Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 570
Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên
- Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược
Cùng với các cộng tác viên dịch ngày đêm thì truyện đã đến hồi gay cấn.
Cảm ơn các bạn đọc đã đóng góp kinh phí để nhóm dịch nhảy hố truyện có thể duy trì.
Chúng mình xin ưu tiên các chương mới nhất đã có trong nhóm kín, để các bạn đã có đóng góp đọc trước.
Để truyện nhanh tới chương cuối bạn có thể đóng góp và vào nhóm đọc trước nhé.
(Link vào nhóm đọc trước)
Chương 570: Đó là sự chấp thuận ngầm
Bà quay lại và chạm chạm vào người, sau đó nhìn xung quanh một lần nữa như đang tìm kiếm gì đó.
Trì Chúc sửng sốt, “em đang tìm cái gì?”
Phương Tố cười nói: “em muốn tìm điện thoại di động chụp bộ dáng hiện tại của anh.”
Trì Chúc cũng không quan tâm, đưa điện thoại di động qua, “Dùng của anh đi.”
Phương Tố vươn tay cầm lấy điện thoại của Trì Chúc, chụp ảnh Trì Chúc mặc tạp dề.
Sau đó cô nhìn chằm chằm nó một hồi, nghĩ ngợi rồi trực tiếp dùng điện thoại của Trì Chúc đăng một bài lên trang cá nhân của Trì Chúc.
Tài khoản Wechat của Trì Chúc rất riêng tư, không có nhiều liên hệ trong đó.
Đó là hầu hết tất cả các thành viên trong gia đình và một số bạn bè lớn tuổi hơn họ.
Gửi xong, Phương Tố lui ra, đặt lại điện thoại trong túi Trì Chúc, “Việc chúng ta phải làm bây giờ là lấy mấy món này ra.”
Trì Chúc gật đầu “Được, để anh làm.”
Hai người phối hợp khá ăn ý, cùng vào bếp bận rộn một hồi.
Cố Tư nhìn chằm chằm bên đó, sau đó vỗ vỗ vai Trì Uyên, chỉ vào phòng bếp ra hiệu với anh, sau đó nhướng mày, “Nhìn bố và mẹ xem, quan hệ bây giờ tốt như thế nào.”
Chương Tự Chi đầu tiên là quay đầu nhìn sang, sau đó nhếch miệng. “Tôi thỉnh thoảng cảm thấy được Trì Uyên cùng bác trai là đi chung một đường.”
Sau đó anh giải thích, “Trì Uyên đã từng lạnh lùng, cách xa ngàn dặm, đã ly hôn và tái hôn với Cố Tư, sau khi tung hoành, tính cách trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, và giờ cha anh cũng vậy.”
Chương Tự Chi quay đầu nhìn vào trong phòng bếp, “Trước kia tôi cảm thấy cha của anh là một người khá trầm tính, lạnh lùng, sau đó cung ly hôn. Tuy rằng chưa tái hôn, nhưng hiển nhiên hoàn cảnh cũng gần giống như Trì Uyên, đều dần dần trở thành dễ tính hơn nhiều. “
Trì Uyên cười bất lực, “Đây có thể là số mệnh của gia tộc tôi rồi.”
Cả Trì Chúc và Trì Chúc đều có kinh nghiệm hôn nhân giống nhau, chỉ khác là sự thăng trầm của anh đến sớm hơn, sự thăng trầm của Trì Chúc đến ở tuổi trung niên.
Nói cười ở đây một hồi, Trì Uyên chuẩn bị lên lầu.
Cố Tư có thể thấy hôm nay Chương Tự Chi đến, nghĩa là hai người thực sự có chuyện cần bàn bạc.
Cô xua tay, “hai anh đi đi, để em yên.”
Trì Uyên đứng dậy, đưa tay sờ lên tóc Cố Tư, “Khi nào xong việc, anh sẽ dành thời gian cho em.”
Cố Tư cũng gật đầu, “Được rồi, em hiểu mà.”
Chờ Trì Uyên lên lầu, bà cụ đang đi dạo bên ngoài cũng đã quay lại.
Vừa rồi Trì Uyên lái xe trở về, bà cụ cũng đã nhìn thấy rồi.
Lúc này vào cửa không thấy Trì Uyên, bà nhìn lên lầu, “cháu sao lại lên đấy vậy?”
Cố Tư gật đầu, “anh ấy có chút việc bà ạ, cứ để anh ấy lên đi, lát tới giwof cơm cháu sẽ gọi anh xuống.”
Rồi cô ấy lại nói: “Lão Chương cũng ở đây.”
