NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 566

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 566
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Để truyện nhanh tới chương cuối bạn có thể đóng góp và vào nhóm để đọc nhiều hơn nhé. 

(Link vào nhóm đọc trước)

Chương 566:  Cô có muốn không? Hợp tác với tôi

Trì Uyên lần này nhấc máy, giọng nói rất đều đều, trước khi Cố Tư hỏi, anh nói: “Hiện tại anh ở công ty có chút bận, buổi trưa anh sẽ về. Em đừng lo lắng.”

Nghe anh nói vậy, trong lòng Cố Tư nhẹ nhõm, cô nói: “Mẹ đến rồi, buổi trưa anh kêu ba về ăn cơm nhé.”

Trì Uyên nóiđược, sau đó thấp thoáng giọng nói của Tư Thư.

Cố Tư biết anh đang bận nên không nói nhiều mà cúp điện thoại.

Sau đó Cố Tư trở vào nhà, lúc này trạng thái  đã tốt hơn rất nhiều.

Cô đi vào phòng bếp, nhìn Phương Tố đang làm việc trong đó, nói: “Vậy con lên nằm một chút, lát ăn cơm con sẽ xuống.”

Phương Tố ừ ừ, bà cũng không có nhìn Cố Tư, “Đi đi, nghỉ ngơi đi. Lát ăn cơm mẹ sẽ gọi cho con.”

Cố Tư nói vâng, liền đứng yên dừng lại vài giây trước khi quay người lên lầu.

Cô trở về phòng, lấy điện thoại ra, gọi cho Chương Tự Chi,

Thật ra, cô muốn nói lời cảm ơn đến anh ta.

Tuy không biết hôm qua Chương Tự Chi đã làm gì giúp Trì Uyên, nhưng Lão Chương đối với cô ấy thật sự rất có nghĩa khí, lời cảm ơn này vẫn nên nói.

Chương Tự Chi hồi lâu mới trả lời điện thoại, có chút tiếng hò hét ồn ào.

Cố Tư định nói chuyện chính thì dừng lại, cô hỏi: “Lão Chương, anh đang ở đâu? Chơi mạt chược trong hội quán à?”

Chương Tự Chi trầm mặc một lát, “Không, không, không phải ở hội quán, sao vậy, cô tới hội quán của anh? Anh hiện tại không ở đó.”

Cố Tư bật cười, “Anh đang ở phòng gym đúng không?

Chương Tự Chi, ờ, rõ ràng là anh không biết trả lời như thế nào.

Điều này cũng chứng tỏ suy đoán của Cố Tư là đúng.

Cố Tư chép miệng, “Tôi đã biết anh sẽ ở đó, nói đi, lần này anh tới gây chuyện hay giúp đỡ?”

Chương Tự Chi trầm mặc một hồi, giọng nói lại trở nên kiêu ngạo, “Anh không tới đây tìm phiền phức, anh cũng không tới đây giúp. Anh có chuyện muốn nói với người đàn bà kia. Anh đây đến là có công việc nghiêm túc. “

Cố Tư tò mò, “Anh đi gặp cô Lương có việc nghiêm túc sao? có chuyện nghiêm túc gì nói tôi nghe xem nào.”

Chương Tự Chi xuỳ một tiếng, “Cô xem cô kìa, còn không tin anh. Nói cho cô biết, nếu không phải có việc nghiêm túc cần bà cô đó giúp đỡ, cô thấy anh đây có thể ngó tới ả ta à?

Trước khi Chương Tự Chi nói xong, Cố Tư đã nghe thấy giọng một người phụ nữ qua điện thoại, “Chương Tự Chi, sao anh lại tới đây nữa?”

Chương Tự Chi đương nhiên không nói ra mấy lờ tiếp theo.

Dù biết không đúng lúc, nhưng Cố Tư không khỏi bật cười.

Cô nói, “Lão Chương, kẻ thù không đội trời chung của anh đây rồi.”

Chương Tự Chi hừ nhẹ trên điện thoại, sau đó nói: “Cô ta cũng xứng sao?”

Mấy chữ này thật sự rất nhỏ, Cố Tư nóng lòng muốn nghe thấy.

