà họTù lại qua rồi. Có lẽ, hai ngày này, ông cụ Tuỳmuốn chuyển doanh nghiệp cho ông ta làm quen người và công việc. “

Trì Uyên cười, “Đúng vậy.”

Tử Thư chần chờ một hồi, như nghĩ tới điều gì, “Anh ngày hôm qua cả đêm đều không có về nhà. Cố Tiểu Tư chắc lo lắng lắm phải không?”

Trì Uyên chớp mắt, “Đúng là rất lo lắng, tôi nghĩ cô ấy biết chúng ta đang muốn làm gì.”

Mặc dù Cố Tư không biết tất cả mọi chuyện, nhưng nhìn chung cô ấy hiểu, hôm qua Trì Uyên cư xử rất bất thường, Cố Tư có thể kết nối mọi thứ theo chuỗi nếu suy nghĩ kỹ một chút.

Cố Tư luôn là một cô gái thông minh, Tử Thư chưa bao giờ dám coi thường cô.

Vì vậy, cô nhận ra rằng một số điều cung dễ hiểu.

Tử Thư suy nghĩ một chút, quay đầu lại hỏi: “Bên cậu chủ nhỏ nhà họ Chương nói thế nào”

Nói đến Chương Tự Chi, Trì Uyên cười cười “Tối hôm qua Tự Chi đã gửi một bức ảnh chụp cấu trúc bên trong của ngân hàng tư nhân, tôi không biết bằng cách nào mà cậu ta có được.”

Tử Thư gật đầu, “Hội quán của cậu ta bao gồm nhiều mặt, đương nhiên sẽ thông tin đầy đủ nhất.”

Lúc này, họ đang ở ngoài làm việc thì Cố Tư cũng đã dậy rồi.

Đương nhiên, trong tòa nhà chính chỉ có hai người, cô và bà cụ.

Một già một trẻ, hai người phụ nữ nhìn nhau cũng chỉ còn lại sự nhàm chán.

Cố Tư đang suy nghĩ chuyện trong lòng, trạng thái không tốt lắm.

Bà cụ cùng cô xem TV một hồi, vừa thấy cô hoàn toàn không nhìn TV, mới biết hồn cô đang chỗ khác.

Bà cụ cố gắng giải thích, “A Uyên không về tối hôm qua. Chắc là có chuyện ở công ty. Đừng suy nghĩ nhiều nữa. Bà có thể hiểu cháu mình. Nó ấy mà, phần lớn đều là suy nghĩ về cháu. Còn lại là công việc, không có thời gian suy nghĩ khác đâu. “

Cố Tư sửng sốt, lúc này mới nhận ra bà cụ đã hiểu lầm chuyện gì.

Cô cười nói, “Con không nghi ngờ Trì Uyên, cháu chỉ là thương anh ấy một chút thôi, mỗi ngày bận rộn như vậy, thân thể sao trụ được chứ.”

Bà cụ nghe xong thì khựng lại, gật đầu: “Phải rồi, A Uyên giống ba nó lắm. Hồi trước, A Chúc cũng thế này, nhiều khi bận việc không ăn ngủ được, kỳ thật, cháu nói xem,  trong nhà như chúng ta cũng không thiếu tiền, đâu cần phải vất vả như vậy. “

Bà cụ quay đầu nhìn ra bên ngoài, “Bà đến tuổi này, cũng đã nghĩ thoáng được nhiều điều. Đời người là thế nào để có được một sức khoẻ tốt. Đôi khi, bà nghĩ đến ông nội của cháu bây giờ laf trong lòng không thoải mái. Nếu còn trê ông ấy biết giữ gìn sức khoẻ của bản thân thì đã không rời bà sớm như vậy. Người đi thì cũng đi rồi, người còn sống đau khổ biết bao.

Cố Tư mím chặt miệng, nghe bà cụ ở kia xúc động.

Sau khi ông cụ qua đời, bà vẫn luôn tỏ ra rất mạnh mẽ, dường như bà đã chấp nhận chuyện này từ rất lâu rồi.

Nhưng nghĩ lại, trái tim bà luôn đau nhói.

Cố Tư quá hiểu tâm tình của bà.

Sau khi nhà ông cụ Cố rời đi, cô cũng ở trong tình trạng này, chỉ là cô không để lộ ra vẻ yếu đuối hay đau khổ trên khuôn mặt.

Nhưng thật ra trái tim đã đầy những lỗ hổng.

Chuyện sinh ly tử biệt đâu thể nào dễ dàng chấp nhận.

Đó không phải điều dễ để vượt qua.

Cố Tư nắm tay bà cụ, nhưng cô chỉ có thể thở dài.

Bà cụ quay đầu nhìn Cố Tư, “Cho nên, bà hy vọng các cháu nên tập trung cho cuộc sống của mình, đời người cũng chỉ có mấy chục năm, không thể nào cứ sống mơ mơ màng màng trong công việc. Sống vậy thật sự rất uổng.”

Cố Tư gật đầu, “Cháu biết rồi bà nội, cháu hiểu ý của bà mà.”

Hai người ngồi một lát thì Phương Tố qua.

Phương Tố mang một đống hoa quả theo, đi tới cửa phòng khách gọi Cố Tư, “Tiểu Tư, con có nhớ mẹ không?”