Bà cụ gật đầu khi nghe thấy Chương Tự Chi tới, “Đứa nhỏ đó đến rồi, bàn ăn một lát sẽ sôi nổi lắm đây.”
Cũng không phải, vốn dĩ Chương Tự Chi cũng cố gứng giữ mồm giữ miệng, nhưng không bao lâu thì cũng là vô ích, rốt cuộc nhịn được rồi cứ thế nói như sáo. Bản dịch thuộc về лhayhȯ。c0m
Bà cụ đi tới ngồi trên sô pha, thở dài nhẹ nhõm một hơi. “Chương tiểu gia, đứa nhỏ này, không biết sau này sẽ tìm được cô gái như thế nào. Tính cách cũng quá đặc biệt, nhìn tới nhìn lui nhưng hóa ra chẳng thấy ai phù hợp với mình cả ”.
Cố Tư chớp mắt, “Bà nội, chuyện này không rõ rang được, có lúc chúng ta nghĩ không hợp, nhưng biết đâu ông bạn con lại rất thích thì sao.”
Quả thực không chắc chắn, bà cụ nhìn Cố Tư, “Cũng như con và A Uyên, không ai nghĩ rằng hai đứa lại có thể hòa hợp được như hôm nay.”
Lúc mới kết hôn Cố Tư và Trì Uyên đã thấy rõ Cố Tư yếu thế hơn.
Tất cả mọi người đều có chung suy nghĩ cho dù cuối cùng tình yêu cuối cùng xuất hiện trong cuộc hôn nhân này, hẳn là Cố Tư nhiều hơn Trì Uyên.
Trì Uyên quá kiêu ngạo, tự phụ và quá bình tĩnh.
Anh ấy hoàn toàn không phải là người có nhiều cảm xúc.
Nhưng càng chắc chắn, thì sự thật lại càng như tát vào mặt mình.
Không ai có thể nghĩ tới, Trì Uyên lại là người cuối cùng không muốn tuyên bố ly hôn.
Cuối cùng lại là người dòn đồ ra khỏi nhà tổ mà chạy theo đòi sống chết một nhà với Cố Tư.
Hết lần này đến lần khác, người nhắc đến chuyện tái hôn là Trì Uyên.
Thậm chí, người là cha của đứa trẻ mà Cố Tư đang mang vẫn là Trì Uyên.
Đại thiếu gia nhà họ Trì lúc trước lạnh lùng bao nhiêu thì giờ lại “cún con” bấy nhiêu.
Do đó, những vấn đề liên quan đến tình cảm không thể được phân tích bằng Logic được.
Trong phòng bếp, Trì Chúc và Phương Tố đang nấu ăn, cũng không biết là đang nấu ăn hay là cãi nhau, bên trong truyền ra tiếng cười.
Cố Tư quay đầu lại liếc mắt nhìn nơi đó, khuôn mặt tươi cười của Trì Chúc in qua cửa sổ kính phòng bếp.
Có thể thấy rằng người đàn ông này thực sự hạnh phúc.
Khóe mắt và chân mày in hằng nét cười.
Cố Tư thật sự mừng cho Phương Tố.
Sau khi đi một vòng, cuối cùng người đàn ông trong lòng bà đã chọn bà.
Nó thực sự không dễ dàng. Bản dịch thuộc về л hayhȯ。c0m
Phương Tố trước kia làm như vậy, cũng không làm Trì Chúc xa bà, đây mới là tình yêu chân chính.
Phương Tố và Trì Chúc nấu xong một lúc sau, vẫn lộ ra vẻ tươi cười.
Cố Tư nhìn thấy Phương Tố trực tiếp đút tay vào túi Trì Chúc, lấy điện thoại của Trì Chúc ra.
Trì Chúc không quan tâm lắm, ông chạy tới sô pha lấy khăn giấy lau tay.
Cố Tư đứng dậy đi về phía Phương Tố, hai người đứng ở cửa phòng bếp.
Phương Tố mở tài khoản mạng xã hội của Trì Chúc.
Cố Tư nhìn một lượt thăm dò.
Bài đăng vừa rồi, lượng like và comment(bình luận) vẫn khá lớn.
Cố Tư nhìn chằm chằm bức ảnh, sau đó mỉm cười, “mẹ muốn cho Cổ Nhân xem đúng không?”
Phương Tố Haha, không có trả lời, có nghĩa là gần như đã đồng ý với Cố Tư.
Cố Tư đập tan, đập nát, “Được rồi, mẹ đã tuyên bố chủ quyền như thế này, cùng bố càng hợp tác. Có lẽ Cổ Nhân cũng biết kế tiếp phải làm gì.”
Cô đặt tay lên vai Phương Tố, “Nhưng con có chút tò mò, Cổ Nhân đã liên hệ với bố chưa?”
