NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 568

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 568
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

Để truyện nhanh tới chương cuối bạn có thể đóng góp và vào nhóm để đọc nhiều hơn nhé. 

(Link vào nhóm đọc trước)

Chương 568: Đây có còn là một gia đình

Phương Tố từ một bên cười ra tiếng, “Hai người này càng ngày càng giống nhau, tính tình cũng bắt đầu phát triển cùng một hướng.”

Cố Tư cười haha, “Thật ra tính tình của con tốt hơn anh ấy rất nhiều.”

Trì Uyên siết chặt tay Cố Tư nói: “Em vui là được rồi, cứ nói em vui là được rồi.”

Không khí ở bàn ăn hôm nay rõ ràng là tốt hơn đêm qua, bốn người vừa ăn vừa nói chuyện.

Bà cụ hỏi Trì Uyên, “Sao đêm qua con không về.”

Bà cụ dường như đang giúp Cố Tư trút giận, nói: “Chuyện này, Tiểu Tư đang mang thai con không thể làm vậy được. Dù bận rộn công việc đến đâu, con cũng không thể để con bé ở nhà như thế này. Bà không tin là con bận rộn công việc cả đêm.”

Trì Uyên gật đầu, không giải thích chuyện tối hôm qua, chỉ hứa, “Con sẽ không như vậy nữa. Con sẽ cố gắng nghỉ làm sớm hơn, trở về sớm hơn để bên cạnh chăm sóc Tiểu Niệm.”

Bà cụ gật đầu nhìn Cố Tư, “Đứa nhỏ này hứa với bà sau này nếu không làm được thì con đến gặp bà, bà sẽ giúp con.”

Cố Tư biết hôm qua bà cụ dùng chuyện này để xoa dịu tâm trạng lo lắng.

Cô gật đầu, “Được bà ơi, khi nào con đến tìm, bà tuyệt đối không được che chở cho anh ấy.”

Bà cụ trừng mắt nhìn Trì Uyên, “Đừng lo, bà đã chuẩn bị sẵn cái nạng. Nếu nó không làm được, con xem, bà hứa sẽ quất nó.”

Trì Uyên cười lắc đầu, không lên tiếng.

Không khí thật tốt, và bữa ăn cũng vui vẻ.

Cố Tư rõ ràng là đã ăn nhiều hơn ngày hôm qua một chút.

Đang ăn cơm, Cố Tư mới nhớ ra một chuyện.

 Cô quay đầu lại hỏi Trì Uyên, “Tiện thể, Trì Cảnh đã có bạn gái, anh thấy cô gái đó trông như thế nào không?”

Trì Uyên nhíu mày, đừng nói là không thấy bạn gái Trì Cảnh, hai ngày nay anh bận đến mức không gặp cũng không thấy Trì Cảnh.

Trì Uyên mở miệng, “Hai ngày trước anh có nghe nói thím hai tới công ty nói là đi ăn cơm với bạn gái A Cảnh, anh có nghe ba nhắc tới chuyện đó, nhưng người này thì anh không trông thấy. “

Phương Tố ở bên cạnh nói: “Con đừng lo lắng, khi nào nhìn thấy thím hai sẽ chủ động nói cho các con biết, các con không cần hỏi đâu”

Đây dường như là một đạo lý.

Cố Tư cười lên, “Cô nói cũng phải ha.”

Ăn trưa xong, Trì Uyên không rời đi ngay.

Bốn người nói chuyện phiếm ở dưới lầu một lúc, Cố Tư thì cứ gật gà gật gù buồn ngủ.

Trì Uyên đi theo cô lên lầu, sau đó nằm xuống bên cạnh Cố Tư như một đứa trẻ đang ngủ.

Anh nhẹ nhàng vỗ vai cô, và từ từ đưa cô vào giấc ngủ.

Cố Tư nằm nghiêng, bụng phập phồng rõ ràng.

Trì Uyên đưa tay sờ nhẹ.

Giờ anh vẫn không cảm nhận được cử động rõ rang của thai nhi, anh không biết em bé đã phát triển đến độ nào.

Anh nghiêng người hôn lên trán Cố Tư, sau đó chậm rãi đứng dậy đi xuống lầu.

Bà cụ đã đi ra ngoài, đến nhà họ Phương, chỉ có Phương Tố đang dựa vào sô pha xem TV dưới lầu.

Nhìn dáng vẻ mang đầy sự nhàm chán.