Cố Tư quay đầu lại, nhìn thấy Phương Tố, trên mặt đột nhiên nở nụ cười, “Sao giờ mẹ mới tới đây? Con còn tưởng mẹ sẽ qua sớm hơn cơ.”

Cô đứng dậy đi tới, muốn giúp Phương Tố cầm đồ.

Kết quả, Phương Tố lại tránh một chút, “Con đừng xách, thứ này hơi nặng.”

Có người làm bên cạnh, nhanh chóng ra nhận lấy.

Phương Tố nói với người làm, “Tiểu Tư rất thích ăn nho này, rửa cho con bé một ít nhé”

Bà làm như vậy trông có chút giống như đang trở về nhà mình vậy.

Đưa mọi thứ giao cho người làm, Phương Tố đi tới, ngồi ở trên sô pha, “Ngày hôm qua mẹ trở về Phương gia, ở được một ngày nhưng thật ra trong lòng cứ nghĩ thương nhớ con, nên nay mẹ đi mua trái cây tới thăm con nè.

Phương Tố nói xong liền nhìn chằm chằm vào mặt Cố Tư, “Sao vậy, con có vẻ không được vui?”

Cố Tư sờ sờ mặt, “Vậy ạ, có lẽ tối hôm qua con ngủ không được  nên nay trạng thái không tốt.”

Bà cụ bên cạnh trêu ghẹo, “A Uyên, ngày hôm qua tăng ca, buổi tối không về mà ngủ lại công ty cho nên Tiểu Tư cảm thấy không thoải mái.”

Phương Tố nghe xong liền bật cười, “Sao bây giờ con mới tới giai đoạn này vậy? Sau này sẽ có rất nhiều chuyện như vậy xảy ra. Con học hỏi mẹ một chút nè, mẹ cũng nghĩ cả rồi, có thể thấy được chuyện này là khó tránh khỏi. Có đôi khi bọn họ cũng chỉ là nước chảy bèo trôi, không thể tự làm chủ được. “

Trì Chúc lúc trước bận rộn là sẽ ở lại công ty.

Ông ấy luôn đặt công việc lên hàng đầu, có khi mấy ngày liền không về nhà.

Phương Tố ban đầu đâu muốn nên để cãi nhau với Trì Chúc nhiều lần.

Cuộc sống hôn nhân mà bà mong muốn không phải là kiểu hai người không gặp mặt nhau trong nhiều ngày.

Ai ngờ Trì Chúc hứa thật nhiều cũng thất hứa thật nhiều, vẫn không chịu thay đổi.

Phương Tố cũng gây chuyện rồi, cãi nhau rồi,l nhưng bà thấy cuối cùng cũng vô ích nên từ từ chấp nhận.

Thật ra, nghĩ lại thì trong cuộc hôn nhân đó, bà cũng không phải chưa từng nhân nhượng.

Cố Tư gật đầu, “Sáng nay con gọi lại cho Trì Uyên, anh ấy nói hôm nay có thể sẽ về sớm hơn.”

Phương Tố bật cười khi nghe cô nói vậy: “Mấy người trẻ tuổi các con chính là dính nhau suốt ngày như vậy đấy, ở tuổi mẹ bây giờ trở về hay không cũng không còn quan trọng nữa rồi.”

Bà cụ ngồi bên cạnh cười nói: “Con cũng chỉ nói miệng như vậy chứ ngày nào A Chúc chả chạy qua chỗ con. Nếu nó mà không qua cos khi con sẽ hoảng hốt ấy chứ.”

Phương Tố sửng sốt, đột nhiên bật cười, “Bà à, bà thật là, sao lại phá công việc của con vào lúc như thế này chứ.”

Nói xong, cả hai đều cười, Cố Tư ngồi sang một bên cong khóe miệng, nhưng thật ra cười không nổi.

Sau khi Trì Uyên gọi điện vào buổi sáng, anh ấy không hề liên lạc lại với cô, giờ vẫn chưa biết tình hình thế nào.

Cố Tư chợt nhớ ra hôm qua Tùy Mị có gọi điện lại cho cô, nhưng lúc đó cô không nhận, cô cũng không biết người phụ nữ này muốn nói gì với mình.

Cố Tư, bà cụ cùng Phương Tố ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm một hồi.

Phương Tố xuống bếp xem làm cơm trưa.

Cố Tư đợi Phương Tố đứng dậy rời đi, mới cầm điện thoại đi ra ngoài, gọi cho Tùy Mị.

 Ai ngờ, Tùy Mị không bắt máy.

Được lắm, cô ta đây là đang trả đũa lần trước cô không trả lời điện thoại sao?

Nếu không trả lời cũng không thành vấn đề, đối với Tùy Mị mà nói, Cố Tư không phải loại người thấy không trả lời liền gọi lại lần thứ hai.

Chỉ là cô luôn cảm thấy Tùy Mị có chuyện muốn nói với cô.

Hay vì hôm qua cô không nghe máy nên Tuỳ Mị cảm thấy những lời nói đó không còn quan trọng nữa?

Cố Tư kiểm tra thời gian, cũng đã gần trưa, nghĩ xong liền gọi cho Trì Uyên.

***

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 565"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com