Phương Tố nhìn chằm chằm bình luận trong vòng bạn bè, khóe miệng giật giật, “Có gọi điện thoại, nhưng Cổ Nhân là một người phụ nữ thông minh, trên điện thoại cũng không nói gì kinh xuất cả, cứ như một người bạn thôi.”
Ngay từ đầu, bà đuề nhân cơ hội nói chuyện khi ở bên cạnh Trì Chúc, để Cổ Nhân nghe thấy giọng nói của chính mình.
Phương Tố mấy lần trước đều có thể cảm giác được Cổ Nhân có chút khó xử.
Nhưng sau này, khi Cố Tư gọi cho Trì Chúc, lúc nào cũng sẽ sẽ hỏi có bà ở đó không rồi tự mình chào hỏi.
Đẳng cấp của Cổ Nhân thật ra khá cao, điều mà Phương Tố vẫn luôn biết. Truy cập n hayhȯ.cȯm để đọc chương sớm nhất
Cố Tư ở bên cạnh có chút do dự, “Nếu bà ấy như thế này, mẹ không thể nói là bà ta đang bất an và có đề phòng”
Đúng vậy, Phương Tố nói: “Như vậy không dễ bắt đầu.”
Cổ Nhân đã từng như vậy, không có biểu hiện ra ngoài ham muốn điều gì.
Đến lúc đó Phương Tố sẽ tự động biến mình thành một mối phiền phức và ghen tuông vô lý trước mặt của Trì Chúc.
Cố Tư không có gì để nói, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào vòng bạn bè của Trì Chúc.
Trong bình luận hình mà Trì Chúc vừa đăng, có cả Cổ Nhân.
Cổ Nhân gửi mặt cười, sau đó bình luận: Mặc tạp dề vẫn đẹp trai.
Nhận xét này không thể được cho là có vấn đề,
Vừa gửi lên, Phương Tố hẳn là có chút khó chịu.
Nếu một người bạn bình thường bình luận thế này thì không sao, nhưng Cổ Nhân, cô ấy rõ ràng có âm mưu gì đó với Trì Chúc.
Cố Tư giơ tay nhận lấy điện thoại, sau đó dùng cằm đẩy về phía Trì Chúc.
Phương Tố hiểu ngay, cô nhìn chằm chằm Cố Tư.
Cố Tư mỉm cười, “mẹ qua đó đi.” Truy cập n hayhȯ.cȯm để đọc chương sớm nhất
Phương Tố chỉnh tề đầu tóc, đi về phía Trì Chúc.
Trì Chúc ngồi bên cạnh bà cụ, hai người đang nói chuyện.
Phương Tố đi qua, Trì Chúc vừa gọt một quả cam.
Cố Tư cầm điện thoại của Trì Chúc lên, đối mặt với Phương Tố.
Trì Chúc bẻ múi cam đặt vào miệng Phương Tố, vừa nói chuyện với bà cụ.
Nếu là chuyện bình thường này, Phương Tố nhất định sẽ có chút ngại ngùng, chỉ muốn tự mình làm.
Nhưng hôm nay cô ấy đã mở miệng nhận lấy.
Cố Tư nhanh nhẹn quay ngay một video ngắn.
Trực tiếp đăng lên ngay lập tức.
Vốn dĩ không định ghép một chút hiệu ứng hay dòng chữ gì dài dòng, nhưng trước khi gửi đi, Cố Tư nghĩ đến liền cố gắng mà ghép thêm hai trái tim màu đỏ.
Tuyên bố này nên rất rõ ràng, phải không?
Cố Tư thoát khỏi Wechat sau khi gửi, và chuyển nó bằng điện thoại của mình.
Cô ngồi ở bên cạnh Phương Tố, nhân cơ hội đẩy điện thoại cho Phương Tố.
Phương Tố nhận lấy điện thoại.
Sau đó quay đầu nói với Trì Chúc, cất điện thoại lại vào túi ông.
Bà cụ đưa mắt nhìn Phương Tố và Cố Tư, trên môi nở nụ cười.
Cố Tư va chạm vào ánh mắt của bà cụ, cô biết bà cụ cũng là người tinh tường, làm sao có thể không hiểu thủ đoạn vừa rồi cảu cô và Phương Tố chứ.
Hoặc cũng có thể nói là Trì Chúc cũng hiểu cô và Phương Tố đang làm gì.
Rốt cuộc vừa rồi cô quay phim Trì Chúc, Phương Tố cũng không có giấu diếm, Trì Chúc lẽ ra phải nhìn thấy động tác của cô.
Ông không nói gì và cũng không ngăn cản, đó là sự chấp thuận ngầm.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!