NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full) - Chương 603

  1. Home
  2. Yêu Lại Từ Đầu - Cố Tư - Trì Uyên (Full)
  3. Chương 603
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên

  • Thể loại: Ngôn Tình, Sủng, Ngược

(Link vào nhóm để đọc nhiều hơn)

Chương 603: Đã nói không đi mà

 Thật ra Chương Tự Chi không biết mình vui vẻ như thế nào, nhưng không thể giải thích được là tâm trạng hưng phấn lúc này.

Chương Tự Chi đi một vòng trong club, cuối cùng cũng kiểm tra thời gian, trực tiếp rời khỏi, lái xe đến lầu dưới nhà Lương Ninh Như.

Thời gian vừa vặn, Lương Ninh Như mới thu dọn đồ đạc đi ra khỏi nhà.

Chương Tự Chi đang đứng bên cạnh xe, hút một điếu thuốc bên cửa.

Lúc Lương Ninh Như nhìn thấy anh ta thì cực kì hoảng sợ: “Sao anh lại tới đây?”

   Trong giọng điệu, tràn đầy sự chán ghét..

Chương Tự Chi ném điếu thuốc, mở cửa xe ra: “Lên xe đi, chúng ta đi ăn sáng.”

Lương Ninh Như nheo mắt nhìn anh ta một lúc: “Anh có bị bệnh không? Hôm qua có phải ăn trúng thuốc độc hay gì đó không, tôi nghĩ anh nên mau đến bệnh viện kiểm tra đi.”

Tâm trạng Chương Tự Chi rất tốt, không muôn so đo cùng Lương Ninh Như: “Cô cứ lên xe đi.”

Lương Ninh Như nhìn chằm chằm Chương Tự Chi, suy nghĩ một lúc, rồi sau đó mới lên xe.

Sau khi xe đã chay được một lúc, Lương Ninh Như mới hỏi anh ta: “hôm nay anh lại tới đây làm gì? Hôm qua cũng vừa tới rồi mà? Anh cứ như vậy có thể dọa người khác sợ đấy.”

Lúc này, Chương Tự Chi đã nghĩ xong nên giải thích thế nào: “Tôi đến để hỏi mấy vấn đề, chuyện ngân hàng bên kia, bây giờ phát triển như thê nào rồi? Lần trước, cô và Trì Uyên bàn bạc với nhau đã được kết quả gì chưa?”

Lần trước, sau khi Lương Ninh Như và Trì Uyên trao đối đã biết được rất nhiều chuyện. Nhưng cô ta cảm thấy, Trì Uyên vẫn giữ lại một số chuyện chưa nói.

Lương Ninh Như cũng không biết, Trì Uyên không nói là vì không tín nhiệm cô hay là vốn dĩ không muốn đem những chuyện kia nói cho cô biết.

Lương Ninh Như nói: “Anh tới đây để dò hỏi tin tức à? Sao anh không đi gặp Trì Uyên rồi trực tiếp hỏi anh ấy, hai người quan hệ rất tốt mà.”

Chương Tự Chi lấp liếm, trả lời: “Tôi đang định đến để đưa cho hai người tin tức, thế mà cô lại bảo dò hỏi?”

Chương Tự Chi không đợi Lương Ninh Như trả lời đã nói tiếp: “a Uyên dạo gần đây có việc bận, tôi không gặp được anh ta, thì đến hỏi cô, hai người không phải đều làm việc cùng nhau sao.”

Nói xong, anh ta nói tiếp: “Hai người có mục tiêu sơ bộ hay không, ví dụ như chuyện ngân hàng lúc nào thì giải quyết xong, tất cả người trong đó đều bị bắt hết, và… có thể đem người đứng ở sau màn, ông trùm lộ diện.”

Việc này Lương Ninh Như đã từng nghĩ tới, cô vẫn luôn cảm thấy phía sau vụ việc ở ngân hàng có một người luôn ở trong bóng tối ra lệnh thực hiện mọi việc.

Nhưng Trì Uyên vẫn luôn nói với cô, ngân hàng là do nhiều người góp vốn thành lập ra, không có ai là người nắm toàn bộ trong tay để chỉ đạo cả.

Sau khi tất thảy những người có liên quan đến vụ này bắt đi, cũng giống như loại bỏ được ung nhọt.

Lương Ninh Như đem những chuyện này nói cho Chương Tự Chi nghe.

Lúc nói xong thì xe của Chương Tự Chi cũng đã dừng trước cửa một nhà hàng cao cấp phục vụ đồ ăn sáng.

Hai người cùng bước xuống, đi vào trong.

Chương Tự Chi rất ít khi ăn sáng ở ngoài, đúng hơn là anh ta rất ít khi ăn sáng.

Sinh hoạt của Chương Tiểu Gia theo kiểu ngược lại mọi người, khi người ta thức dậy thì là lúc cậu ngủ.

Tính cách của Lương Ninh Như biểu hiện rất tốt, sau khi ngồi xuống cô ta chào hỏi ông chủ, sau đó gọi bánh bao với sữa bò cùng hai chén cháo.

Ông chủ giống như quen biết Lương Ninh Như, cười ha hả mang đồ tới, sau đó còn gọi cảnh sát Lương.

Lương Ninh Như bị gọi như vậy, cảm thấy hơi ngại ngùng: “ông đừng gọi thế, tôi bây giờ không phải như thế.”

Ông chủ đặt đồ ăn lên bàn, nói giọng vang vang: “không phải cái gì, cô không mặc cảnh phục, nhưng vẫn giúp chúng tôi mà, có mặc cảnh phục hay không cũng đâu quan trọng, tôi gọi vậy quen rồi.

Chương Tự Chi đang ngồi ở bên cạnh, liếc nhìn Lương Ninh Như.