Sau khi Chương Tự Chi nói xong, trong điện thoại lại là giọng nói của Lương Ninh Như, cô ta nói: “Chương Tự Chi, tôi không có thời gian nói chuyện với anh. Lần này anh tới là muốn gì? Mau nói cho xong đi.”

Chương Tự Chi có lẽ cho rằng Tiểu Tư nghe thấy mấy lời này, anh không khỏi mất mặt

Vì vậy giọng nói của anh đột nhiên cao lên, “Cái bà cô này, để tôi nói cho cô biết, cô mau chỉnh lại thái độ đi. Tiểu Gi ađây… Này này, cô lại động tay động chân, không biết xấu hổ sao,đang nói chuyện tử tế mà,cô… cô… này này … đau… đau… “

Cố Tư không cúp máy, cứ để máy nghe. Bản dịch thuộc về лhayhȯ。c0m

Đột nhiên, cô cảm thấy tốt hơn rất nhiều, cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Chương Tự Chi bị Lương Ninh Như vặn một tay về phía sau, bả vai cũng bị Lương Ninh Như nắm, toàn bộ bả vai phải vừa tê vừa đau.

Theo phản xạ, anh quay người lại, dùng tay trái nắm lấy cánh tay Lương Ninh Như, bắt lấy rồi mới nhớ ra cánh tay của cô đã bị thương mấy lần trước.

Phải mất hàng trăm ngày để phục hồi các cơ và xương bị thương, xương của cô ta có lẽ chưa lành hẳn.

Vì vậy Chương Tự Chi đang đà siết chặt cánh tay Lương Ninh Như lại không tự chủ được buông lỏng ra.

Nhưng anh ta đang kiêng kỵ những chuyện này, Lương Ninh Như lại không chút lưu tình, vặn cánh tay mạnh hơn.

Lương Ninh Như giọng nói vẫn như cũ vang lên, “Lần trước anh đã giúp tôi rồi, tôi đã nói rồi cảm ơn anh rồi. Anh đừng có mà được voi đòi tiên, tôi nhớ tôi đã nói với anh chỗ tôi không chào đón anh rồi, tôi không hoan nghênh anh ở đây, mau cút đi.”

Chương Tự Chi đã đủ tức giận, “Cô buông tôi ra, để tôi nói cho cô biết, vì cô là phụ nữ nên tôi không chấp vặt với cô, mau buông ra. Hôm nay tôi tới là để nói chuyện nghiêm túc.”

Nói xong, Chương Tự Chi liếc nhìn điện thoại vẫn đang mở, trên mặt thoáng hiện lên vài phần lo lắng.

Anh chạm vào điện thoại bằng tay trái còn lại.

Cho dù biểu hiện trên mặt có tệ đi chăng nữa, anh vẫn có thể nói chuyện điện thoại với Cố Tư, “Tiểu Tư, anh có chút chuyện không nói tiếp với em được, ả đàn bà thối này…”Bản dịch thuộc về лhayh ȯ。c0m

Chương Tự Chi lập tức ngậm miệng lại, cánh tay đau nhức khiến anh không thể tiếp tục mạnh mẽ.

Anh thở phào nhẹ nhõm “Cứ vậy đi, lát xong việc anh sẽ gọi lại cho em.”

Không đợi Cố Tư lên tiếng, Chương Tự Chi đã cúp điện thoại.

Cúp điện thoại xong, anh quay đầu nhìn Lương Ninh Như, không vùng vẫy nữa, “Cô mau thả tôi ra, đừng ép tôi ra tay.”

Lương Ninh Như thật sự không muốn chấp nhặt cùng anh, cô ta trực tiếp đẩy anh ra, khiến Chương Tự Chi lảo đảo vài bước.

Chương Tự Chi đứng vững vàng, chỉnh lại quần áo, anh ta nhìn Lương Ninh Như ghét bỏ, “Cô nhìn lại mình đi, cô vẫn còn là phụ nữa sao? đời này cũng không có tên đàn ông nào đểý cô.”

Lương Ninh Như trừng mắt nhìn, Chương Tự Chi liền đem lời còn vừa rồi rút lại, anh ta hôm nay không tới đây tranh luận với Lương Ninh Như.