Trì Uyên trầm mặc nói: “Sắp hết giờ rồi, vậy con đi trước nhé.”

Phương Tố gật đầu, “Buổi tối con có thể về đúng giờ không?”

Trì Uyên do dự một chút, “con sẽ cố gắng hết sức.”

Phương Tố ậm ừ, “Tiểu Tư hiện tại đang mang thai, con cố gắng chăm sóc, quan tâm con bé nhiều hơn nhé, phụ nữ mang thai thường có xu hướng suy nghĩ ngợi nhiều hơn, con dành thời gian cho con bé quá ít, nó sẽ cảm thấy buồn.”

Trì Uyên thở ra, “Vâng, con hiểu rồi.”

Nói vài lời nữa, rồi anh ta rời khỏi nhà.

Khi anh lái xe đến đường quốc lộ, Tử Thư đã đợi sẵn ở đó.

Sau khi Trì Uyên dừng xe, Tử Thư đi tới, mở cửa lên xe.

Sau đó xe lại phóng đi.

Trên đường đi, Tử Thư lên tiếng đầu tiên, “Cảnh sát đã cho Nhược Cáp và Tô Nhiễm đầu thú lấy lời khai rồi, hôm qua có người đi kiểm tra nơi Tô Nhiễm bị giam giữ. Hiện tại, có thể tập trung một số người của chúng ta, tình hình cụ thê tavẫn chưa nắm được rõ. Giờ cảnh sát hẳn đã bắt đầu điều tra vụ này. “

Nói xong, Tử Thư lại nói: “Tôi vừa mới liên hệ với Tô Nhiễm, anh ta nói ngân hàng có một lô hàng đang được cất giấu. Hẳn là lần này sẽ do ông Tùy đi tiếp quản, nhưng lần này để xảy ra chuyện của Nhược Cáp và anh ta, nên không biết hàng có phải sẽ bị chuyển ngay đi. “

Trì Uyên ậm ừ, “Tôi chỉ muốn họ chuyển hàng.”

Nếu số hang không chuyển, làm sao bên anh có thể bắt đầu ra tay.

Bên kia, Tùy Mị đang ngồi trong phòng khách của Nhà họ Tùy.

Ông Tùy đã trở về vào nửa đêm hôm qua.

Sau đó lại đi ra ngoài một lần nữa vào sáng nay.

Lúc sáng Tùy Mị gọi cho Trì Uyên, nhưng Trì Uyên không trả lời.

Trì Uyên không trả lời cuộc gọi của cô đã hai ngày nay.

Tùy Mị có thể mơ hồ cảm thấy như thể có chuyện gì đó sắp xảy ra.

Tùy Mị ngồi trên sô pha, cầm điện thoại di động muốn gửi tin nhắn cho Trì Uyên nhắc nhở.

Kết quả là tin nhắn còn chưa quyết định gửi gì, bà Tùy lại bắt đầu gây rối.

Bà tự mình chạy xuống lầu, vừa nói đã nhìn thấy Tùy Tĩnh.

Bà nhìn chằm chằm một chỗ ngoài phòng khách, vừa khóc vừa gọi Tùy Tĩnh đừng rời đi.

Tùy Mị ôm lấy mẹ mình hết lần này đến lần khác an ủi.

Bà khóc đến kiệt sức ngồi phịch xuống đất rồi lại khóc đến khàn cả giọng.

Đôi mắt của Tùy Mị cũng đỏ hoe, cô cảm thấy xót xa khi nhắc đến Tùy Tĩnh.

Sau đó ông cụ nghe thấy thanh âm từ trong phòng đi ra, đứng ở đầu cầu thang lầu hai.

Ông cụ trầm mặc nhìn bà Tùy đang khóc, vẻ mặt lạnh lùng.

Cho đến khi bà Tùy càng khóc sướt mướt hơn, ông cụ mới lạnh giọng nói: “Ồn ào quá, không biết còn kéo dài bao lâu, cứ tiếp tục như thế này thì không ai nghĩ đến việc yên ổn được nổi.”

Tùy Mị sửng sốt, quay đầu, ngẩng đầu nhìn về phía ông cụ đứng ở đầu cầu thang.

Có thể là ánh sáng không tốt lắm,nên nhìn ông mình đứng ở nơi đó bị ánh sáng lập lòe bao phủ xung quanh, khiến vẻ mặt thêm phần dữ tợn hơn.

***

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 568"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com