Đến bây giờ anh ta mới biết, Lương Ninh Như lại được người khác yêu mến như vậy.

Sau khi ông chủ rời khỏi, Lương Ninh Như giải thích: “Lần trước ở đây có một vụ giật đồ, người bị giật chính là khách hàng của quán, đúng lúc tôi ở đây nên đã đuổi theo.”

Chương Tự Chi một lúc sau mới hiểu Lương Ninh Như đang nói gì.

Lần trước, Lương Ninh Như đuổi theo một tên cướp, giúp người khách kia lấy lại túi, nhưng lại làm bản thân bị thương.

Chương Tự Chi kêu lên một tiếng, biểu cảm cực kì bình tĩnh nói: “sau này, bảo chủ quán đối thành Lương đại hiệp đi.”

Lương Ninh Như liếc anh ta: “Hừ, bởi tôi nói không sai, kiểu người như anh có đánh chết cũng không bỏ được cái thói…”

Oái oăm, khi nghe Lương Ninh Như dùng từ tầm thường này nói với mihf, Chương Tự Chi cảm thấy bị xúc phạm.

Chương Tự Chi trợn tròn mắt: “tại sao tôi lại không hiểu, tôi nghĩ tôi với cô cần phải nói chuyện. Lần trước có người đến phòng gym tìm cô gây chuyện, là tôi giúp cô giải quyết, tại sao cô không nhớ đến điếm tốt đấy.”

Vừa kể xong chuyện này, Lương Ninh Như cười: “cho nên bây giờ, anh đang kể công sao?”

Chương Tự Chi muốn tức giận nhưng không tức được, anh cứ có cảm giác Lương Ninh Như không muốn nói chuyện với anh ta.

Ý của Lương Ninh Như, anh ta sao có thế không hiểu.

Hoặc là cô luôn cố ý tách rời câu chuyện ra, xuyên tạc câu nói của anh ta.

Chương Tự Chi không nói nữa, hai người trầm mặc ăn sáng. Mới ăn được một lúc, điện thoại của Chương Tự Chi reo lên.

Anh ta cầm điện thoại lên, liếc nhìn màn hình, hiển thị người gọi là Từ Giai Ninh.

Chương Tự Chi là người có trí nhớ rất tốt, lúc nhìn thấy tên Từ Giai Ninh, anh ta đã nhớ đến vụ gọi nhờ sửa ống nước.

Người phụ nữ này, có việc gì cũng gọi anh ta.

Nhìn anh ta giống người thợ sửa ống nước lắm sao?

Ở trong câu lạc bộ, đến cái ống nước anh ta cũng chưa chạm vào, sao có thể đi sửa ống nước cho người khác.

Trong lòng tức giận, nên anh cũng không muốn nhận điện thoại, để mặc điện thoại vang lên mấy tiếng rồi tự tắt.

Lương Như Ninh nhìn điện thoại của anh, đợi đến khi điện thoại im lặng, cô mới hỏi: “thế nào? Là bạn gái anh sao? Hai người cãi nhau à?”

“Không cãi nhau, làm gì có nhiều chuyện để cãi nhau?” Chương Tự Chi chối: “không muốn nhận thì không nhận thôi, ngày nào cũng nhiều chuyện.”

Lương Ninh Như cười: “con gái mà, khi thích ai đó sẽ nhiều chuyện thế đấy. Chủ yếu là cô ấy muốn tìm cơ hội đế hai người tiếp xúc thêm mà thôi.”

Chương Tự Chi không hiểu ý này lắm, khuôn mặt cũng không vui vẻ hơn.

Anh ta im lặng mấy giây, sau đó nhìn Lương Ninh Như: “Cô thì sao? Cô và người xem mắt kia có liên lạc lại không? Cô có hay gọi cho anh ta kể những chuyện nhỏ nhặt không?”

Lương Ninh Như cau mày nói: “chuyện của tôi khác anh mà, tôi với anh ta mới quen biết, không thể suốt ngày làm phiền anh ta được.”

Ý của cô là, nếu sau này, quan hệ hai người tốt hơn, cô cũng sẽ gọi điện cho anh ta vì những chuyện vụn vặt, để tìm cơ hội găp mặt.

Chương Tự Chi gãi đầu một cái, không nói gì nữa.

Lúc hai người ăn cơm xong, Chương tự Chi chở Lương Ninh Như đến phòng tập.

Vốn dĩ phòng tập cũng không phải tự cô có thể mở được, với tiềm lực của cô thì rất khó. Nhưng đây là do cô ta cùng mấy người bạn góp vốn mở, mà cô cũng là người góp ít nhất. Mà bây giờ mấy người bạn kia ai cũng lo việc khác, nên Lương Ninh Như phải bỏ sức nhiều hơn.

Đưa Lương Ninh Như đến nơi, Chương Tự Chi cũng không xuống xe, đợi cho Lương Ninh Như xuống xe xong, anh ta nói: “buổi tối , cô có thời gian, tôi mời cô dùng bữa.”

Lương Ninh Như ngạc nhiên một chút, quay đầu nhìn anh: “không chắc là có thời gian, hơn nữa, tôi cũng không muốn đi ăn cơm với anh.”

Chương Tự Chi cười, cũng không thèm chú ý đến lời từ chối của Lương Ninh Như: “được thôi, tối tôi ghé đó cô.”

Lương Ninh Như phát cáu, nói cộc lốc: “đã nói không đi mà.”

Chương Tự Chi làm mặt không đế ý, lái xe rời đi luôn.

  Lương Ninh Như khịt mũi quay người đi vào phòng tập. Một khi đã nói không đi, thì có nghĩa cô sẽ không đi.

 

***

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 603"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com