Anh ta nói: “Tôi có chuyện muốn hợp tác với cô. Trước đây không phải cô kiểm tra cac sản phẩm độc hại sao? cờ bạc và ma túy sao cô ghét cay ghét đắng những thứ này mà, bây giờ tôi có manh mối cung cấp cho cô.”

Lương Ninh Như tuy rằng đã thay đổi thân phận, nhưng đối với những thứ này cô vẫn rất mẫn cảm, nhìn chằm chằm Chương Tự Chi, “Sao nào, anh muốn tự thú?”

Chương Tự Chi lại không kiềm chế được, thở dài nói: “Từ giờ về sau, Tiểu gia tôi đây làm ăn chính đáng.”

Anh đi tới kéo một cái ghế bên cạnh ngồi xuống, có chút kiêu ngạo bắt chéo hai chân.

“Tôi biết có nơi là kinh doanh cho vay nhỏ, nhưng là tư nhân, những thứ đó bán không ít, trong tay tôi cũng có một ít tài khoản, sổ sách tài vụ nơi đó.Thế nào? Cô có muốn không? Hợp tác với tôi? ” Xem chương mới nhất tại лhayhȯ。cȯm

Lương Ninh Như không muốn nhìn thẳng anh ta, xoay người sang một bên.

Vừa rồi cô đang vặn cánh tay Chương Tự Chi, lực nặng hơn một chút, cánh tay bị thương của cô cảm thấy có chút không thoải mái.

Cô bóp vai, cử động một chút rồi nói, “Nghĩa vụ của một công dân là cung cấp manh mối. Chúng ta không được gọi là hợp tác. Anh nên biết điều này chứ

Chương Tự Chi khịt mũi, “Cô đã nói vậy thì không tiện nói chuyện rồi. Hiện tại cô không phải là Cảnh sát Lương trước đây. Cho dù có cung cấp manh mối, tôi cũng sẽ không cung cấp cho ngươi.”

Anh ta nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.

Lương Ninh Như không có chút nào phảnứng lại.

Chương Tự Chi tốc độ rất chậm, cuối cùng đi tới cửa, không đợi Lương Ninh Như lên tiếng.

Anh khó chịu một hồi, quay đầu chỉ vào Lương Ninh Như, “Cmn… cô…”

Lời này đến miệng, dừng một chút, sau đó liền thay đổi câu nói, “Cô đó, thật không biết tốt xấu.”

Lương Ninh Như liếc xéo anh, “Anh còn chưa chịu đi sao?

Chương Tự Chi nhìn chằm chằm Lương Ninh Như một hồi, đột nhiên bắt đầu trò đùa, “Tôi chưa đi đấy thì sao nào?”

Anh quay người đi về phía Lương Ninh Như, giọng điệu rất kinh tởm, “Cô nói cô là người phụ nữ, lần trước tôi giúp cô giải quyết chuyện lớn như vậy, tôi còn có lòng đối với tôi, cô có lương tâm không?” Xem chương mới nhất tại лhayhȯ.cȯm

Lương Ninh Như khịt mũi, “Không cần anh, tôi cũng có thể giải quyết đám khốn nạn đó, hơn nữa tôi cũng cảm ơn anh, anh muốn làm gì thì làm.”

Chương Tự Chi khịt mũi, “Giải quyết? Giải quyết như thế nào? Với chút tài monh của cô, cô tưởng rằng những người đó tốt như tôi sao, nhưng hai cánh tay nhỏ kia đã bị đánh gãy hai lần rồi kìa, Cô cho rằng bọn họ cũng giống như tôi. Tôi lo rằng cô bị thương, tôi không thể chịu đựng được. “

Lương Ninh Như nhìn chằm chằm Chương Tự Chi, Chương Tự Chi nói xong câu này, sau khi nghĩ lại, hình như có chút không đúng.

Anh ta lại nói, “Tôi không bắt nạt phụ nữ, cô biết không? Nếu cô là đàn ông, chắc đầu cô sẽ bị tôi bóp chết ngay bây giờ.”

Lương Ninh Như thật sự quá xem thường Chương Tự Chi, vì vậy cô ta liền quay mặt đi chỗ khác.

Cô tìm một chỗ để ngồi xuống, xoa bóp vai và không nói gì.

***

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 566"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com